Chương 214

Thiên Hạ
Chương 214 : Hồng Môn yến hội
gacsach.com

“Sứ quân, thật ra sự việc còn chưa tệ tới mức như ngài nghĩ đâu.”

Lưu Tự Tùng nói một cách úp mở. Hắn dùng một ánh mắt thương hại nhìn cấp trên, cấp trên tân nhiệm này còn không hiểu biết tình hình thực tại.

“Nếu sự việc thật sự nghiêm trọng, Ngô thái thú đã sớm tới tìm ngài, thật ra động tĩnh của tào công(dân lao động làm việc tại bến cảng) hắn khống chế trong lòng bàn tay, chỉ có lúc buổi sáng suýt tý nữa sắp xảy ra chuyện lớn là hắn nắm không được thôi, nhưng hiện tại... sứ quân, ngài hiểu được ý của tỳ chức chứ?”

Lý Khánh An chậm rãi ngồi xuống, hắn cẩn thận suy ngẫm lời nói của Lưu phán quan, dần dần, hắn ngộ ra một chút chút - ý vị của nó.

“ý ngươi là nói, tào công tụ tập chính là do hắn sắp đặt sao?”

“Tỳ chức cũng không nói như vậy, trên thực tế trong nhà các tào công cũng mau đói đến nơi rồi, bọn họ không có tiền mua gạo, bọn họ cũng rất muốn đến gây sự, nhưng hai vạn người cùng nhau đến, thì có một chút đáng xem xét lại rồi.”

Lưu Tự Tùng vẫn là nói úp úp mờ mờ, nhưng Lý Khánh An đã hoàn toàn hiểu được ý tứ của hắn, quả thật, hai vạn tào công cần có người dẫn dắt, mà dẫn dắt tào công gây sự, đó là tội chết, người bình thường sẽ không làm như vậy, cũng không có năng lực lớn như vậy, đem tào công của mấy châu cùng hợp lại, hắn ngẫm nghĩ một lúc, bèn không hề nhắc đến Ngô Thanh nữa, mà là thay đổi một cách hỏi khác.

“Ngươi nói cho ta biết, các tào công này bình thường quy trình làm việc như thế nào?”

Lý Khánh An ở Dương Châu từng xử trí qua vụ án buôn muối, lúc ấy gia tộc Đỗ Bạc Sinh chính là với hình thức Diêm bang khống chế được mấy ngàn nhân công muối của cả một vùng Giang Hoài, Biện Châu bên này cũng có lẽ tương tự như thế.

Không đề cập tới quan địa phương, lời nói của Lưu Tự Tùng lập tức trở nên có trôi chảy rất nhiều, hắn cười nói: “Sứ quân có thể không biết, tào vận cũng giống như việc buôn bán cũng có các tiệm các hàng, Ven bờ sông tào vận tại các châu: Biện. Tống. Bạc, Từ có đến hàng trăm hàng tàu to nhỏ làm nghề vận chuyển hàng hóa thuyền tàu.

các hãng tàu này có hẳn đội tàu, có nhân công chèo thuyền, còn có tào công làm việc khuân vác hàng hóa, mỗi hãng thuyền đều có từ mười đến một trăm tào công, Trong hàng trăm hãng tàu này lại có ba hãng tàu lớn đi đầu, quy mô đặc biệt lớn, có quan hệ mật thiết với quan phủ, vả lại đều có chỗ dựa vững chắc riêng, tất cả các hãng tàu thuyền đều nghe theo sự chi huy của ba hãng tàu lớn này.

Một hàng là của Từ gia ở Khai Phong, Một hãng là của Đào gia ở Trần Lưu, hai hãng này đều là hãng tàu thuộc Biện Châu, còn có một hãng ở Tống Châu, Triệu gia tại Tống Thành huyện, ba hãng tàu thuyền này về cơ bản lũng đoạn hơn năm phần việc vận chuyến hàng hóa, hai vạn tào công ven bờ sông Biện Hà đều nằm trong sự khống chế của ba hãng tàu thuyền này.”

Lý Khánh An lúc này mới hiểu được, Ngô Thanh chính là thông qua việc nắm trong tay ba hãng tàu thuyền lớn này, mà có thể huy động hơn hai vạn tào công nối loạn gây sức ép với mình, nhưng mà, hắn vì sao lại phải làm như vậy? Chẳng lẽ hắn có chuyện mờ ám gì không thế cho người khác biết được sao?

