Chương 270

Thiên Hạ
Chương 270 : Dụ ngài vào chum
gacsach.com

Cùng lúc Lý Nhạc trở về bẩm báo với Lý Lâm Phổ, Dương Quốc Trung cũng nhận được tin tức, tối hôm qua Kim Ngộ Vệ đã không bắt được người. Hình Tể đã trốn vào quân doanh của Lý Khánh An, không chỉ có như thế, còn bị Lý Khánh An xử ngược lại, chạy đến Khánh Hưng cung tố cáo Kim Ngộ Vệ tự tiện xuất binh, ban đêm tập kích quân doanh An Tây.

Dương Quốc Trung vừa tức vừa sốt ruột, giờ khắc này hắn đã không thể lo vụ Hình Tể được rồi, việc cấp bách hiện giờ của hắn là đùn đẩy đi trách nhiệm của mình. Mệnh lệnh mà Lý Long Cơ tuyên hắn vào yết kiến đã tới tay Lại bộ, Dương Quốc Trung không có trực tiếp đến Hưng Khánh cung, mà là chuyển đi binh bộ tìm Lệnh Hồ Phi, ở giữa đường, thì bọn họ gặp nhau.

“Tiên sinh, chuyện này làm sao bây siờ?” Lệnh Hồ Phi vừa lên xe ngựa. Dương Quốc Trung liền hói với lòng như lửa đốt.

“Dương thượng thư, không cần gấp, phải bình tĩnh mới được.”

Lệnh Hồ Phi cũng vừa mới biết việc này, hắn cũng không ngờ được kế hoạch hoàn mỹ của mình lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, hắn cũng biết việc mình tự điều động Kim Ngộ Vệ là tội lớn. nhưng chỉ cần bắt được phạm nhân rồi, thì sau này chì cần giải thích riêng với Lý Long Cơ một chút, với thân phân quốc cữu của hắn Dương Quốc Trung, hẳn là không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại Lý Khánh An từ thế bị động đổi thành chủ động, đem sự việc xé ra to, làm cho cả triều đều biết, lại còn bịa thêm một cái tội danh ban đêm tập kích quân An Tây. sự tình thật sự đã trở nên nghiêm trọng.

Trong đầu Lệnh Hồ Phi nhanh chóng xoay chuyển, làm thế nào mà xoay sở với chuyện này đây. Hắn trầm tư suy nghĩ thật lâu, mới nói với Dương Quốc Trung: “Hiện tại biện pháp duy nhất của chúng ta chính là một mực khẳng định là do phải bắt Hình Tể, bởi vì tình huống khẩn cấp mới nhờ đến Kim Ngộ Vệ. Nói tóm lại một câu, nhất định phải đem chuyện này nói rằng là một việc ngẫu nhiên, như vậy sứ quân không những được gột rửa tội danh, mà còn có thể dẫn dụ ra việc của Hình Tể.”

“cao minh!”

Dương Quốc Trung vỗ quyền khen hay. không hổ là quân sư của hắn. lập tức liền tìm ra được chỗ để đột phá, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng nếu Thánh Thượng hỏi ta vì sao tối hôm qua không đến bẩm báo với người. thì ta nên trả lời như thế nào?”

Lệnh Hồ Phi khẽ cười nói: “Thánh Thượng sẽ không hỏi ngài, chỉ có thể là Lý Khánh An tới hỏi ngài.”

Dương Quốc Trung ngạc nhiên: “Việc này có cái gì khác nhau sao?”

“Hai người khác nhau rất nhiều!”

Lệnh Hồ Phi nở nụ cười, cười một cách mập mở: “Lý Khánh An hỏi ngài, là muốn đẩy ngài vào chỗ chết, còn Thánh Thượng hỏi ngài, chẳng qua là muốn cho ngài một lối thoát. Cho nên ngài chỉ cần nắm chắc lấy điều này, thì ngài có thể vượt qua cửa ải lần này.”

Dương Quốc Trung nghe được nửa hiểu nửa không, hắn gãi gãi đầu nói: “Xin tiên sinh cứ nói thẳng ra. ta nên giải thích như thế nào?”

Lệnh Hồ Phi thấy hắn ngay cả điểm này cũng nắm không được, trong lòng âm thầm thở dài, đành phải nói: “Thì ngài hãy nói. ngài muốn bắt lấy thích khách mà lập công với Thánh Thượng, ngài vì sốt ruột muốn lập công, hiểu chưa? Bốn chữ ‘sốt ruột lập công’ này, bèn có thể che giấu đi hết thảy lỗ mãng và sai lầm của ngài đấy, đây chính là lá chắn của ngài đó.”

