Chương 116

Thiên Hạ
Chương 116 : Tề nhân chi phúc
gacsach.com

“Vũ Y cô nương, ngồi chơi thêm một hồi nữa đi!” Truyện "Thiên Hạ "

Lý Khánh an vừa đi lên vừa gãi gãi đầu cười nói: “Ta đã hứa sẽ đàn đàn lục huyền cho cô nương, nhưng đến giờ vẫn chưa làm được, thật là áy náy quá.”

Như Họa cạnh bên cười nói: “Vũ Y tỷ. Ngọc Nô và Tiều Liên đều đi ra ngoài, cũng không biết bao giờ mới quay lại, tỷ cũng đâu thể về nhà.”

“Nha đầu ham choi ấy thật là!”

Vũ Y bất đắc dĩ. nàng chỉ cười: “Vậy được thôi! Ta sẽ đợi thêm một lúc, ta về phòng xem bàn nhạc đây, không làm phiền các vị nữa.”

Nói xong nàng liền quay lung bắt đầu thu dọn đồ đạc. không ngờ đàn nặng quá, nàng vẫn có phần mang không nổi.

“Để ta!” Khánh An vội chớp lấy thời cơ đi lên ôm chằm lấy cây đàn của nàng, và cũng không quên quay đầu nhìn Như Thi Như Họa nháy nháy mắt. Hiểu ý, Như Thi nói: “Vậy để muội đi hâm lại cơm, đấy đều là do phú Cao ông đưa đến, chỉ cần hâm lại là có thể ăn.”

Nói xong, nàng liền kéo theo muội muội đi vào nhà bếp. Khánh An ôm đàn đi sau Vũ Y. ánh mất của hắn chốc chốc lại liếc về bóng dáng yêu kiều, yểu điệu vô song của Vũ Y.

Vừa đi đến cửa phòng, Vũ Y đã đứng lại. trên khuôn mật bạch ngọc của nàng nỡ hai đóa hoa hồng, nàng khẽ giọng: “Tướng quân, ngươi đi trước đi!” Truyện "Thiên Hạ "

Lý Khánh An bỗng thấy cái mặt già của minh cũng nóng rang, vội cười nói: “Được! Được! Ta đi phía trước.”

“Vũ Y cô nương, cám tạ nàng đã dạy Như Thi Như Họa đàn.”

“Tướng quân khôngphải thế, cùng tập đàn cùng hai cô nương ấy, ta cũng cảm thấy rất vui.”

“Vũ Y cô nương, bây giờ nàng vẫn đang ở phú Tướng quốc chư?”

“Đúng. ta vẫn ở nhà của cậu.”

Hai người cùng đi đến phòng đàn ở lầu hai, Lý Khánh An đặt đàn xuống gọn gàng xong bỗng nhớ đến một việc, liền cười nói: “Vũ Y cô nương, ta có mang không ít quà từ Dương Châu về, ta cũng có chuẩn bị một phần cho nàng, nàng theo ta đi xem thừ!”

Vũ Y lắc đầu nguầy nguậy: “Hảo ý của Tướng quân ta cám ơn. nhưng đồ thì ta không cần đâu.”

“Không phải vật đáng giá, chỉ là đặc sàn Dương Châu, như hột bút trúc tử điêu, hay lược làm bằng gỗ dương mộc, còn có cả sáo ngọc Kim Lăng. Vũ Y cô nương cứ theo ta đi xem xem.”

Nàng do dự một lúc rồi cuối cùng cũng gật đầu nhận lời: “Vậy..vậy được thôi!”

Bọn họ lại cùng đi xuống dưới lầu. cầu thang hơi chật, Khánh An vừa đi phía trước vừa quay lại căn dặn nàng phải cẩn thận. Phù Dung lâu này là lầu dành cho khách quý trong Phủ Cao Lực Sĩ. nơi nơi đầu có thám khắc tinh xảo, cả tòa kiến trúc được tu kiến rất ư tinh tế. Có điều dẫu sao đây là kết cấu bằng gỗ, trài qua thời ai an dài cũng khó mà tránh khỏi khuyết điểm của nhà gỗ.

Vừa đi được vài bước, bỗng đâu hai chiếc bóng xám nọ xẹt qua chân Vũ Y. “Chít! Chít" hai tiếng khiến hoa dung nàng thất sắc, nhảy cẫng lên thét to. Mất thấy nàng gần té nhào xuống. Khánh An vội nhanh tay khóa chật eo nàng.

“Cẩn thận!”

“Đấy là tí khanh.” Nàng ôm chằm lấy lan can cầu thang, giờ vẫn kinh hồn chưa kịp

định.