Nghĩ vậy, hắn cười nói với Lưu Tự Tùng: “Như vậy đi! Ta là người vừa mới đến, ngươi hãy chịu vất vả một chút, thay ta đặt trước mấy bàn tiệc rượu trong tửu lâu tốt nhất của Biện Châu thành, sau đó hãy mời các đại đông chủ của Khai Phong - Từ Châu, Đào gia ở Trần Lưu đến, nói là ta mời bọn họ uống rượu.”

‘Thế Ngô thái thú...”

“Ngô thái thú bên đó sẽ do ta đến mời, ngươi cho ta bảng danh sách là được.”

Do từ Trần Lưu đi tới Khai Phong phải tốn đến nửa ngày, cho nên tiệc rượu liền vào ngày hôm sau, Lý Khánh An viết mấy chục tấm thiệp mời, giao cho Lưu Tự Tùng sắp xếp người đưa đi, mình hắn thì rời khỏi nha môn, dưới sự dẫn dắt của một gã nha dịch, đi tới tiệm châu bấu của người Hồ lớn nhất tại Biện Châu thành: Hạ Liệp Hàng.

Ngành thương nghiệp kiếm nhiều tiền nhất của Đại Đường có bốn dạng, tiệm tủ, tiệm muối, tiệm trà và tiệm châu báu của người Hồ, ở Biện Châu thành cũng không ngoại lệ, Hạ Liệp Hàng có hơn ba mươi tiểu nhị, thợ, gần như lũng đoạn thị trường châu báu của các châu huyện lân cận như Biện. Tống. Hứa vân vân.

Hạ Liệp Hãng nằm chính giữa con đường Bạch Thủy, cửa tiệm chiếm diện tích rất lớn. là khối kiến trúc dài và hẹp, trước tiệm phía sau, Lý Khánh An đi lên bậc thang, lập tức có một gã tiêu nhị nhiệt tình ra đón tiếp.

“Khách nhân muốn mua loại châu báu gì, tiệm mình cái gì cũng đều có cả, vật đẹp mà giá rẻ, đảm bảo khách nhân sẽ hài lòng.”

“Ta tìm chưởng quầy các ngươi, muốn bàn một vụ mua bán lớn, hắn có ở đây không?”

Tiểu nhi sửng sốt môt chút, vôi vàng nói: “Da có! Khách nhân mời theo tiểu nhân đến.”

Lý Khánh An và mấy viên thân vệ đi vào cửa tiệm, cửa tiệm thực rộng và thoáng, đặt mấy chục chiếc ghế ngồi, bên ghế ngồi có cái bàn thấp nhỏ, có hai chỗ đang có người ngồi, một người đàn ông trung niên đang nói chuyện về viên bảo thạch Khang quốc với khách.

“Chưởng quầy!” Tiểu nhị kêu người đàn ông trung niên hai tiếng: “Bên này có chuyện.”

“Ta xin lỗi phải đi ra đó một chút!” Người đàn ông trung niên nói xin lỗi với những khách nhân một tiếng, liền nhanh bước đi tới: “Chuyện gì?”

“Vị khách nhân này tìm ông, nói có vụ mua bán lớn.” Tiểu nhị chỉ chỉ Lý Khánh An.

“Khách nhân có cái gì cần ta hỗ trợ sao?” Chưởng quầy cười nói, ánh mắt có chút khác thường.

Lý Khánh An từ thắt lưng lấy ra một kim bài sáng lấp lánh, ở trước mật hắn lắc một cái, sắc mặt chường quầy lập tức trở nên nghiêm túc vô cùng.

“Mời theo ta đến!”

Hắn dẫn theo Lý Khánh An vội vàng đi vế phía hậu viện, Đi vào một gian nhà nhỏ không có cửa sổ, hắn mở hai chiếc khóa lớn ra, kèo kẹt đẳy cánh cửa sắt nặng nề ra.

“Mời vào!”

Bên trong đen như mực, sâu không thấy đáy, mấy viên thân binh vừa muốn giành đi vào trước, Lý Khánh An lại khoát tay ngăn cản bọn họ: “Các ngươi ở cửa chờ!”

Hắn đi vào căn nhà nhỏ, vào nhà mới phát hiện nơi này đúng là một lối vào của đường hầm, phía trước hai mươi mấy bước còn có một cánh cửa sắt.

