Chương 234

Thiên Hạ
Chương 234 : Khúc trì Thọ Yến (Hạ)
gacsach.com

Lý Khánh An chưa bao giờ lại cảm thấy tầm quan trọng của tình báo như hôm nay vậy, Từ phía tây Toái Hiệp, dãy núi đồi trập trùng, vùng núi, thảo nguyên và sa mạc theo thứ tự luân phiên, khoảng cách xa xôi và góc nhìn xa lạ đã làm cho đại Đường và Đại Thực không hiểu biết về nhau, dưới tình huống như vậy, tình báo bèn trở nên vô cùng quan trọng.

Sau khi Lý Khánh An đoạt lại Toái Hiệp, việc thứ nhất chính là từ trong số những người Đột Quyết chọn lựa ra mấy chục người, phái bọn họ giả trang thành lái buôn đi đến khu vực Hà Trung thám sát tình báo của người Đại Thực.

Thời gian đã qua đi một tháng, tình báo của khu vực Hà Trung cũng liên tục truyền đến, quân Đại Thực đã trấn áp được sự phản loạn của các tiểu quốc như Sử quốc. Tiểu Sử quốc, Đông An quốc cùng với Hà quốc vân vân... cuối cùng còn lại An quốc và Khang quốc hai đại quốc chưa dẹp yên.

Mục Tư Lâm hạ nhẫn tâm, hàng ngàn hàng vạn người Thập Hiệp phái bị bắt đi làm nô lệ, quốc vương Sử quốc bị giết, quốc vương Hà quốc bị giết, quốc vương Tiểu Sử quốc cũng bị giết luôn rồi, còn lại Khang quốc và An quốc, người Đại Thực không có bất kỳ trấn an nào cả, kẻ nào không đầu hàng thì sẽ gặp phải sự giết chóc một cách đầy máu tanh.

Suốt một tháng nay, Lý Khánh An cũng đã ổn định cục thế của Toái Hiệp, hắn hạ lệnh không được xâm đoạt tài sản riêng của người Đột Kỵ Thi, cho phép bọn họ ở Toái Hiệp tự do chăn thả, đối với những người già ngo đơn, hắn cũng cho một phần lương thực nhất định.

Không lâu sau hắn đã có được manh mối, đem thi thể Đô Ma Chi đào ra, Lý Khánh An với nghi lễ của đại tù trưởng đưa hắn an táng ở Hạ Liệp thành, cho phép người Đột Kỵ Thi đến bái tế, sau một loạt những hành động trấn an đó, tâm trạng hoảng sợ của người Đột Kỵ Thi dần dần ổn định trở lại.

Lý Khánh An lập tức từ trong số hơn hai vạn tù binh Đột Kỵ Thi chọn lựa ra một vạn trai tráng gia nhập quân Đường, đồng thời giam giữ toàn bộ những kẻ truyền giáo của giáo phái Islem tại Toái Hiệp, lại tổ chức một vạn tân quân này đi tu sửa và xây dựng lại thần miếu bái hỏa giáo của bọn họ đã bị người Đại Thực phá hủy, Lý Khánh An còn đích thân tham gia việc tu sửa và xây dựng thần miếu.

Sau khi chấp hành thực thi có hiệu quả rồi, lòng người Đột Kỵ Thi liền dần dần hướng về đại Đường, một vạn tân quân Đột Kỵ Thi này cũng bắt đầu một mực trung thành vì hắn bán mạng, Bước vào tháng sáu, quân đội trong tay Lý Khánh An đã tăng tới mười vạn người, năm vạn quân An Tây - Bắc Đình, ba vạn quân Thiên Uy, một vạn quân đánh thuê Cát La Lộc và Sa Đà, cùng với một vạn quân Đột Kỵ Thi mới nhất.

Nhưng áp lực của An Tây và Bắc Đình cũng dễ dàng nhìn thấy ngay, dân tộc Hồi Hột phương bắc là một con sói ần núp rất sâu, mà dã tâm của Thổ Phồn ở phía nam đối với An Tây thũy chung không quên, nhiệm vụ chủ yếu của An Tây và Bắc Đình vốn là sự phòng ngự một nam một bắc.