“Chẳng qua là hai con chuột nhắt mà thôi!”

Hắn chưa bao giờ được sần nàng đến thế. Mũi hắn thậm chí còn chạm đến cả tay áo nàng.Chốc chốc mùi thơm thoang thoáng trên người nàng lại truyền đến mũi hắn. Còn nữa. chiếc eo ong nhỏ bé của nàng. và cả áo váy mòng dính, hãn thậm chí có thể cám nhận rõ được da thịt nõn nà mịn màn mát rượi trên đấy, khiến hắn thật không nỡ buông tay.

Vũ Y nhường như cũng cám nhận được điều gì, nàng vội quay minh thoát khỏi tay hắn. Nàng lùi ra sau một bước phẫn nộ nhìn hắn: “Lý Tướng quân!”

Khánh An có phần khó xử, vội lúng túng nói: “Vũ Y cô nương, mới vài tháng không gặp, trong lòng ta vui mừng mà nhất thời thất lễ, thật xin lỗi nàng.”

Trong mất nàng thoáng qua một tia giận dữ, nàng lại lùi liền ra sau hai bước quay lưng bỏ lên lầu. “Bừng” một tiếng đóng mạnh cửa.

Lý Khánh An mòi mệt ngồi lại trên cầu thang, hai tay hắn ôm chồm lấy mật cười mếu.

Đến lúc xế chiều, hắn mới ngũ dậy. Ánh sáng trong phòng rất mờ, xung quanh thấp thoáng một mùi hương thơm nhàn nhạt. Hắn trở mình ngồi dậy, giờ mới cám thấy tinh thần dồi dào, sự mỏi mệt do đường xa giờ đã không còn. Kéo rèm thoáng nhìn trong sân. phát hiện chiếc rương đựng đàn của Vũ Y đã không còn, chắc hẳn nàng đã bỏ đi. Nghĩ lại việc lúc chiều, mà hẳn không khỏi cười khổ.

Lúc này, Như Thi đang bưng khây thức ăn đi vào.

“Đại ca, ă thôi!”

Quả thật, bụng hắn cũng đói meo,bữa cơm này sau mà thơm lức ngon lành thế không biết. Như Thi ngồi chống cằm ở bên cạnh quan sát hắn. Cặp mắt mỹ miều của nàng chứa đầy sự vui vè. Hắn vừa ă vừa ậm ừ hỏi: “Vũ Y về nhà lúc nào thế?”

“Ngọc Nô vừa về là tỷ ấy rời Phủ liền, cũng khá lâu rồi!”

Khánh An áy náy cười nói: “Như Thi. thật xin lỗi nàng. ta vừa về lại đắc tội tiên sinh dạy đàn của các nàng.”

“Đâu có!” Nàng cảm thấy kỳ lạ: “Lúc về tỹ ấy trông khá vui đấy chứ. Tỷ còn nói muội để huynh nghi ngơi.”

Lý Khánh An ngỡ ngàng: “Thế nàng có đưa thổ sản ta mang về cho nàng ấy chứ?”

“Có, nhưng tỷ ấy không chịu nhận, tỷ nói đã nói với huynh rồi.”

Trong lòng hắn thở dài, rốt cuộc cũng dỗi rồi, chỉ là không biểu hiện trên măt thôi. Như Thi nhìn hắn liền hỏi: “Đại ca, có phải huynh đã nói điều à không phái với tỹ ấy?”

“Là làm điều khôngphải với nàng ấy!”

Lý Khánh An lại cười khổ: “Vốn dĩ nàng ấy nguyện ý nhận quà của ta, nhưng lúc xuống lầu nàng ấy sơ ý xém chút là té xuống cầu thang. Ta ôm lấy eo nàng.”

“Đại ca có phải là thừa cơ sờ sạm một cái?” Như Thi nhìn hắn hoài nghi cười.

“Ừ! Ta đã thừa cơ rờ một cái đấy.”

Vừa nói hắn vừa khe khẽ đặt tay lên eo nàng, chẳng mấy chốc mặt nàng lại đò bừng lên, có điều cũng không thấy nàng lên tiếng can ngăn. Hấn thừa thắng xông lên. lại càng làm tới. Lần này Như Thi vội giữ tay hắn lại, e thẹn nói: “Đại ca, đừng làm thế, bây giờ trời vẫn con sáng, sẽ bị người khác bất gặp mất.” Truyện "Thiên Hạ "

Hắn vẫn thừa cơ sàm sờ làn da trắng mịn như tuyết của nàng. ãờ cũng chà tâm trí à mà ngồi ăn cơm. Nghĩ thế, hắn bèn đóng cửa lại, bồng nhẹ lên đi về ãan buồng trong.