“Nơi này là kho chứa châu báu quỷ giá của chúng tôi, mời theo ta đến đây đi!”

Chưởng quầy dẫn theo Lý Khánh An đi thẳng đến cùng, lại mở cửa, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, bên trong đúng là một gian phòng hình tròn rất có phong cách Arập, bốn phía đều dùng những tảng đá xây nên, đốt lên một ngọn đèn, có một lỗ thông gió thiết kế rất khéo léo, không có một chút cảm giác ngột ngạt nào cả.

Ầm một tiếng, chưởng quầy đóng cánh cửa lại, Lý Khánh An chắp tay sau lưng quan sát một vòng, bốn phía căn phòng đặt một dãy kệ vuông, mỗi kệ vuông đều đặt vật báu lấp lánh ánh sáng loá mất, trông rất đắt giá.

“Sứ quân, tại hạ tự giới thiệu trước, Tại hạ tên là Dương Đường, là tổng đầu mục của Hán Đường hội tại Hà Nam đạo.”

“Ngươi nhận biết ta?” Lý Khánh An híp mắt đánh giá chưởng quầy này.

Dương chưởng quầy cười khổ một tiếng nói: “Năm trước tại hạ ở suốt tại cửa tiệm ở Bắc Đình, gặp qua Lý sứ quân, đã từng ở quân doanh của Lý sứ quân mấy ngày.”

“Ha ha! Thì ra là lão bằng hữu.”

Lý Khánh An cười xòa, lấy ra kim bài lúc nảy, đó là kim bài Lý Hồi Xuân cho hắn, tổng cộng chỉ có ba miếng, bằng mặt kim bài này có thể điều động tất cả thế lực của Hán Đường hội ở đại Đường.

Đương nhiên, người có thể nhận ra mặt kim bài này cũng không nhiều, Dương chưởng quầy chính là một trong số đó, hắn nhặt kim bài lên nhìn thật kỹ, xác nhận không có lầm, lúc này mới khom người nói: “Xin Lý sứ quân dặn dò!”

“Lại đây! Hãy ngồi xuống trước, ta muốn hỏi ngươi vài chuyện.”

Hai người ngồi xuống, Lý Khánh An suy nghĩ một lát, liền cười nói: “Ta lần này đến Hà Nam đạo thị sát, cảm thấy bọn quan viên nơi này luôn đề phòng với ta, ta muốn biết, trước khi ta đến, bọn họ đã xảy ra chuyện thú vị gì rồi sao?”

“Chuyện thú vị? Sứ quân, ngài thật biết nói đùa, những người làm quan này chỉ có chuyện không thể để người khác biết, chứ làm gì có chuyện thú vị?”

“Ta nói chính là chuyện không thể để cho người khác biết.”

Dương chưởng quầy ngây người một chút, sau một lúc lâu, hắn mới thở dài nói: “Nếu ta nói rất nhiều quan viên đối với nạn hạn hán lần này cảm thấy hân hoan đến nhảy nhót, sứ quân có tin không?”

“Tại sao vậy?” Lý Khánh An có chút không mấy hiểu được.

“Bởi vì nạn hạn hán đến có thể hủy đi tất cả những vết tích xấu xa mà bọn họ đã làm, tỷ như tham ô quan lương, có thế nói cứu trợ thiên tai đã dùng hết lương thực rồi, hoặc là dân đói cướp kho của quan, tại hạ đã nghe nói Tống Châu bên đó có dân đói cướp kho lương của quan, nhưng là kho trống trơn, vốn chẳng có lương thực.

Như vậy triều đình liền không thể nào điều tra được, lại tỷ như nói, báo khống về hộ dân đề thăng quan, nạn hạn hán tới bọn họ liền có thể nói, dân chúng đều chạy nạn hết rồi, hoặc là chết đói cả rồi, như vậy lại có thể lấp đi sự lừa dối của họ, tóm lại, sứ quân đến có thể sẽ xâm phạm đến ích lợi của bọn họ, tỷ như Tống Châu xuất hiện dân đói tạo phản, sứ quân chỉ cần điều tra nguyên nhân dân đói tạo phản, chắc chắn sẽ có người bị đánh mất chiếc mão quan.”

“Vậy ngươi biết là nguyên nhân gì sao?”

