Chương 265

Thiên Hạ
Chương 265 : Phong ba khai trương
gacsach.com

Sáng sớm ngày mồng tám tháng hai, chợ Đông và Tây vừa mở cửa đã nghe tiếng phát tre động trời chói tai vang lên. Từng ống trúc nổ tiếng đùng đùng (*thời xưa chưa có pháo nổ, nên cho đốt ống tre tạo tiếng đùng đùng như tiếng pháo để tạo không khí hân hoan, khí thế trong các dịp lễ hay ngày trọng đại.), những đồng tiền được dán giấy đỏ ném lên không, bọn trẻ con và dân chúng đến xem vội ùn lên nhặt những đồng tiền được rãi đầy khắp nơi.

Từ xa xa đã có rất nhiều thương nhân vây lên hiếu kỳ nhìn hai phường quỹ vừa mới khai trương này. Phường quỹ là ngân hàng thời kỳ sớm nhất, nó thường để cho thương nhân gửi tiền đồng, đồng thời cũng cho vay nặng lãi, là một trong những ngành kiếm tiền nhất Đại Đường lúc bấy giờ. Thương nếu không có được hậu thuẫn và vốn hùng hậu sẽ không ai dám bước chân vào ngành này.

Phương quỹ mới mở này đương nhiên là sản nghiệp của Hán Đường hội. Hai phường quỹ đều có tên là Tụ Hải Hàng. Đây là quyết sách của Lý Khánh An, là một bước quan trọng để giải quyết vấn đề đưa tiền bạc từ An Tây vào phúc địa Đại Đường.Tác dụng của Tụ Hải Hàng chính là đồi tiền đồng thành tiền vàng bạc, lợi dụng vốn hùng hậu của Hán Đường hội từng bước thực hiện mục tiêu của hắn.

Đương nhiên, việc đổi tiền chỉ do phường quỹ lén lút làm, chứ nghiệp vụ công khai của nó vẫn chỉ là phi tiền, chính là đè thương nhân gửi vào Tụ Hải Hàng ờ Toái Hiệp, để có thể tay không lên đường, sau khi đến Trường An sẽ cầm biên lại được ký của phương quỹ Toái Hiệp và ám hiệu đã hẹn trước đến phường quỹ Tụ Hải Hàng tại Trường An nhân lại tiền. Giao dịch như thế chỉ cần trả một số lượng phí thủ tục rè mạt. Như vậy vừa có thể tránh đi sự thiếu an toàn trên đường đi, và cũng khỏi được cái công vận chuyển khó khăn.

Việc phi tiền này cũng giống như việc chuyển tiền trong hậu thế, nó xuất hiện vào thời trung Đường. Ban đầu nó được tiến hành giữa các phường quỹ trong cùng một thành, sau này dần diễn biến thành giao dịch chuyền tiền giữa các thành với nhau.

Như thế này, tiền mà thương nhân đến Trường An kinh doanh rút ra chính là tiền bạc, hoặc dùng tiền bạc đến đây để tiền đồng. Những Hồ thường này thường dùng tiền nhiều nhất, để họ mang tiền bạc đến khắp nơi Đại Đường, vừa kín đáo lại vừa là lẽ thường tình, dễ dàng như trở bàn tay. Và cũng vì thế mà nó trở thành thủ đoạn rửa tiền tốt nhất bất tri bất giác của Lý Khánh An.

Tụ Hải Hàng tại chợ Đông và Tây đều là ba tầng lầu, chiếm địa đến hai mươi mấy mẫu, và đều có tầng hầm giữ tiền. Bọn chúng vốn là hai phường quỹ khác nhau, vì đông chù chuyển nghề, nên bán đi hai toàn nhà lớn này, và được Hán Đường hội kịp thời mua lại, và cho trùng tu lại.

Trước cửa hai phường quỹ mới chợ Đông và chợ Tây này chen chúc đầy các thương nhân hiếu kỳ. chúng khai trước thế mà trước đó lại không ai nghe ngóng được tin tức gì, cứ thể tự nhiên lặng lẽ xuất hiện. Hàng trăm thương nhân xì xầm trước cửa tiệm. Là những thương nhân thường xuyên phải giao dịch với phường quỹ, điều họ quan tâm nhất chính là kẻ đứng sau hậu thuẫn của phường quỹ. Đây sẽ trực tiếp liên quan đến việc họ có thể tin cậy gửi tiền vào phường quỹ này không.

Như thể phường quỹ Dương Ký vừa khai trương tháng giêng năm nay, nó chỉ các Tụ Hải Hàng không đến năm mươi bước, khí thế hùng vĩ, ai ai cũng biết nó được mở bởi Quắc Quốc phu nhân, thế lực của Dương gia ai không để tâm,nên mọi người đều chịu gửi tiền vào trong phường quỹ Dương Ký.