Cho nên hai vạn quân Bắc Đình và hai vạn bốn ngàn quân An Tây về cơ bản cũng đủ rồi, nhưng sau khi tăng thêm một cường địch Đại Thực nữa, thì bốn vạn bốn ngàn quân này bèn như chiếc áo chật lòi cả khừu tay ra, đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao triều đình đem An Tây Bắc Đình lấy hai hợp thành một, đồng thời phái ba vạn Thiên Uy quân đến An Tây trợ chiến.

ở một phương diện khác, quân lương của An Tây tự cấp không đủ, mà từ trong nước điều lương thì đường xá xa xôi không tiện, cũng làm cho quân An Tây - Bắc Đình không thể mở rộng, để giải quyết mâu thuẫn này, từ năm trước triều đình liền bắt đầu di chuyển quân hộ sang Toái Hiệp, đồng thời cũng đem một ngàn năm trăm hộ thợ dời đến Bắc Đình, mục đích chính là muốn An Tây - Bắc Đình thực hiện tự cấp tự túc.

Giờ phút này, Lý Khánh An không có thời gian từ từ mà chỉnh đốn quân mã, Đại Thực sắp hoàn thành cuộc trấn áp quân phản loạn tại khu vực Hà Trang, khi đó bọn họ chắc chắn quay đầu sang phía đông, đuổi thế lực đại Đường ra khỏi Hà Trung, Để giành lấy cơ hội trước tiên, Lý Khánh An ở vào tháng sáu năm Thiên Bảo thứ mười bắt đầu sách lược tây tiến.

Hắn đem Bắc Đình phó thác cho Phong Thường Thanh, để lại một vạn năm nghìn quân cho hắn phòng ngự quân Hồi Hột, đem An Tây phó thác cho Lệ Phi Thủ Du, giao hai vạn quân cho hắn phòng ngự quân Thổ Phồn, lại để Đoàn Tú Thạch ở lại giữ Toái Hiệp, Lý Khánh An thì đích thân dẫn năm vạn đại quân bắt đầu hành trình tay chinh đầu tiên của hắn.

Cuối tháng sáu, năm vạn đại quân của đại Đường đi đến Ninh Viễn quốc.

Ninh Viễn quốc đã bị Lệ Phi Nguyên Lễ khống chế, hắn dẫn ba nghìn quân với thế như chẻ tre, dưới sự hỗ trợ của quân dân Ninh Viễn quốc, chỉ dùng đúng một ngày đã công phá được Khát Tắc thành mà Đại Thực đã lập Ngụy vương khống chế đô thành này, Ngụy vương sợ tội tự sát.

Năm vạn đại quân của quân Đường từ từ dừng ở ngoài Khát Tắc thành, Quốc vương Ninh Viễn quốc đã bị giết chết ngay tại đợt đầu tấn công thành, sau khi Ngụy vương sợ tội tự sát, trước mắt Ninh Viễn quốc do con trai của tiền quốc vương Ốc Ma Xuyết tạm thời quản hạt, lúc đại quân của Lý Khánh An đến ngoài thành, ốc Ma Xuyết và Lệ Phi Nguyên Lễ cùng nhau đi ra đón.

ốc Ma Xuyết quỳ trên mặt đất, cung kính thi lễ dập đầu trước Lý Khánh An: “Tiểu vương ốc Ma Xuyết, tham kiến tiết độ sứ đại tướng quân!”

ốc Ma Xuyết khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng người không cao, nhưng bộ dạng rất khỏe khoắn, bả vai rộng lớn, mũi lớn mặt chữ điền, cho người ta một cảm giác thân thiết và đáng tin cậy.

Lý Khánh An xoay người xuống ngựa, đỡ ốc Ma Xuyết đứng lên, thở dài: Phụ thân ngươi trung thành với triều đình, dù chết cũng không chịu đầu hàng Đại Thực, ý chí đáng ngợi ca, ta sẽ bâm tấu Thánh Thượng, truy phong cho phụ thân ngươi, nhưng kế sách trước mắt, là phải khôi phục sản xuất, ổn định trật tự trong nước, quốc vương sẽ do ngươi thay thế.”