Dương chưởng quầy lấc đầu: “Ta không hiểu rõ ràng cho lắm, nhưng mà nghe nói có liên quan đến ruộng đất.”

Lý Khánh An gật gật đầu, bèn nói: “Vấn đề của Tống Thành huyện ta sẽ đi điều tra, nhưng mà hôm nay ta tới tìm ngươi, là có hai việc muốn nhờ các ngươi hỗ trợ.”

Dương chưởng quầy vội vàng đứng lên, khom người nói: “bất luận việc lớn nhỏ của Hán Đường hội, sứ quân dặn dò, chúng tôi nhất định tuân mệnh.”

“Tốt!” Lý Khánh An khen ngợi một tiếng, bèn nói: “Là như thế này, bến tàu ngoài thành có hai vạn tào công, ta nghĩ từ trong số bọn họ thuê hai ngàn người tổ chức thành dân đoàn làm việc cho ta, nhưng ta không có nhiều nhiều tiền lương như vậy, món tiền này thì nhờ các ngươi thay ta ra.”

Hán Đường hội cấp bậc nghiêm ngặt, mệnh lệnh giữa cấp trên cấp nhất quyết phải phục tùng, Lý Khánh An tuy rằng không phải thành viên Hán Đường hội, nhưng hắn sở hữu kim bài có quyền lực tối cao của Hán Đường hội, Dương chưởng quầy lập tức khom người nói: “Chúng tôi tuân mệnh, nếu nơi này tiền không đủ, chúng tôi sẽ điều từ Giang Hoài đến.”

Hắn do dự một chút, rồi nói: “Nhưng mà sứ quân, Hán Đường chúng ta ở Hà Nam đạo cũng có hơn năm trăm người, chúng ta có thề làm việc cho sứ quân.”

“Ta biết!” Lý Khánh An khoát tay cười nói: “Hán Đường hội chỉ có thể hỗ trợ ngầm, không thể công khai lộ diện, ta đang cần một đội ngũ dũng mãnh, nhóm tào công tụ tập, vừa lúc cho ta cơ hội.”

Nói đến này, Lý Khánh An lại nói: “Còn nữa ta cần một đoàn xe vận chuyển lương, còn cần một món tiền đi Giang Hoài mua lương thực nữa, những thứ đó đều do Hán Đường sẽ thay ta chuẩn bị.”

Hắn lấy ra tờ phương án, đưa cho Dương chường quầy nói: “Hãy dựa trên những việc ta đã nói lúc này mà làm, sáng sớm ngày mai, ta sẽ bắt đầu chiêu mộ dân đoàn.”

0O0 CHƯƠNG 214: HỒNG MÔN YẾN HỘI (2) oOo

Sự hội tụ hơn hai vạn tào công hội tụ rất hiển nhiên là muốn gây áp lực cho Lý Khánh An, có lẽ muốn cho hắn phân tán tinh lực, không rảnh hỏi đến việc quan trường, đây là vật cản chân mà quan trường chốn Hà Nam đạo cho hắn, đương nhiên, phương diện này cũng có một chút là ý của các quan lớn trong triều.

Nhưng Lý Khánh An lại từ trong đó phát hiện một cơ hội khác, đó chính là hai vạn tào công có thể giải quyết vấn đề thiếu nhân lực của hắn, ở Hà Nam đạo cũng có quân đóng trú. nhưng muốn điều động hơn mười người của quân đội phải có sắc lệnh của binh bộ, mà binh bộ thượng thư Dương Quốc Trung, không nghĩ cũng biết rồi.

Hắn tuyệt đối không thể điều động được dù chỉ là một binh sĩ, hơn nữa Hán Đường hội có tài lực, vật lực hùng hậu, vấn đề không đủ nhân lực liền lập tức được giải quyết dễ dàng.

Sáng sớm hôm sau, nha môn Quan sát sứ liền ở bến tàu Biện Châu đài chiêu mộ, một cây cờ lớn màu đỏ dựng thẳng lên cao, trên cờ lớn viết một chữ ‘Mộ’ thật to, hơn mười viên nha dịch và một trăm viên thân vệ trước sau bận rộn, duy trì trật tự, Lý Khánh An đích thân làm quan chiêu mộ, ở phía sau hắn đứng hai mươi viên thân vệ cao lớn vạm vỡ, ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào tình hình chung quanh.