“Vậy Tụ Hải Hàng này thì có hậu thuẫn thế nào? Tiểu đệ Lý Vân Phong ta chính là trưởng quầy của Tụ Hài Hàng, sau này còn mong mọi người ủng hộ nhiều nhiều!” Đại trưởng quầy Tụ Hải Hàng đi tự giới thiệu trước phường quỹ nhà mình.

Lý Vân Phong là thứ tử của Lý Hồi Xuân, năm nay chừng ba năm ba sáu tuồi. Hắn bản lĩnh tinh anh, biết nói năng, giòi biện luận, lại có kinh nghiệm kinh thương phong phú. Hắn được Lý Khánh An nhậm mệnh làm đại trưởng quầy của hai phường quỹ chợ Đông Tây này, được toàn quyền phụ trách vận hành của chừng.

Tin tức này vừa được truyền ra, lập tức tạo lên một làn sóng kinh thán của hiện trường. Lý Khánh An, Cao Lực Sĩ! Hậu thuẫn của phường quỹ này đúng là mạnh dị thường.

Tụ Hải Hàng khai trương, có người vui vẻ có người căm phẫn. Người căm phẫn đầu tiên phải nói đến là Dương Ba phường quỹ ngay bên cạnh.Hai phường quỹ này chỉ cách nhau có mỗi ba mươi bước, hơn nữa không phải tục ngữ có câu cùng ngành là oan gia, chỉ mỗi quy mô thôi Tụ Hải Hàng đã áp đảo Dương Ký phường quỹ. Tụ Hải Hàng là một nhà lầu cao ba tầng, chiếm địa vài chục mẫu, mà Dương Ký chỉ có hai tầng, chiếm địa hơn mười mẫu. Rất rõ ràng là là Dương Ký phường quỹ bị Tụ Hải Hàng đè đầu cười cồ.

Trưởng quầy của Dương Ký phường quỹ là Dương Ba, là một tộc huynh bà con xa với Dương Hoa Hoa, miễn cưỡng cũng được tính là người nhà họ Dương.Hắn vốn là trưởng quầy của một hiệu gạo tại Thành Đô,được Dương Hoa Hoa mời đến trấn thủ phường quỹ.Sáng sớm hôm nay, hắn bị tiếng trúc nổ làm cho tinh giấc. Khi được biết cạnh bên có một phường quỹ khai trương, hắn lập tức nộ phát xông quan, khí thế hứng hứng chạy ra khỏi cửa lớn.

Dương Ba đã đứng quan sát trong thời gian cả chung trà. Hắn phát hiện phường quỹ này đúng là khác người.Nếu là các phường quỹ khác, khi khai trường nhất thiết phải khách đến đầy nhà, các quan lại quyền quý đều lũ lượt đi đến để chúc mừng.Nhưng phường quỹ này lại không có lấy một vị khách đến mừng nào, xung quanh toàn các thương nhân đang ngóng ngó bên ngoài hóng chuyện. Điều này đứng là khiến người ta hiếu kỳ.Nếu không đưa người hậu thuẫn ra, thì ai còn dám đến đây gửi tiền?

Trừ khi có hai khả năng, một là bọn họ chưa chuẩn bị kỹ càng, gấp rút khai trương; hai là phường quỹ này thật sự chẳng có hậu thuẫn gì. Nhưng một phường quỹ nếu chưa chuẩn bị kỹ thì dám khai trương ư? Hôm nay là một ngày trọng đại đặc biệt thế nào, không lẽ là bọn chừng thật sự không có người hậu thuẫn?

Dương Ba không đứng vào đám đông thương nhân kia, mà chỉ đứng trước cửa tiệm nhà mình.Hắn không nghe được những bàn tán xôn xao của bọn thương nhân, cũng không quen với Lý Vân Phong, liền chủ quan nhận định và hoài nghi Tụ Hải Hàng này không có kè đứng sau hậu thuẫn.

Rất nhanh sau đó, hắn đã phát hiện một điềm kỳ lạ của phường quỹ này, nó không có hộ vệ! Đây là việc tuyệt đối không thể tin được, như phường quỹ Dương Ký của bọn họ thì đã có năm mươi hộ vệ võ nghệ cao cường.

về điểm này thì Dương Ba cũng có thể đoán được, nhất định là hộ vệ của họ vẫn chưa kịp đến nơi. Lúc này, một ý nghĩ ác độc và cả gan liền nảy sinh trong lòng. Thế cớ sao lúc này hắn lại không ra tay đập nát cái biến hiệu này.