Lý do tuy tốt. nhưng trong lòng Dương Quốc Trung lại có chút giận, hắn sa sầm mặt xuống nói: “Ta đường đường là tướng quốc, làm sao lại có thể làm loại việc lỗ mãng này?”

Trong lòng Lệnh Hồ Phi một phen rên rỉ. hắn cười khổ nói: “Dương thượng thư của ta ơi! Lúc này đây sĩ diện không quan trọng, quan trọng là việc lớn hóa nhỏ, để cho Thánh Thượng chỉ xử phạt ngài một cách tượng trưng thôi, cũng là cách để hắn có thể xuống nước, giữ thể diện cho hắn. ngài hiểu chưa?”

Dương Quốc Trung đầu lớn như đấu, nhiều năm đấu đá với Lý Khánh An. hắn lúc nào cũng thua thiệt, lớn thì mất đi chức quan, nhỏ thì mất đi tỷ muội sinh đôi, lần này hắn chỉ muốn cho Lý Khánh An ném mùi mang giày chật một lần cho hả dạ mà thôi, không ngờ ngay cả em vợ hắn cũng bị dính líu vào, hắn quả thực có chút sợ người này rồi. không muốn chọc vào hắn nữa. nhưng âm hồn hắn ta lại không tiêu tan. mà cử bám lấy mình không tha. trời ơi! Hắn quả thực là khắc tinh của mình.

Xe ngựa chạy tới trước cửa Hưng Khánh cung. Dương Quốc Trung đi xuống xe ngựa. Lệnh Hồ Phi không thể đi vào, hắn lại một lần nữa dặn dò Dương Quốc Trung: “Sứ quân, nhớ kỹ lấy, ‘sốt ruột lập công!’.”

“Ta biết rồi!”

Dương Quốc Trung sửa sang lại áo mão, đang muốn đi, thì đúng lúc ấy, từ phương xa bỗng nhiên có người hô to: “Dương thượng thư!”

Dương Quốc Trung vừa quay đầu lại, chỉ thấy xa xa chạy tới một con ngựa, người ngồi trên ngựa hình như là quan viên của Đại Lý tự. Dương Quốc Trung không kịp phàn ứng lại, Lệnh Hồ Phi thì thầm kêu một tiếng không hay rồi, hắn nhảy xuống xe ngựa lớn tiếng nói: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Quan viên Đại Lý tự phi thân xuống ngựa, tiến lên thi lễ nói: “Sứ quân nhà ty chức lệnh ty chức đến cấp báo, sáng sớm hôm nay Kinh Triệu Duẫn đến Đại Lý tự đã dẫn phạm nhân bắt được tối hôm qua đi rồi.”

“A!” Lệnh Hồ Phi thất thanh kêu lên. tin tức đột ngột đó làm cho thế cục nghịch chuyển, bọn họ bị rơi vào thế hạ phong.

Lúc này, viên hoạn quan tuyên chỉ vội vàng nói với Dương Quốc Trung: “Dương thượng thư, nhanh lên đi! Thánh Thượng đã chờ sốt ruột lắm rồi.”

Dương Quốc Trung nhìn thoáng qua Lệnh Hồ Phi, bèn đi về phía Khánh Hưng cung, Lệnh Hồ Phi bỗng nhiên gọi Dương Quốc Trung lại: “Sứ quân chậm đã!”

“Tiên sinh còn có việc gì sao?”

“Sứ quân, ty chức cùng ngài đi vào vậy.”

Tình huống đã xảy ra quá đột ngột. Lệnh Hồ Phi biết Dương Quốc Trung ứng phó không được, hắn đành gắng gượng mà đi cùng.

“Thần Dương Quốc Trung khấu kiến bệ hạ!”

“Thần Lệnh Hồ Phi tham kiến bệ hạ!”

Hai người ở trước bậc tam cấp của cung điện khom người thi lễ với Lý Long Cơ, Lệnh Hồ Phi đến làm cho Lý Long Cơ có chút giận, hắn biết binh bộ thị lang Lệnh Hồ Phi là quân sự của Dương Quốc Trung, nhưng Dương Quốc Trung đường đường là tướng quốc, mà có chút việc cỏn cỏn đó cũng phải nhờ đến Lệnh Hồ Phi ra mặt. thực sự làm cho Lý Long Cơ cảm thấy thất vọng.

“Lệnh Hồ ái khanh, khanh tới làm cái gì?”

“Hồi bẩm bệ hạ. Dương thượng thư ngày hôm qua tự ý mời Kim Ngộ Vệ hiệp trợ bắt tên tội phạm bỏ trốn, là chủ ý của thần, thần không dám giấu diếm. đặc biệt đến thỉnh tội!”