Sớm đã có người chạy tới bến tàu bốn phía tuyên truyền, một ngày ba thăng gạo, hai trăm văn tiền, sắm đao đeo ở thắt lưng, mặc tạo bào, những thứ điều kiện hấp dẫn này làm cho các tào công đỏ cả mắt, một ngày ba thăng gạo có thế nuôi sống cả nhà.

Hai trăm văn tiền còn nhiều hơn so với lúc bọn hắn làm công việc khuân vác, mệt chết đi được còn không kiếm được nhiều như thế nữa, có một số người còn đang do dự, nhưng lúc này những người do dự đó khi nghĩ thông suốt rồi, đã không còn có cơ hội cho họ nữa, hai vạn tào công xếp hơn mấy hàng dài, nhìn không thấy đuôi.

Trong hai vạn người chọn hai ngàn người, hơn nữa người nào người nấy cơ bắp vạm vỡ, đều là những công nhân khuân vác có thể chịu khố nhọc, hai ngàn người này chọn lựa rất thuận lợi, tuổi không vượt quá ba mươi, thân cao khoảng trên dựới bảy thước, có thể giơ lên một khoá đá trăm cân, cuối cùng tiêu chuẩn này không thể không điều chỉnh đến một trăm ba mươi cân, lúc giữa trưa, hai ngàn người đã được chiêu mộ đầy đủ hết.

Lý Khánh An đem hai nghìn người này chia làm bốn doanh, phái hai trăm thân vệ của hắn đi thống lĩnh bọn họ, Lý Khánh An lại thay bọn hắn đặt một cái tên rất êm tai: doanh tình nguyện cứu trợ thiên tai.

Nhiệm vụ đầu tiên của hai ngàn người tình nguyện cứu trợ thiên tai, đó là trông giữ cho kỹ gần hai vạn tào công bị loại còn lại, không được để cho bọn họ gây sự, gần hai vạn người này phải để cho bọn họ về nhà, mà muốn giãi quyết vấn đề này chính là bữa tiệc lúc hoàng hôn.

...

Ỷ Tùng lầu ở trước cửa chợ nam Biện Châu thành là quán rượu cao cắp nhất, lớn nhất toàn thành, nạn hạn hán nghiêm trọng cũng ảnh hưởng đến lượng khách của tửu lầu, bình thường cũng đều vắng hoe, nhưng buổi tối hôm nay ỷ Tùng lầu lại đặc biệt náo nhiệt.

Hà Nam đạo thái phỏng sử Lý Khánh An vừa mới đến Biện Châu đã bao toàn bộ tửu lầu, mở tiệc chiêu đãi quan địa phương và hiền sĩ danh môn của Biện Châu, cùng bàn bạc kế lớn chống hạn hán.

Có hơn một trăm người nhận được thiệp mời, thái thú, trưởng sứ. tư mã. các tào tham quán, huyện lệnh, huyện thừa, huyện úy, chủ bộ vân vân. quan viên các cấp hơn hai mươi người, sau đó bèn là các đại hộ, hào môn của Khai Phong huyện và Trần Lưu huyện có hơn tám mươi người, các đại hộ, hào môn này có khi là quan viên nghỉ hưu, có khi là thương nhân, nhà giàu có, có khi là địa chủ ông chủ, phần lớn bọn họ có huân quan trong người.

Huân quan tương đương với những danh hiệu như phụ nữ lao động ưu tú 8/3, anh hùng lao động 1/5, cũng có phẩm giá, ví dụ như chính nhị phẩm thượng trụ quốc, tòng nhị phẩm trụ quốc.v.v... chủ yếu là để biểu dương cống hiến của dân chúng phổ thông đối với quốc gia, chẳng hạn như nạp lương nhiều, mở trường học, vì nước đánh trận.v.v... đây là một loại danh hiệu, nhưng sau thời trung Đường huân quan bắt đầu tràn lan.

Sau mối loạn An sử, triều đình tập trung dân phu số lượng lớn, lại không có tiền đề ban thưởng, bèn dùng huân quan để góp đủ số, có người quyên tiền được Thượng khinh xa Đô úy chính tứ phẩm, vui mừng đến hoa tay múa chân, hắn cũng là quan viên chính tứ phẩm rồi, không ngờ phu xe ngựa đánh xe cho hắn cười khổ nói: “Vị đại gia này, ta cũng là một thượng trụ quốc đấy!”

