Chương 126

Thiên Hạ
Chương 126 : Kiều Nương trong quân lữ
gacsach.com

Trời dần sáng, Thanh Hải cũng dần chuyển từ màu đen sang xanh lam. Một quầng dương sáng chói đang dần dần ló hiện, bỗng chốc trên mặt hồ vô tận này toàn một màu vàng óng ánh.

Trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn, vài chục chiếc thuyền to đang thuận theo chiều gió vượt sóng đi về hướng đông. Vào thời điểm tháng chín này, trên mặt hồ đã bắt đầu có gió tây, khiến hành trình của họ trở nên thuận lợi vô cùng.

Tác dụng khác của binh sĩ Giang Đô doanh lập tức được phát huy, rất nhiều người trong số họ đều biết lái thuyền. Nhờ thế giúp mọi người có thể kịp thời thuận lợi rời khỏi Hải Tây trước khi đại binh Thổ Phồn kịp đến chi viện.

Lý Khánh An lẳng lặng đứng đón trên mũi tàu chằm chằm nhìn mặt Thanh Hải. Chiến dịch Hà Hoàng năm Thiên Bảo thứ tám giờ được tiến hành sớm hơn cả năm trời, lịch sử đã bị thay đổi. Ca Thư Hàn còn có thể kết thúc với thắng lợi thảm khốc không? Trong lịch sử trận chiến Hà Hoàng, thuyền chả có tác dụng gì, nhưng hôm nay lại có thể thành công đưa hắn vượt Thanh Hải.

“Thất Lang, lại đứng ngẫm nghĩ điều chi thế?” Lệ Phi Thủ Du chậm rãi đi đến cười nói.

“Ta đang nghĩ, nếu chúng ta xây một đội chiến hạm mạnh mẽ tại Thanh Hải này, thì liệu trận chiến Hà Hoàng này, chúng ta sẽ thắng được bao nhiêu phần chủ động.”

“Thất Lang, suy nghĩ của ngươi quả thật ngoài tưởng tượng của mọi người, ta thì thấy khả thi,đến lúc ấy ngươi có thể đề xuất với tướng quân Ca Thư Hàn xem sao. Vừa trùng hợp chúng ta có những bốn trăm binh sĩ Giang Đô cơ mà.”

Nhắc đến bốn trăm Giang Đô binh sĩ, trong lòng hắn lại thắt lại. Hôm qua bọn họ giết vào thành Phục Sĩ giao chiến với quân Thổ Phồn. Tuy cuối cùng giết sạch quân địch,thiêu hủy lương thực, nhưng cũng phải trả một giá đắt, hơn ba trăm người thương vong, trong đó có hai trăm mấy người là nô lệ, lính già Xích Hầu doanh thương vong hai mươi mấy người, còn Giang Đô quân thương vong cũng gần một trăm, cả Nam Tề Vân cũng thọ thương trên người. Truyện "Thiên Hạ "

Hắn vội hỏi: “Bây giờ binh sĩ thọ thương thế nào rồi?”

“Ta đến tìm ngươi, chính là vì việc này, ngươi đi theo ta.”

Lệ Phi Thủ Du dẫn hắn vào khoang thuyền, hầu như trong mỗi thuyền đều có thương binh, mấy tên quân y liên tục qua lại khắp các thuyền để chữa trị. Trên con tàu của Lý Khánh An đang ở đã có hai mươi thương bình, đều là binh sĩ Giang Đô.

Thuyền này vốn được dùng để vận chuyền lương thực, là thuyền to cả ngàn thạch, là do nô lệ người Hán ở Lũng Hữu đóng, khoang thuyền rất rộng, và khô. Hai mươi thương binh nằm giữa thuyền, một tên quân y đang loắn thoắn qua lại nào thay thuốc, nào rửa vết thương.

Khánh An ngạc nhiên phát hiện, có hai nữ nô người Hán được giải cứu cũng vào giúp đỡ quân y, một trong số đó là Triệu Lô. Còn một người hắn nhớ hình như họ Thi. Cả hai nàng đều rất quen tay, vừa bao bọc vết thương vừa nhỏ nhẹ an ủi binh sĩ bị thương.