ốc Ma Xuyết mừng rỡ, vội vàng thi lễ với Lý Khánh An nói: “Tại hạ nhất định tận tâm tận lực, tuân theo mệnh lệnh của đại tướng quân, phối hợp quân Đường tây chinh, Xin mời đại tướng quân vào thành nghỉ ngơi.”

Lý Khánh An gật gật đầu, quay đầu lại nói với Lý Quang Bật: “Đóng doanh ngay tại chỗ, nghĩ ngơi và chỉnh đốn lại hai ngày sau xuất phát!”

Quân Đường bắt đầu ở ngoài thành hạ trại, Lý Khánh An thì đi theo ốc Ma Xuyết vào thành, tuy rằng Khát Tắc thành là thủ đô của Ninh Viễn quốc, nhưng diện tích của nó rất nhỏ hẹp, cũng chỉ tương đương một huyện nhỏ của đại Đường.

Bên trong thành có hơn hai ngàn hộ cư dân sinh sống, các cư dân còn lại đều với hình thức bộ lạc phân tán ở các nơi, chủ yếu sinh sống bằng nghề chăn thả, ngựa của Ninh Viễn quốc chính là giống ngựa nổi tiếng: ngựa Đại Uyển, Vệ Thanh Hoắc thời tây Hán tây chinh, chính là từ nơi này có được mấy ngàn con ngựa Đại Uyên mang về Trường An của Hán triều.

Các kiến trúc bên trong Khát Tắc thành với việc sử dụng đá làm nguồn vật liệu chính, các gian nhà thấp bé, dày đặc chen chúc cùng một chỗ, toàn thành chỉ có một con đường cái, thông thẳng sang hướng hoàng cung, nền đường là bùn đất, san bằng không được rắn chắc lắm, khiến cho bên trong thành bụi đất đầy trời, làm cho mấy cây cối thưa thớt cũng đều nhuộm thành một màu vàng.

“Vương từ điện hạ, công chúa Hòa Nghĩa đã có tin tức gì chưa?”

Lúc Tề Nhã Đức công phá được Khát Tắc thành, bên trong thành hỗn loạn vô cùng, quốc vương bị giết, công chúa Hòa Nghĩa trong lúc hỗn loạn chạy ra thành, và mất đi tung tích, người Đại Thực đang treo giải thưởng truy nã nàng.

Ninh Viễn quốc cũng tìm nàng khắp nơi, nhưng thủy chung vẫn không rõ tung tích ở đâu cả, có tin đồn đãi rằng nàng đã trốn về đại Đường, nhưng ở Bắc Đình và An Tây cũng điều không có ghi chép lại việc này.

Lý Khánh An rất quan tâm tung tích của công chúa Hòa Nghĩa, không chỉ bởi vì nàng là công chúa duy nhất của đại Đường sang hòa thân tại Hà Trung, hơn nữa công chúa Hòa Nghĩa còn biết rõ thân phận đích thực của hắn, biết miếng phượng văn ngọc kia không phải là vật tùy thân từ nhỏ của hắn, Lý Khánh An nhất định phải tìm được nàng.

Ốc Ma Xuyết thở dài nói: “Tại hạ vẫn đang điều tra việc này, ít nhiều cũng đã có một chút manh mối.”

“Ngươi nói xem, là manh mối gì?”

...

“Lúc công chúa trốn khỏi Khát Tắc thành có hai mươi viên thị vệ đi theo, nhưng bọn hắn ra khỏi thành không lâu liền gặp phải một đội quân Đại Thực, đã xảy ra một trận chiến đấu ác liệt, cuối cùng công chúa một thân một mình trốn chạy sang phía đông, còn hai mươi viên thị vệ của nàng, đã chết mười tám người, hai người bị thương bị bắt.