Làm ăn thì rất quan trọng việc khai trương đại cát, một khi lúc khai trương gặp phải tai nạn hay không thuận lợi, cũng có nghĩ rằng là sau này làm ăn không thuận lợi. Đây là điều đại kỵ của thương nhân, nhất là những loại thương hiệu có liên quan đến chuyên môn và tiền bạc, một khi bị người khác lừa lộc, thì sau này còn ai dám đến gửi tiền?

Hống hách của Dương gia tại Trường An đã quen, nó cho Dương Ba có gan làm việc xấu, cách suy nghĩ của một gian thương lại cho hắn nghĩ đến thủ đoạn ác độc để đối phó với đối thủ cạnh tranh. Hắn khẽ giọng hô lên: “Đi! Đi dập nát tấm biến hiệu kia cho ta!”

Ngay lập tức, hai mươi mấy tên hộ vệ lực lưỡng, tay cầm gậy cầm đao lập tức đi ra khỏi Dương Lý phường quỹ, khí thế hứng hực đi thẳng về phía Tụ Hải Hàng.

Những thương nhân đứng hóng chuyện xung quanh lập tức phát hiện dị thường. Bọn chúng hoảng hồn lập tức lùi ra sau tránh. Mọi người ít nhất cũng trốn ra xa tận khoảng cách vài mươi bước chân, thom thóp nhìn phường quỹ mới mở này. Không ít người khẽ thờ thầm, sao bọn chúng chúng lại dám cả gan mờ ngay một phường quỹ cạnh tranh bên cạnh Dương gia chứ? Nhưng cũng có rất nhiều người hưng phấn đợi chờ. Tin đồn Lý Khánh A bất hòa với Dương gia, phen này hai phường quỹ này khai chiến, sẽ có cảnh hay để xem đây!

Trưởng quầy Lý Vân Phong cũng phát hiện dị thường, hắn thấy bao nhiêu thương nhân lùi ra sau trốn. Vừa quay đầu,chỉ gặp hai mươi mấy tên đại hán thân hình vạm vỡ, tay chân lực lưỡng cầm gậy gộc đao trường xông đến vây kín bên này. Hắn cũng giật thót cả mình, không khỏi lùi ra sau một bước lớn tiếng hô hào: “Các ngươi đứng có làm bậy, các ngươi biết đây là sản nghiệp của ai không chứ?”

Những tên đại hán đến gây chuyện không ai thèm nghe hắn giải thích, bọn chúng cứ hô to một tiếng rồi cứng xông đến chỗ cửa lớn, giơ cao gậy sắc, đao trường chuẩn bị dập nát tấm biến hiệu tội nghiệp mới toanh kia. Lý Vân Phong ức đỏ cả đôi mắt. Hắn liều mình lên trước can ngăn, nhưng lại bị người ta một chân đá phăng đi. Các tên giúp việc đều hoảng sợ trốn trong tiệm không dám ra mặt. Trong tình thế ngàn cân treo sợ tóc này, một cây tiễn từ đâu vèo vèo bay đến, và đánh trúng ngay vào tay của tên hộ vệ đương cầm gậy sắt đập tiệm. Tiếp theo sau đó, lại một tiễn phóng đến, xuyên qua đùi của một kè khác. Trong đám đông, hai tiêng kêu thảm thiết vang lên. Sức mạnh của tiễn lớn vô cùng, hơn nữa lại là tiễn sắt, nó bắn gẫy cả xương cốt của hai người, hai người ấy đau khổ lăn lộn trên đất.

Mấy tên đại hán bỗng chốc yên tĩnh trở lại. Bọn họ cùng nhìn về phía bên trái, chỉ thấy một đội kỵ binh chạc trăm người đương đứng cách đấy không xa. Bọn họ ai ai đều đã kéo cung, sắt khí đằng đẳng. Vị đại tướng đi đầu tay cầm cung tiễn, mặt đầy giận dữ nhìn theo chừng.

“Là Lý Khánh An!” Có người bỗng dưng nhận ra hắn, lớn tiếng hô lên.

Trong mắt mọi người lộ ra một vẻ kinh hãi, bọn chừng giờ đã phát hoảng cong đuôi bỏ chạy.Chúng thậm chí còn không dám quay lại phường lại, mà bỏ chạy tử tán, tốc độ còn nhanh hơn cả thò. Hai tên hộ vệ bị tiễn bắn trúng kia đang kêu gào dốc sức bò về phía cửa tiệm.

“Đại trưởng quầy, hãy mau cứu cứu bọn ta!” Giọng nói bọn chừng giờ cũng thay đồi vì sợ hãi.