Nói xa để rồi, quay lại trước, mấy vị danh vọng hiền đạt này nghe nói Quan sát sứ mời mình ăn cơm, ai nấy đều đặc biệt coi trọng, từ giữa trưa đã bắt đầu chuẩn bị rồi, áo bào tơ lụa thượng hạng thay hết cái này đến cái khác, chải chuốt tắm gội sạch sẽ, mang mũ sa lên, chân mang ủng đen đáy mềm, thắt lưng buộc thêm một sợi dây da, nhưng cũng có người lờ mờ cảm thấy không được ổn, cùng nhau thương lượng đại kế chống hạn, không phải là kêu họ ra tiền đấy chứ?

Cách đại yến còn khoảng một canh giờ, bèn có người nóng nảy ngồi xe ngựa đi tới, yến tiệc tổ chức ở lầu hai, trước khi chủ nhân chưa tới, tạm thời vẫn chưa thể đi lên, mọi người bèn uống trà trò chuyện trong đại sảnh lầu một.

“Vị Lý sứ quân này là người phương nào? Có bối cảnh gì?” Một đại thương nhân không quan tâm thời sự lắm hỏi.

Sự vô tri của hắn lập tức bị một rừng cặp mắt khinh bỉ liếc qua.

“Cơ huynh, huynh quá vô tri một tí rồi đấy! Lý Khánh An cũng không biết sao? Bắc Đình tiết độ sứ người đầu tiên của việc tẳy rửa phe thái tử lần này.

“À! Không lẽ chính là An Tây Lý thần tiễn chơi mã cầu cực giỏi đó hả?”

“Chính là hắn! vốn dĩ bị giáng đến Liễu Châu, nhưng lại xoay mình một cái đã đến làm Hà Nam đạo Quan sát sứ.”

“Ê! Ê! Có tin đồn nói quý phi nương nương đã để mắt đến Lý Khánh An, có thật thế không?”

“Suỵt! Nhỏ giọng một chút, điều này không thể nói lung tung.”

“Triệu huynh, huynh nói đêm nay Lý Khánh An có để chúng ta nộp tiền không?” “Ai biết được? Chắc là phải ra một chút máu rồi.”

Mọi người bàn tán xôn xao, trong một gian nhã thất ở lầu một, Thái thú Ngô Thanh và đại đông chủ Từ Mẫn Chi của Biện Tống thuyền hãng cùng với đại đông chủ Đào Quý của Trần Lưu Tứ Hải thuyền hãng đang thương lượng với nhau về việc tào công.

Từ Mẫn Chi trạc khoảng sáu mươi tuổi, là một tiểu lão đầu gầy đét, lão là tào vận thế gia, gia tài cự quan, tuy lão có vẻ gầy gò, nhưng đã cưới mười tám người tiểu thiếp, trong đại trạch diện tích trăm mẫu của lão đã xây mười tám hoa quán, mỗi quán ở một tiểu thiếp, là chuyện trăng hoa phong lưu nức tiếng của Biện Châu.

Giờ này hắn đang lo lắng khôn xiết nói: “Ngô thái thú, sự việc e là không ổn, tên Lý Khánh An kia hôm nay ở trong tào công đã chiêu mộ hai nghìn người, nói là dân đoàn cứu trợ thiên tai, ta rất lo tào công đàn áp không thành, mà lại bị hắn khống chế ngược lại.”

Sắc mặt của Ngô Thanh vô cùng âm trầm, hắn hừ lên một tiếng nói: “Các ngươi thật vô dụng, ngay cả người thuê của mình cũng khống chế không được sao?”

Đào Quý đầu to tai lớn bên cạnh cười khổ một tiếng nói: “Bây giờ sao mà khống chế, mực nước thấp như vậy, chẳng còn cách nào đi thuyền được, không có việc làm. nhưng mỗi nhà mỗi hộ đều phải ăn cơm, chúng ta lại không thê nuôi người nhàn hạ, tên Lý Khánh An cho tiền cho lương, tào công dĩ nhiên đi theo hắn mà đi, không còn cách nào a!”

“Kỳ lạ, hắn lấy đâu ra nhiều tiền vậy?”

Ngô Thanh lẩm bẩm một mình, lúc này, bên ngoài vọng lại một tiếng hô to: “Hà Nam đạo Quan sát sứ Lý sứ quân đến!”