“Đại ca, ăn cơm trước đã.”

“sắc đẹp có thể thay cơm. Nàng chính là sơn hào hải vị của ta!” Chỉ một chốc trong phòng xuân ý dâng đầy. Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân người, là Như Họa. nàng cười hỏi: “Tỷ tỷ, cây sáo ngọc này không tồi.”

Nàng cầm sáo ngọc đầy cứa đi vào, thấy cơm canh thì vẫn thừa, người đâu lại chà thấy. Nàng ngỡ ngàng một lúc, bỗng đâu nghe có tiếng gì đấy.

“Ca ca. nhẹ thôi.”

“ừm.”

Như Họa ngớ người, nàng liếc nhìn trong buồng một phát mà không khỏi phì cười. Xong nàng vẫn lui ra ngoài và đóng vội cửa. Có điều chỉ một lát sau, cửa lại được đẩy nhẹ ra. Thân hình nhó nhắn của nàng luồn nhanh vào phòng, nhanh như sóc nàng nhẹ nhàng khóa trái cửa lại. khe khẽ kéo một khe nhỏ màn cửa liếc trộm vào trong. Chỉ một lát nàng đã mật nóng tai đỏ, bung miệng cười nham nhờ. Bỗng nhiên, vang lên tiếng Lý Khánh An ho sặc một tiếng. Nàng sợ quá, hoảng hốt định quay người chuồn ra ngoài, ai ngờ từ trong rèm một bàn tay thò ra kéo nàng vào buồng.

“Đại ca, muội chỉ đến xem huynh đã ăn cơm chưa thôi.”

“Ta biết, ngươi sợ ca ca không đủ đồ ãn. nên lại mang một suất nữa đến. Vậy ta không khách sáo nữa.”

“Đừng!”

Trong phòng chốc chốc lại vang lên tiếng cười áòn già của Như Họa: “Ca ca tồi quá đi, tỷ tỷ.”

“Cái con nha đầu thối này, tự mình cố ý đến nộp mình, ta không cứu nổi ngươi đâu.”

Chỉ một lát, trong phòng đầy sắc đào lý, song oanh đua tiếng. xuân sắc vô biên. Lý Khánh An đúng là hưởng thụ thấu đáo cái phúc tề nhân này.

Sau một phen tận hưởng ân mỹ nhân, hai tỷ muội lại hầu hạ hắn đi tấm. Lúc này, cửa viện đã đóng chặt. Tiểu Liên trong bếp bận ra bận vào lo nấu nước. Cô nàng tay bưng một thùng nước nóng nhanh chân chạy đến trước cửa phòng tắm, gõ nhẹ cửa hỏi: “Như Họa tỷ, nước đã nấu xong.”

Cửa được hé một kẽ nhỏ, Như Họa đưa bàn tay ngọc ngà trắng nõn của mình ra đón lấy. Chỉ một lát. nàng lại trả lại thùng trống ra, nàng ghẹo Tiểu Liên: “Tiểu Liên, có vào giúp một tay không?”

“Ta mới không!” Nói xong nàng đỏ mặt cầm vội thùng nước bỏ đi.

Cửa lại được nhẹ nhàng khép lại, trong phòng không có cửa sổ. Khí nóng hầm hập phủ đầy phòng, ở giữa là một chiếc thùng gỗ (chậu tắm) cao đến vai. Lý Khánh An đang thư thái ngâm mình trong nước nóng, đến mắt hắn cũng chả thèm mờ. Ngọc thể trong suốt của Như Thi Như Họa lại càng thoát ẩn thoát hiện trong sương khói mờ. Như Thi cũng ngâm minh trong nước, nàng đứng ngay sau lưng hắn dùng nước bồ kết cẩn thận aội đầu cho hắn.

“Cẩn thận! Nước sôi đây.”

“Ào!” Như Họa vừa đồ nước vào chậu vừa men theo thành chậu đi vào. Nàng túm lấy làn tóc đen dày như dòng thác đổ của minh búi thành búi tóc cao, dèo giọng nói: “Ca ca. ca nghiêng mình chút nào, để muội chà lung cho.”

Lý Khánh An nheo mắt hưởng thụ phụ vụ của hai tỷ muội. Mà tay chân hắn ở dưới nước cũng chà thật thà gì.

“Ngày mại ta muốn đi tiệm đồ gỗ sắm ít đồ đạc, để sau này có dọn đến nhà mới có cái để mà dùng. Các nàng thấy thế nào?”