“Hừ!” Lý Khánh An ở bên cạnh khẽ hừ một tiếng, nói: “Lệnh Hồ thị lang nhận được tin tức nhanh thật, ta vừa mới bẩm báo việc này với Thánh Thượng, Lệnh Hồ thị lang đã biết được rồi. chẳng lẽ là thuận phong nhĩ. thiên lý nhãn hay sao?”

Ý tứ của Lý Khánh An chính là ám chỉ trong Hưng Khánh cung có người mật báo lại. lời nói này của hắn làm cho bọn hoạn quan trong đại điện sợ tới mức người nào người nấy run lẩy bẫy, Lệnh Hồ Phi lập tức đáp: “Lời nói của Đại tướng quân là không phải rồi, ty chức vốn là đến đây thỉnh tội với bệ hạ. Đặng tướng quân của Kim Ngộ Vệ vào Khánh Hưng cung, chăng lẽ ty chức lại không biết là chuyện gì hay sao?”

“Được rồi. chuyện này không cần cãi nữa!”

Lý Long Cơ cắt ngang cuộc tranh luận của bọn họ, quay đầu lại chất vấn Dương Quốc Trung nói: “Khanh cần bắt đào phạm gì? Trong chức vụ của khanh có mục bắt đào phạm này hay sao?”

Dương Quốc Trung vội vàng quỳ xuống dập đầu một cái, nói: “Bệ hạ. buổi chiều ngày hôm qua. thần trong lúc tình cờ biết được tin tức. nói rằng kẻ đồng phạm trong vụ án ám sát Đệ vương ẩn núp ở trong Sùng Thánh Tự. thần liền lập tức đem tin tức này nói với Trường An huyện lệnh Thôi Quang Viễn. Nhưng sau đó thần lại lo lắng nghi phạm võ nghệ cao cường, các nha dịch của huyện không thể đối phó được. Thần từng ở trong huyện Trường An đảm nhiệm huyện lệnh, rất thân thiết với các nha dịch, không muốn bọn họ bỏ mạng oan uổng. bèn dưới sự kiến nghị của Lệnh Hồ thị lang đến cầu viện Kim Ngộ Vệ, đó chính là toàn bộ quá trình của sự việc này.”

Lý Long Cơ nghe hắn nói cũng còn có chút lý lẽ. liền gật gật đầu nói: “Vậy tại sao khanh không đem việc này nói với Kinh Triệu Duẫn, mà lại tự ý làm chủ, chẳng lẽ khanh không biết việc này trẫm đã lệnh cho Kinh Triệu Duẫn toàn quyền phụ trách sao?”

Dương Quốc Trung lại dập đầu hai cái, nói: “Bệ hạ. thần có tội, thần sốt ruột lập công, muốn đem công lao giữ lấy cho riêng mình, thần có tư tâm.”

Cho tới bây giờ. các câu trả lời của Dương Quốc Trung đều làm cho Lý Long Cơ rất vừa lòng, hắn không khỏi lại liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Phi một cái, hắn biết nhất định là người này ở trên đường đi đã dạy cho Dương Quốc Trung như thế, mới làm cho Dương Quốc Trung có cách ứng phó cao minh biết nói tránh né hay như vậy.

Lý Long Cơ lại cười nói với Lý Khánh An: “Đại tướng quân bây giờ đã biết rõ rồi

Lý Khánh An khom người thi lễ với lý Long Cơ nói: “Đa tạ bệ hạ thay thần chủ trì công đạo, thần vô vàn cảm kích, thần cũng có thể lý giải được tâm trạng vì nước nhà mà lo lắng của Dương thượng thư. Nếu đã là hiểu lầm. thần cũng không muốn truy cứu việc này nữa. nhưng thần có một chuyện nhất định phải giữa sự trong sạch cho mình. Đặng Duy này luôn miệng nói thần che giấu tội phạm quan trọng của triều đình, hắn dựa vào cái gì cho rằng là thần đã che giấu chứ? Việc này quan hệ đến sự trong sạch của thần, thần không muốn trên dưới đại Đường đều nói thần cấu kết với tội phạm, xin bệ hạ hiểu cho tâm trạng của thần.”

Nói xong, hắn lại liếc nhìn Lệnh Hồ Phi một cái. cũng cười lạnh lùng như thế, hắn đã đánh một bài quyền Thái Cực(đùn đẩy), lại đem sự việc vòng trở lại. muốn cho hắn ra khỏi cuộc ư? Không có cửa đâu!

Lệnh Hồ Phi cũng âm thầm thở dài một tiếng. Lý Khánh An cao minh. Đây đương nhiên cũng là lời mà hắn muốn nói. nhưng lại bị Lý Khánh An giành nói ra trước, cùng một sự việc, hắn nói việc này với Lý Khánh An nói việc này thì hoàn toàn khác nhau, điểm xuất phát của hai người khác nhau, cũng giống như là cùng một con chim công xòe đuôi, hắn sẽ miêu tả bộ mặt xinh đẹp sặc sỡ của lông chim, còn Lý Khánh An thì lại đi vạch trần sự xấu xí phía sau mông của chim công.