Lý Khánh An tới rồi, Ngô Thanh lập tức nói với hai người: “Ta không cần biết hai ngươi dùng cách gì, tào công tụ tập phải duy trì thêm năm ngày, các ngươi nhớ rồi chứ?”

Hai người bất đắc dĩ đành gật đầu nói: “Chúng ta nhớ kỹ rồi.”

Ngô Thanh đứng dậy đi ra ngoài, lúc này Lý Khánh An dưới sự hộ tống của mấy chục viên thân vệ đã bước vào, hắn chắp tay cười nói với mọi người: ‘Đêm nay cảm tạ mọi người nể mặt, hi vọng mọi người ăn uống ngon miệng!”

“Đâu có! Lý sứ quân thết đãi yến tiệc, chúng tôi có phước ba đời ấy chứ.”

Ngô Thanh tiến lên thi lễ, cười nói: “Lý sứ quân hôm nay bận rộn nhỉ!”

Lý Khánh An mỉm cười nói: “Không còn cách nào, Thánh Thượng nếu đã để ta phụ trách điều phối việc chống hạn Hà Nam đạo, ta đành dốc hết sức mà làm thôi.”

Hắn lại nói với mọi người: “Thời gian không còn sớm, tất cả mọi người lên lầu đi! Chúng ta bắt đầu tiệc rượu sớm một chút.”

Mọi người đều đứng lên, đi lên lầu hai, tổng cộng bố trí mười bàn tiệc rượu, trước từng chỗ ngồi đều có tên khách nhân, mọi người đều tự ngồi vào vị trí, rối loạn một lúc. mới dần dần yên tĩnh lại.

“Chư vị im lặng!”

Lý Khánh An giơ cao chén rượu cao giọng nói: “Hôm nay mời các vị quan địa phương và hiền đạt địa phương cùng đến đây tụ hợp dự tiệc, là vì thương lượng việc chống hạn, ta là Hà Nam đạo Quan sát sứ mà Thánh Thượng nhậm mệnh, phụ trách trọng trách chống hạn, ta đã hứa với Thánh Thượng sẽ không để một người đói chết, không phát sinh việc dân đói gây chuyện, nhưng ta vừa đến Biện Châu, đã có hai vạn tào công gây sự, đã giáng một gậy phủ đầu vào ta.”

Nói tới đây, ánh mắt Lý Khánh An trở nên sắc lạnh, hắn quét mắt vào hai đại đông chủ Từ, Đào của hai thuyền hãng, hai người đều chột dạ cúi đầu xuống.

Lý Khánh An hừ mạnh lên một tiếng lại tiếp tục nói: “Nếu ta đã đến Hà Nam đạo, thì phải theo phương thức của ta mà làm việc, sau này các quan viên các Châu của Hà Nam đạo đều phải thích ứng phong cách của ta, mà không phải là ta đi thích ửng các ngươi.”

Tiếng nói của hắn vô cùng nghiêm khắc, trong đại sảnh lầu hai lặng ngắt như tờ, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ sợ hãi, Ngô Thanh từ từ nếm ra chút mùi vị rồi, e là yến tiệc hôm nay là bữa tiệc Hồng Môn rồi.

Lúc này Lý Khánh An vỗ tay một cái, năm mươi tên thân vệ của hắn từng người bưng ra một cái mâm to, trên mâm úp một cái nắp to tròn, không biết đặt vật gì bên trong.

Năm mươi thân vệ như nước chảy đặt mâm lên trên bàn, mỗi bàn năm mâm, chỉ nghe Lý Khánh An lạnh lùng nói: “Đây là món ăn đầu tiên ta chuẩn bị cho các người, gọi lại ‘cảnh cáo trước!.”

Khi tiếng hắn vừa dứt, năm mươi thân vệ đồng thời mở nắp ra, trong đại sảnh bỗng la lên sửng sốt, gần như tất cả mọi người đều bịt miệng lại, kinh hoàng nhìn vào mâm.

Chỉ thấy trong mâm đặt bốn mươi tám cái đầu người máu me, bộ mặt hung tợn, còn có hai mâm trống, Lý Khánh An chỉ vào hai chiếc mâm nói với hai người Từ Mẫn Chi và Đào Quý: “Đây là hai chiếc mâm trống, là chuẩn bị cho hai vị.”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>