Như Thi nhoèn miệng cười: “Bọn muội sắm hết rồi, chỉ đợi huynh về dọn qua thôi.”

“Vậy còn giường ngủ? Nhất định là chưa thay, nếu thế sau này làm sao đủ cho ba người ngủ?” Hắn cười ái muội hói.

Như Thi dùng lược gỗ gõ nhẹ đầu hắn: “Chỉ có hôm nay thôi, về sau không có việc

tôt như thể nữa đâu, huynh đừng có mà mơ!”

“Vậy chí ít phải sấm cái chậu tắm to chứ!”

Như Họa cười nói: “Ca ca. mùa hè đâu cần dùng chậu tắm, vườn sau chúng ta chà phải có một có hồ nhỏ sao?”

Mất hắn sáng bừng lên, hắn giơ tay vỗ mạnh lên trán minh phán: “Ngốc quá! Thế mà ta không nghĩ không ra!”

Tắm xong, thay một bộ đồ vài bố rộng rãi, hắn mới toàn thân sảng khoái đi về thư phòng. Như Thi lại pha cho hắn theo ly trà nóng. Chỉ là vừa ngồi xuống thì đã nhận được tin Cao Lực Sĩ cho người đến mời. hắn uống vội hớp trà đã phải nhanh chân đi về hướng nội viện.

Cao Lực Sĩ mới từ Hưng Khánh Cung quay về, nghe nói Lý Khánh An đã về Kinh,

cả cơm cũng chưa kịp ăn liền phái người đi mòi hắn.

“Lý Khánh An tham kiến Cao ông.”

Cao Lực Sĩ cười tít mất. “Thất Lang khách sáo quá, mau mau ngồi xuống.”

Khánh An vừa ngồi, thị nữ lại dâng trà lên cho. Cao Lực Sĩ ngắm ngía hắn một lúc, mới gật đầu nói: “Xem ra chuyến đi Dương Châu này thu hoạch không ít.”

“Cao Ông là chỉ về mặt nào?”

Lão cười mỉm mỉm: “Vụ án muối Dương Châu, ngưoi có thể nói không liên quan đến ngươi ư?”

“Có liên quan, ta đã tóm được trùm muối Đỗ Bạc Sinh.”

“Thế là đúng rồi, mấy hôm trước ta gặp Thái từ, điện hạ cứ khen ngợi ngươi suốt.”

Lão khẽ thở dài xong lại nói: “Kỳ thực ta vẫn hi vọng ngươi có thể áúp Thái tử. Thái tử là chư quân của Đại Đường, tuy người bị bất hạnh liền liền, nhưng Thánh thượng vẫn không có ý định truất phé người. Ngươi bây giờ tận trung người, trong tương lại nếu người đãng cơ, lại gặp ngươi thời thành niên. Lúc ấy tiền đồ của ngươi chỉ có thế nói là sáng chói. Lần trước người chủ động khen ngợi ngươi trước mặt ta, Thất Lang. điều này nói rõ rằng ngươi đã thông qua thử thách của người.”

“Cảm tạ Cao ông đã tiến cử Khánh An, tại hạ nhất định sẽ tận trung Thái tử, vì

người cố hết chút sức mọn này.”

Nói đến đây, Lý Khánh An lại do dự nói: “Cao ông, có một việc, tại hạ không biết nên nói không?”

“Trước mặt ta. ngươi không phải ấp úng, muốn nói gì cứ nói.”

“Cao Ông, lần trước ở Dương Châu ta vô tình có được lợi nhuận buôn muối của Khánh Vương. Ta muốn dâng cho Thái tử. nhưng không biết có được không?”

“Lợi nhuận của Khánh vươne?!”

Cao Lực Sĩ nheo mắt cười nói: “Việc này ta đã đoán đúng, vụ án muối Dương Châu quả nhiên có liên quan đến Khánh vương, nên mấy tháng trước, ta đã ngăn lại tấu sớ đàn hạch của Lưu Trường Vân và Lư Hoán.”

Lão cúi cúi minh ngạc nhiên hỏi: “Vậy có bao nhiêu?”

“Hoàng kim năm vạn lượng.”

Cao Lực Sĩ ngỡ ngàng, thở khẽ: “Năm vạn lượng hoàng kim, điều này có thể thấy được hắn buôn lậu muối điên cuồng nhường nào.”

“Cao Ông thấy thế nào? Tại hạ muốn dâng cho Thái tử.”

Cao Lực Sĩ trầm ngâm một lúc, cười nói: “Nếu người có được năm mươi vạn lượng hoàng kim này của ngươi, sẽ xem ngươi là tâm phúc.”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>