Trong đầu hắn loáng thoanggl một cảnh tượng, hai nàng nên mặc chiếc áo blue màu trắng, đầu đội mũ y tá, dùng tiếng cười giòn giả của mình và động tác cẩn thận động viên tinh thần binh sĩ, và cứu chữa lấy sinh mạng họ.

“Y ta!” Hắn vỗ mạnh vào trán mình, sao có thể mà hắn lại không nghĩ ra cơ chứ? Thời kỳ trung cồ, phần lớn binh sĩ không phải chết trên chiến trường, mà chết trên giường bệnh, do mất máu quá nhiều, do vết thương nhiễm trùng. Đây là hai nhân tố chí mạng nhất thời kỳ này còn gì!

Nếu hắn có thể cải thiện điều kiện y tế, không biết sẽ có thể cứu được bao nhiêu sinh mạng đây, và y tá chính là một yếu tố quan trọng.

Truyện "Thiên Hạ "

Hai mươi mấy nữ tử bất hạnh này không biết có thể cứu bao nhiêu mạng người, sao hắn không giữ họ lại trong quân đội, đế trở thành trợ thủ cho quân y, cứu lấy sinh mạng của biết bao huynh đệ mình.

Một tiếng rên đau khổ cắt ngang dòng suy nghĩ hắn, đó là Nam Tề Vân. Triệu Lô đang băng bó vết thương trên bụng hắn. hắn bị một tên quân Thổ Phồn vờ chết một kiếm đâm vào bụng.

Khánh An nhỏ giọng hỏi: “Hắn sao thế?”

Mặt Triệu Lô hơi ửng đỏ trả lời: “Vết thương của Nam tướng quân bị mủ, tiểu nữ băng bó cho hắn, nhưng hình như không có hiệu quả gì.”

Mặt Nam Tề Vân trắng bệch cắt không ra hột máu, hắn nắm chặt tay Triệu Lô cắn răng nói: “Ngươi hãy cho ta chết quách cho nhẹ nhàng!”

“Nam tướng quân, chỉ là một vết thương nhỏ, tướng quân còn trè, còn phải giết giặt lập công, tương lai trở thành đại tướng nhà Đường, cưới vợ đẹp, chỉ cần ráng nhịn một chút, ta sắp lên thuốc xong cho tướng quân.”

Nàng vẫn nhỏ nhẹ an ủi, lại dùng khăn băng lạnh chà mồ hôi trên trán giúp hắn. Nàng nói với Lý Khánh An: “Toàn thân hắn nóng ran, ta phải lau mình giúp hắn để hạ nhiệt.”

“Chờ đã!”

Khánh An nhẹ nhẹ kéo miếng vải băng trên bụng Nam Tề Vân ra, vết thương không

to, nhưng xung quanh đều đỏ trng, bắt đầu có mủ. Đây chắc là do nhiễm trùng, hắn nhìn nhìn nước trong chiếc chậu đồng cạnh bên, nó đã vẫn đục hết. Hắn lập tức lắc đầu nói: “Thế không được, ngươi nghe lời ta, lập tức đem tất cả vải băng đi nấu khoản một khắc giờ.

Trên vải băng có độc, phải khử độc, sau đó mỗi miếng vải băng chỉ được dùng một lần. Và phải bảo đảm sạch sẽ. Ngoài ra, dùng nước muối rửa sạch vết thương cũng là để khử độc. Sau đó hẳn dùng thuốc và băng bó.”

Hắn nói liền một hơi. Biết hai nàng không thể làm hết bao nhiêu việc, liền cho thêm hai binh sĩ đến phụ nấu vải băng.

Hải Thanh sản muối, chiếc thuyền này đã chứa không ít muối ăn của người Thổ Phồn. Một lát sau, Triệu Lô bưng một chậu nước sạch lên. Đây là nước ngọt trong thuyền, sau khi đun sôi đế nguội, nàng bỏ một nhúm muối vào nước. Khánh An vội ngăn nàng lại nói: “Không được bỏ quá nhiều, chỉ cần bỏ hai muỗng nhỏ, sau khi hòa tan thì dùng để rửa vết thương cho hắn. Sau đó cho hắn uống thêm chút nước muối nhạt.”

Hắn truyền đạt một ít thường thức cấp cứu thời hậu thế cho Triệu Lô. Nàng rất thông minh, dạy một bước mười. Nàng cưới: “Bá phụ tiểu nữ từng nói, nếu bị thương thì dùng rượu trắng rửa vết thương, nếu thực sự không có điều kiện, đun đỏ sắt in lên vết thương cũng là một cách.”