Một người trong đó tại hạ đã tìm được rồi, hắn nói công chúa chạy trốn sang phía Toái Hiệp, có bị lọt vào tay loạn quân hay không, thì đã không biết được rồi, nhưng có một điều có thể khẳng định, trong ghi chép về danh sách tù bình của người Đại Thực không có nàng, điều tại hạ lo lắng nhất là nàng bị bắt làm nô lệ riêng của ai đó”

Lý Khánh An gật gật đầu, nói: “Nếu nàng trốn sang Toái Hiệp, vậy thì sẽ tốt hơn một chút, dù sao quân địch là từ phía tây mà đến, chiến tranh còn chưa lan đến Toái Hiệp, ta suy đoán là nàng có lẽ đã ẩn nấp ở đâu rồi, ta sẽ dốc toàn lực để tìm cho được nàng, để có thể có một câu trả lời cho Ninh Viễn quốc.”

ốc Ma Xuyết mừng rỡ nói: “Đa tạ đại tướng quân!”

Lý Khánh An xua tay, lại hỏi: “Tình hình về lương thực như thế nào rồi? Ninh Viễn quốc còn có bao nhiêu quân đội?”

“Hồi bẩm đại tướng quân, các đàn dê của Ninh Viễn quốc đều rải đều ở các bộ lạc, người Đại Thực cướp đi cũng không được nhiều, bọn họ chủ yếu là cướp sạch quốc khố, châu báo vàng bạc và các loại tiền của trong quốc khố đều bị cướp sạch sành sanh, còn về phần quân đội, chúng tôi còn có thể tổ chức một vạn quân đội hỗ trợ quân Đường.”

“Tốt lắm! Hiện tại các ngươi tập hợp hai ngàn con dê đưa đến quân doanh trước, còn việc quân đội, ngươi và Lệ Phi tướng quân bàn bạc cho cụ thể, các trang bị do chúng tôi cung cấp.”

Hai người vừa nói vừa đi, rất mau đã đi vào hoàng cung, Bố Ha Lạp, nơi đây là đại bản doanh của Thập Hiệp phái thủ lĩnh Sa Lý Khắc, cũng là nơi tập trung nhiều giáo đồ Thập Hiệp phái nhất.

Trận chiến trấn áp khởi nghĩa Thập Hiệp phái đã đến giai đoạn tanh máu nhất, chiến tranh mà đại tướng Bồn Đốc Tát Ba - thủ hạ Mộc Tư Lâm dùng để đàn áp khởi nghĩa bình ổn quốc gia đã đánh ròng rã hai tháng trời, giáo đồ Thập Hiệp phái bị giết hơn mười vạn người, thêm việc bệnh chết đói chết, đã có hai mươi lăm vạn người vong mạng.

Còn một vạn quân đội của Đốc Tát Ba củng tổn thất gần nửa, nhưng Đốc Tát Ba cuối cùng vẫn chưa thể đánh hạ Bố Ha Lạp.

Trong tuần tháng sáu, thời khắc thử thách Bố Ha Lạp nghiêm khắc nhất đã đến, Hô La San tổng đốc A Bố Mộc Tư Lâm và A Bạch Tư vương trừ Mạn Tô Nhĩ thống lĩnh bảy vạn đại quân tiến đến Bố Ha Lạp.

Đoàn quân rầm rộ hiên ngang hành quân thần tốc trên đường lớn, trên các cây đại thụ hai vệ đường treo đầy thi thể giáo đồ Thập Hiệp phái bị đồ sát, đàn ông đàn bà, người già trẻ nhỏ, trong mùa nóng bức ói nực này, những thi thể này chăng khác nào là nguồn lây lan dịch bệnh.

A Bố Mộc Tư Lâm tâm trạng hết sức phẫn nộ, trước là Toái Hiệp thất thủ, bị quân Đường công chiếm, Toái Hiệp vì đường xa, hắn còn có thể dùng cớ ảnh hưởng đại cục để chặn họng, nhưng sự tấn công bất lực của Bố Ha Lạp lại làm cho hắn tìm không được lý do thích hợp.