Dương Ba giờ phút này cũng hoảng quá đứng trợn mắt há mồm. Hắn vạn ngàn lần không ngờ phường quỹ này lại là sản nghiệp của Lý Khánh an. Hắn bất giác lùi liền ra sau vài bước, trong lòng phảng phất một chân đã đặt xuống hố sâu vực thẳm. Hắn chưa gặp qua Lý Khánh An, chỉ nghe mọi người trong gia tộc từng nhắc đến. Tên Lý Khánh An này là tử địch của Dương Quốc Trung, và cũng là người khiến Dương gia vô cùng nghị kỵ. Vậy sao giờ mình lại đi nhay vào hắn cơ chứ?

“Làm thế nào bây giờ?” Mặt hắn chỉ một chốc đã trắng bệch,cắt không ra hột máu. Hắn chỉ là một thương nhân nhỏ chưa gặp qua sóng to gió lớn gì. Trước có Dương Hoa Hoa làm hậu thuẫn, khiến bọn quý nhân đạt quan kia phải cung kính nể mặt, mà dương dương đắc ý quên mất thân phận thấp hèn của mình.

Nhưng hôm nay khi hắn lần đầu tiên gặp một nhân vật lọi hại xuất hiện, Dương Ba bèn không biết nên ứng phó ra sau.

Lý Khánh an thúc ngựa từ từ đi qua. Hắn cũng chả ngại ngùng gì tiết lộ quan hệ của mình với Tụ Hải Hàng. Hai phường quỹ này trong tương lai sẽ làm việc đổi tiền bạc, ai cũng sẽ biết là do Lý Khánh An hắn kinh doanh thôi, quan trọng là đứng đế lộ quan hệ với Hán Đường hội.

Tụ Hải Hàng vốn định tháng sau mới hai trương, lúc ấy sẽ có thể chuẩn bị kỹ càng hơn, nhưng dưới yêu cầu của hắn mà đã được khai trương trước. Từ Lạc Dương, một trăm hộ vệ Hán Đường hội cho điều đến vẫn còn trên đường đi, không ngờ giờ đã xảy

ra việc bị người khác muốn đến phá tiệm thế này.

Dương Ba hoảng hốt đi lên cúi mình thi lễ: “Tiểu nhân tham kiến Lý Đại tướng quân!”

“Một thương nhân nhỏ như ngươi mà lại dám đến phá chiêu bài ta ư?” Lý Khánh an cưỡi trên chiến mã cao to lạnh lùng nói.

“Tiểu nhân quả thực không biết đây là tài sản của tướng quân,nếu biết, dù có mượn gan của trời cũng không dám đến đây quấy sự. Cầu xin tướng quân nể tình phu nhân,hãy tha cho tiểu nhân lần này.”

Dương Ba cúi mình liền liền cầu xin.Lúc này, hắn chỉ còn có cách lôi Dương Hoa Hoa ra thôi.

Quả nhiên, Lý Khánh An hoi thừ người hỏi: “Vị phu nhân nào?”

“Chính là Quắc Quốc phu nhân, nghe phu nhân nhà tiểu nhân nói là lão bằng hữu của tướng quân.”

“Là ả?!” Lý Khánh An cười lạnh, Dương Hoa Hoa quả thật là lão “lão bắng hữu” của hắn.

“Không sai! Phu nhân đúng là lão bằng hữu của ta.”

Dương Ba không nghe ra Lý Khánh An đang nói ngược, hắn cứ ngỡ sự tình có chuyển cơ, vội cười hề hà nói: “Đúng rồi! Đều là người nhà cả, phen này đúng là nước lớn làm ngập miếu Long Vương rồi!”

Lúc này, mật Lý Khánh An trầm lại, quay đầu ngựa. Hắn liếc một phát tấm chiêu bài đó, đấy là nét bút của Dương Quốc Trung.

“Hãy dập nát tấm bản hiệu đó cho ta!”

Bọn kỵ binh được lệnh đều lũ lượt thúc ngựa đi lên rút đao chém vào bản hiệu của quỹ phường Dương Ký. Loạn đao cùng xuất, chỉ trong một chốc, tấm bán hiệu đó đã bị chém cho tan nát.

Dương Ba hoảng quá đứng trơ như trời trồng. Một luồng khí lạnh toát lên từ dưới chân khiến toàn thân hắn rung lầy bẩy. Hắn đứng còn không vững, té nhào xuống đất.

Một hồi sau, những người giúp việc trong tiệm chạy ra dìu hắn vào trong phường quỹ xong vội khóa cửa lại, không còn một ai dám đi ra.