Khánh An cười nói: “Dùng rượu có thể, nhưng dùng sắt đun đỏ thì không được, như thế bọn họ sẽ đau đớn chết mất. Điều quan trọng của vết thương là phải băng bó kịp thời, một là phải cầm máu ngay, hai là không được để bị nhiễm chất độc trong không khí. Chỉ cần làm tốt hai điều này, mạng của họ sẽ giữ được.”

Triệu Lô theo chỉ dạy của Khánh An mà bận ra bận vào, hắn thấy nàng lau mình cho Nam Tề Vân liền tự rút lui ra khỏi khoang.

Trên mặt hồ phong đã đổi hướng thành gió bắc. Cánh buồm phía trên đã dần dần nghiêng góc. Thuyền đi rất chậm, đây là một loại thuyền đi đường sông của Trung Nguyên, dài hơn hai mươi trượng một chút, có ba cột trụ, di chuyển nhờ gió. Nghế chế tạo thuyền của người Thổ Phồn không phát triển, nên chúng bèn bắt bọn thợ đóng thuyền ở Lũng Hữu đến chế tạo mấy chục chiếc thuyền này cho mình. Chủ yếu dùng để vận chuyến ven Thanh Hải, không ngờ lại bị bọn Lý Khánh An cướp mất.

Lý Khánh An dựa vào đầu thuyền nhìn từng làn sóng tan dần trên mặt hồ. Hắn có một cách nghĩ, nếu quân Đường tố chức một độ chiến hạm Thanh Hải, vậy dù là Xích Lĩnh hay Đại Phi Xuyên đều không ngăn cản được bước chân của quân Đường.

“Thất Lang, không ngờ những cô nương này lại rất hữu dụng, có các cô nương ấy, rất nhiều thương binh tinh thần ổn định hơn nhiều.”

Lệ Phi Thủ Du trong lòng đầy cảm xúc, hắn lắc đầu cười nói: “Trước khi đi còn có người cằn nhằn sợ những cô nương này sẽ là gánh nặng, nhưng hiện giờ họ lại quan trọng hơn ai hết.”

Khánh An mỉm mỉm cười: “Ta muốn giữ họ lại trong quân đội để thành nữ hộ binh, chuyên môn chăm sóc người bệnh, ngươi thấy thế nào?”

“Nữ hộ binh!”

Đây là từ mà Lệ Phi Thủ Du chưa từng nghe bao giờ, hắn ngẫm nghĩ một lúc nói: “Ta thấy đế họ ở lại cũng không tồi, chỉ lo là phía triều đình không đồng ý.”

“Điều này ngươi khỏi lo, bọn họ đều là phụ nữ, trong triều nhất định sẽ có người nghĩ theo một hướng khác, hơn nữa An Tây quân ta không giống quân đội trong nội địa kỵ húy phụ nữ. Ta sẽ nói với Cao soái, để người tận mắt nhìn thấy tác dụng của những cô nương này. Cao soái là người thực tế, người sẽ đồng ý.”

“Ta ủng hộ ngươi, dẫu sao Thất Lang đã là Bạt Hoán Binh mã sứ, độc lập thành quân, ngoài Cao soái ra, cũng chả còn ai có thể can thiệp vào việc của ngươi.”

Lúc này, sau lưng họ bỗng vọng lại tiếng bước chân nhỏ nhẹ: “Lý tướng quân, hắn đã ngủ say.”

Triệu Lô xuất hiện sau lưng họ nhỏ tiếng bẩm báo với Lý Khánh An: “Ta đã chà mình cho hắn xong, và cũng theo cách người chỉ dạy rửa vết thương cho hắn, và lên thuốc. Giờ hắn đã bình tĩnh trở lại, người cũng không nóng rang như vừa rồi.” Truyện "Thiên Hạ "

Lý Khánh An đại hỉ, Nam Tề Vân không sao, hắn lại bảo được một đại tướng của mình. Lệ Phi Thủ Du vội nói: “Ta đi xem xem Nam Bát!”