Làm cho Mạn Tô Nhĩ tìm được cớ xuất binh, năm vạn quân đội Tự Lợi Á (Syria) của hắn đã tiến vào Hà Trung, lão A Lí do là đột xuất nhận được mệnh lệnh đi công đánh Ai Cập, hắn đã soái lĩnh bản bộ đi rồi, bây giờ khu vực Hà Trung là do Mộc Tư Lâm và Mạn Tô Nhĩ cùng nhau quyết sách, rất hiên nhiên, tay của A Bạch Tư đã với vào khu vực Hà Trung.

Mạn Tô Nhĩ chính là Giả Pháp Nhĩ. hắn vào ba tháng trước chính thức đồi tên. xuất nhậm Vương trừ. nếu như không có bất ngờ gì xảy ra. Mạn Tô Nhĩ chính là Khalifah nhiệm kỳ thứ hai của vương triều A Bạch Tư.

Mạn Tô Nhĩ dùng khăn lụa bịt chặt mũi, bất mãn nói với Mộc Tư Lâm: “Trời nóng như vậy, thi thể tại sao không vùi đi hay đốt đi, một trận dịch bệnh sẽ hủy diệt quân đội Đại Thực, Mộc Tư Lâm tướng quân, thủ hạ của ngươi không những không biết đánh trận, ta thấy ngay cả kiến thức bình thường nhất cũng không biết.”

Mộc Tư Lâm trầm mặt xuống nói với thuộc hạ: “Truyền lệnh của ta, lập tức cho người thiêu hủy thi thể, không được chậm trễ, lập tức chấp hành!”

Hắn lại quay đầu nói với Mạn Tô Nhĩ: “Ta sẽ cho điện hạ một giao phó vừa ý!”

Vào giữa trưa, viện quân Đại Thực rầm rộ hiên ngang cuối cùng đã đi đến Bố Ha Lạp thành, Đốc Tát Ba vô cùng kinh hãi, vội vã chạy tới tham kiến.

Hắn quỳ ở trước mặt Mộc Tư Lâm và Mạn Tô Nhĩ, cung kính nói: “Tham Tổng đốc các hạ, tham kiến Vương tử điện hạ. nguyện Thánh A La phù hộ các ngài.”

Mộc Tư Lâm lạnh lùng hỏi: “Ngươi bây giờ còn có bao nhiêu quân đội?”

“Còn có ước chừng năm sáu ngàn người.”

“Ta không cần ước chừng, rốt cuộc có bao nhiêu?”

Đốc Tát Ba sợ đến cìrng cực. thấp giọng nói: “Còn có bốn nghìn tám trăm người.”

Mộc Tư Lâm giận tím cả mặt, hắn dán mắt vào Đốc Tát Ba hung tợn nói: “Ta đã cho ngươi một vạn quân đội Hô La San tinh duệ, ngươi lại tổn thất năm nghìn hai trăm người, ngươi có biết tội không?”

Đốc Tát Ba sợ đến dập đầu lia lịa: “Tỳ chức lúc đánh hạ Sử Quốc, chi tổn thất hai trăm người, nhưng An Quốc lại hoàn toàn khác, bọn họ không những có quân đội của quốc vương tham chiến, hơn nữa phụ nữ nhi đồng của các bộ lạc đều có đao, có thể giết người bất cứ lúc nào, tỳ chức khó lòng phòng bị, xin Tổng đốc tha cho tỳ chức!”

“Tha cho ngươi?” Mộc Tư Lâm hừ mạnh lên một tiếng: “Ta tha ngươi, nhưng Khalifah sẽ không tha cho ta, người đâu?”

Hắn một tiếng thét ra lệnh, lập tức xông tới mười mấy đại hán lực lường vạm vỡ, Mộc Tư Lâm chỉ roi ngựa vào Đốc Tát Ba ra lệnh nói: “Đem hắn đầy xuống dưới chém đầu, dùng đầu người thị chúng!”

“Tha mạng a!” Đốc Tát Ba sợ đến gào điên lên: “Hãy nể tình thuộc hạ đánh hạ Sử Quốc, Thống đốc tha cho thuộc hạ một lần, để thuộc hạ đoái công chuộc tội!”

“Trảm!”