Lúc này, Lý Khánh An lại trở lại với bộ mặt tươi cười vui vè, chấp tay cười nói với những tên thương nhân vẫn thừ người xung quanh: “Phường quỹ này là do An Tây quân ta mở, đế tiện cho Hồ thương có thể gửi và rút tiền tại xứ người, đảm bảo an toàn khi đi đường. Nếu các vị đồng ý, cũng hoan nghênh đến chỗ ta gửi tiền. Ta không những không thu phí thù tục của các ngươi, mà còn trả lại lãi suất nhất đinh cho tiền gửi.”

Câu nói sau cùng của Lý Khánh an khiến những người thương nhân xung quanh bỗng chốc xôn xao hẳn lên. Phương quỹ vốn chủ yếu là cho bọn nông dân và thương nhân đế vay nặng lãi. Nếu muốn gửi tiền còn phải đóng phí quản lý nhất định. Thường chỉ có thường nhân vì muốn được an toàn muốn đến gửi tiền vào kho của phường quỹ, nếu không thì thà giữ tiền trong nhà mình còn hơn.

Bây giờ Lý Khánh An cố nhiên lại nói phường quỹ sẽ cho tiền lãi suất, khiến bọn thương nhân thật khó tin, tứ phía bắt đầu xôn xao bàn tán. Mọi người đều bán tín bán nghi. Lý Khánh An thấy thế cười cười, việc như thế này cũng không cần thiết phải giải thích. Thời gian lâu dần, bọn thương nhân cũng sẽ tự thấy lời mà mò đến thôi.

Lúc này, từ xa xa xuất hiện một đoàn Hồ thương đương kéo lạc đã đi đến. Bọn họ đã được tin, bèn đến đồi tiền bạc trong tay. Trưởng quầy Lý Vân Phong lớn tiếng hô hào. Vì sự có mặt của đoàn Hồ thương, mà bọn giúp việc bắt đầu bận rộn hẳn lên.

Ngay lúc bọn Hồ thương ồ ạt đi vào, từ xa có vài quan viện Thị sờ chạy đến, họ nhìn Lý Khánh An chấp tay thi lễ: “Tham kiến Đại tướng quân!”

Lý Khánh An thấy một trong số họ tay cầm giấy vàng thông cáo không khỏi cười nói: “Có phải là thông cáo về việc tiền vàng bạc chính thức được lưu thông không?”

Quan viên Thị sở ngạc nhiên nói: “Đại tướng quân sao biết việc này?”

“Hôm qua Thánh thượng có nói qua việc này với ta, các ngươi nhanh công bố đi!”

Mấy tên quan viên lập tức chạy vội đến phía cửa lớn, bắt đầu quét hồ lên tường dán công bố. Những thương nhân trong chợ dần dần kéo đến xem. Chỉ trong một chốc xung quanh bảng công bố đã vây kín người.

Có người lớn tiếng đọc: “Vì tiền vàng bạc Đại Đường ta đúc đã được đâu, nhưng do số lượng có hạn, đến nay vẫn chỉ có giá trị tàng trữ là chính, ít được sử dụng. Nhưng tiền bạc Tây Hồ lũ lượt du nhập, tràn ngập ngõ phường, thị dân tự ý trao đổi, phá vỡ cơ chế tiền tệ. Nếu cấm mà để có sở hở, chỉ bằng thả lỏng để sinh lợi. Nay đặc ban du chỉ, thông cáo toàn quốc, chuyển tiền vàng bạc Thiên Bảo được lưu thông trong cảnh nội Đại Đường. Ngoại hình tiền tiền kích thước lớn nhò như tiền đồng, một văn tiền bạc có thể đồi trăm văn tiền đồng, một văn tiền vàng đồi ngàn văn tiền đồng.Dưới đây là hình dạng đồng tiền. Nay thông cáo toàn quốc không được từ chối nhận tiền vàng bạc. Tiền vàng bạc thiên hạ đều do quân lô và ba Tiết độ phủ Phạm Dương, An Tây, Lũng Hữu được phép trù đúc, dân gian không được tự ý đúc tiền. Ai làm trái lệnh sẽ bị nghiêm trị. Khâm tử! Mồng bảy tháng giêng năm Thiên Bào thứ mười một.”

Phía dưới công cáo có in hình dạng của tiền vàng, bạc, đồng Thiên Bảo.Không chỉ tại chợ Đông, Tây, mà khắp nơi Trường An đều có cáo thị. Cáo thị này còn được thông cáo đến toàn quốc, một cuộc cách mạng tiền tệ đã bắt đầu được trải rộng trên toàn quốc Đại Đường.

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>