Nói xong hắn nhanh chân đi vào khoang, còn lại Khánh An lòng đầy cảm kích. Hắn nhìn cô nương bản lãnh đang đứng trước mặt mình này như thề mới quen biết nàng. Nàng không xinh đẹp, một chiếc áo khoát dài giản dị bao phủ lấy thân thể mười sáu tuổi đã chịu nhiều dày vò của cô thiếu nữ này. Tóc nàng đã cắt ngắn đi búi lại thành một búi sau đầu. Trên đấy là một đóa hoa cúc dại màu vàng. Đế chăm sóc cho người bệnh, nàng cũng cắt phăng tay áo đi, để lộ đôi tay vừa đen vừa thô ráp. Có lẽ do trường niên sống tại nơi cao nguyên và làm đủ việc nặng nhọc khiến da nàng rất đen, nhưng so với lúc thất thần ảm đảm lúc mới được cứu, giờ da dẻ nàng trong toát lên một vẻ đẹp khỏe mạnh. Ánh mắt nàng rất bình yên, và tràn đầy hi vọng về một cuộc sống mới.

Triệu Lô thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm, trong mắt nàng không giấu nổi ngượng ngùng, cúi vội đầu xuống:

“Tướng quân, ta đi chăm sóc người thương khác đây.”

“Chờ đã, ta có một câu muốn hỏi nàng.”

Hắn trầm ngâm một lúc, liền nói: “Lô nương, nàng có nguyện ý ở lại trong quân đội không?”

Nàng ngớ người, có phần kinh hãi lùi liền ra sau một bước. Khánh An biết nàng đã hiểu lầm, vội giải thích: “Ý ta là, quân ta cần có nữ quân y, và có hộ lý thương binh để cứu lấy sinh mạng của họ. Ta phát hiện nữ nhân các nàng chăm sóc cho người bệnh sẽ có tác dụng nam nhân không tài nào làm được. Có các nàng, huynh đệ ta phần lớn đều có thể sống sót. Lô nương, ta muốn các nàng ở lại để trở thành độ hộ binh đầu tiên của Đại Đường.”

“Tướng quân, người chỉ muốn chúng ta tòng quân thôi, đứng không?” Triệu Lộ thận trọng xác định lại.

Khánh An cười gật đầu nói: “Chỉ là tòng quân, tất nhiên, nếu nàng nguyện ý, sau này nàng có thể lấy quân sĩ nào mình thích.”

Mặt nàng đỏ bừng lên, e thẹn nắm chặt tay, nhỏ giọng nói: “Kỳ thực bọn ta cũng không biết sau này nên thế nào? Đã nhà tan cửa nát, lại từng bị người Thổ Phồn...”

Nàng bỗng ngẩng cao đầu, mắt sáng long lanh. Một tia sáng mừng rỡ với hàm răng trắng đều, khiến mặt nàng sáng bừng. Nàng gật đầu rất mạnh nói: “Tướng quân, ta nguyện ý lưu lại, ta nghĩ các tỷ muội khác cũng nguyện ý.”

Một canh giờ sau, Triệu Lô xong việc, nàng tìm đến Lý Khánh An. Nàng vuốt vuốt bộ tóc mướt của mình vừa cười nói: “Tướng quân, các tỷ muội khác đều bận chăm sóc người bị thương trên tau, ta muốn dùng cách tướng quân đã dạy để thông báo với mọi người.”

“Được!”

Lý Khánh An lập tức truyền lệnh với binh sĩ: “Truyền lệnh của ta, hãy để tất cả nữ từ tập trung trên một thuyền.”

Ngôn ngữ cờ vừa được ra, các thuyền dần cặp nhau, và được nối bằng miếng ván. Triệu Lô và một nữ tử khác nghiêng nghiêng ngã ngã đi lên chiếc thuyền to chính giữa. Rất nhanh sau đó, tất cả nữ tử từ các thuyền khác đều tập trung lại một chỗ. Triệu Lô bắt đầu giảng giải các thường thức cấp cứu mà Lý Khánh An đã dạy nàng, và nói với họ, Lý Khánh An muốn họ ở lại làm nữ hộ binh, chăm sóc cho các binh sĩ bị thương. Những người con gái không nhà neo đơn này đều biểu thị, mạng mình là do quân Đường cứu lấy, nên nguyện ý ở lại để trở thành một thành viên của quân Đường.

Đội y tá quân đội đầu tiên của Đại Đường đã được thành lập ở giữa hồ Thanh Hải

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>