Mộc Tư Lâm không chút khoan nhượng, lát sau, một tiếng thảm kêu truyền đến, một binh sĩ dùng khay bưng lên đầu người máu me của Đốc Tát Ba.

Lúc này, Mạn Tô Nhĩ thở dài nói: “Tổng đốc các hạ, nên cho hắn một cơ hội.”

Mộc Tư Lâm cười lạnh một tiếng nói: “Hắn không biết kiến thức phổ thông, suýt nữa dẫn đến việc tràn lan dịch bệnh, đáng chết!”

Mạn Tô Nhĩ cười nhạt một cái lại nói: “Giết xong thì thôi, ta còn phải đi cho Ha Lý Pháp tìm kiếm viên con mắt Quang Minh kia, nghe nói viên bảo thạch hỏa diệm đó Ba Tư đã tặng cho Khang Quốc.

Tổng đốc các hạ, ta chuẩn bị thống lĩnh bản bộ tiến vội đến Tát Mã Nhĩ Hãn, Bố Ha Lạp thì giao cho Thống đốc một người phụ trách vậy.”

“Không! Chúng ta cùng nhau đi, đánh hạ Bố Ha Lạp không cần nhiều thời gian.”

Hắn lập tức nói với đại tướng tâm phúc A Ba Đức: ‘Ta cho ngươi bốn vạn quân đội, hạn chế ngươi trong vòng một ngày đánh hạ Bố Ha Lạp thành, đi nói với tất cả chiến sĩ, kẻ tiến công Bố Ha Lạp đầu tiên, đàn bà và của cải của Bố Ha Lạp quốc vương, ta toàn bộ ban thường cho hắn.”

Tiếng trống như sấm, cuộc tiến công của quân Đại Thực đã bắt đầu, bốn vạn quân Hô La San tinh duệ nhất như đợt sóng trào màu đen, che trời lấp đất tiến công về phía Bố Ha Lạp thành, đá tảng cuộn tròn trong không trung, rít gió đập vào đầu thành, cầu lửa khổng lồ như sao băng xẹt ngang bầu trời, mấy chục chiếc pháo đăng thành vô cùng đồ sộ giống như quái vật khổng lồ, ầm ầm tiến về phía đầu thành.

ở chỗ cửa thành, hai nghìn người dưới làn tên bắn, ôm một cây mộc công thành to lớn đụng mạnh vào cửa thành, Bố Ha Lạp lung lay sắp đổ.

Mười mấy vạn dân chúng của cả thành Bố Ha Lạp cùng nhau lên thành, dốc toàn lực chống đỡ sự tiến công của quân Đại Thực, tuy nhiên, thực lực của bọn họ so với quân Hô La San khác biệt một trời một vực, bọn họ không thể nào chống đỡ cuộc tấn công quy mô lớn của quân Hô La San.

Hai canh giờ sau, theo tiếng va đập như tiếng sấm rền, cửa thành Bố Ha Lạp đã bị đập toang, hàng vạn quân Đại Thực đua trước chen sau xông vào trong thành Bố Ha Lạp, A Bố Mộc Tư Lâm lập tức hạ mệnh lệnh đồ thành, hàng vạn đại quân tiến vào trong thành, kéo ra tấm màn đại đồ sát.

Còn thủ lĩnh Sa Lý Khắc phát động và lãnh đạo lần khởi nghĩa của giáo đồ Thập Hiệp phái lại từ mật đạo chạy trốn khỏi Bố Ha Lạp, mãi đến mười lăm năm sau, Sa Lý Khắc mới bệnh chết tại Thánh thành Mạch Ca.

Nửa tháng sau, khởi nghĩa của Tát Mã Nhĩ Hàn cũng đồng thời bị dập tắt, vương triều A Bạch Tư đã hoàn thành việc trấn áp tàn khốc với Thập Hiệp phái, ánh mắt của A Bố Mộc Tư Lâm cuối cùng đã ngóng nhìn về phía phương đông.

Cùng một ngày mà Bố Ha Lạp thành bị công hạ, năm vạn đại quân của vương triều Đại Đường cũng rầm rộ hiên ngang tiến vào Thạch Quốc.

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>