Hắn sẽ từ từ dẫn dắt Lý Long Cơ đến cuối cùng tin tưởng Vương Củng đã sai Hình Tể bày ra kế hoạch hành thích Đệ vương. có hay không có Hình Tể cũng không quan trọng, quan trọng là lý Long Cơ tin rằng là do Hình Tể gây nên. chẳng qua hiện tại vì bị tội mà trốn chạy, sau đó mới chỉ ra quan hệ giữa Hình Tể cùng huynh đệ họ Vương, thì mục đích của hắn đã thành công rồi.

Còn Lý Khánh An thì lại để cho Lý Long Cơ hoài nghi Hình Tể có thật hay là không, đầu tiên là vốn không có người này, thì làm sao có thể xác định hắn đã phạm tội hay không?

Cùng một con công xòe đuôi, thì người đứng ở phía trước và người đứng ở mặt sau cho ra kết luận sẽ hoàn toàn khác nhau.

Quả nhiên. Lý Long Cơ bị Lý Khánh An dẫn dắt rồi. hắn vừa rồi cũng có nói sẽ cho quân An Tây một công đạo, liền quay đầu lại lạnh lùng nói với Đặng Duy: “Câu hỏi của đại tướng quân ngươi nghe thấy rồi chứ? Ngươi một mực khẳng định rằng đại tướng quân che giấu đào phạm, ngươi có chứng cớ gì không?”

Lý Khánh An cũng ép hỏi hắn: “Chính ngươi cũng đã từng nói, ngươi cũng không có tận mắt nhìn thấy hắn vào trong quân doanh của ta. sao ngươi lại một mực khẳng định người này đã vào đại doanh của ta. ngươi hãy đưa ra chứng cứ đi chứ!”

‘Thần theo vết nước mà đuổi theo, vết nước đích thật biến mất ở trước đại doanh quân An Tây.”

“Nếu hắn phát hiện vào không được đại doanh của ta. bèn dọc theo đại doanh mà chạy đi thì sao?”

“Việc này...”

Đặng Duy miệng câm như hến không trả lời được, hắn bỗng nhiên binh binh dập đầu hai cái. khóc nói: “Thần có tội. thần không nên đổ oan cho lý Đại tướng quân, thần vì có mối hận cũ với Lý Đại tướng quân, nên mới một mực khẳng định là ngài ấy, xin bệ hạ phạt tội thần!”

Lúc này, Lệnh Hồ Phi gấp đến độ thẳng giẫm chân suốt, sự việc bị hỏng rồi, hắn cố hết sức mà nháy mắt với Dương Quốc Trung, kêu hắn ngăn lại việc xử phạt của Lý Long Cơ lại, giữ lấy Đặng Duy. Trong kế hoạch của hắn. tại Trường An Trường Tôn Toàn Tự đã bị miễn chức, thì sẽ thăng chức Đặng Duy để thay thế, từ đó khống chế Vũ Lâm quân, nhưng Dương Quốc Trung tại thời khắc mấu chốt này lại trầm mặc im lặng.

Lý Long Cơ cuối cùng cũng mở miệng: “Được! Nếu khanh đã thừa nhận đổ oan cho Lý Đại tướng quân, thế thì trẫm sẽ không thể không xử phạt khanh rồi. truyền ý chỉ của trẫm. bắt đầu từ thời khắc, miễn đi chức Kim Ngộ Vệ tướng quân của Đặng Duy, biếm làm thứ dân.”

Kim Ngộ Vệ đại tướng quân Vương Thừa Nghiệp cũng đứng dậy: “Bệ hạ. Đặng Duy chưa phụng quân lệnh tự tiện xuất binh, nghiêm trọng vi phạm quân quy, thần là Kim Ngộ Vệ đại tướng quân, cũng muốn nghiêm khắc xử phạt người này.”

Lý Long Cơ gật gật đầu: “Được!”

Vương Thừa Nghiệp chỉ Đặng Duy, nói: “Ngươi tự tiện xuất binh, dựa theo quân quy phải xử trảm, nhưng niệm ngươi là vì muốn bắt tội phạm quan trọng, không phải là việc riêng tư. nên tha cho ngươi tội chết, đánh ngươi một trăm quân côn. miễn đi hết thảy quân chức, giáng xuống làm binh sĩ thường.”

Đặng Duy thấy Dương Quốc Trung từ đầu đến cuối cũng không có thay mình nói giúp lời nào cả. hắn không khỏi tiêu tan hết thảy các ý niệm thành mây khói, run run dập đầu. nói: “Thần tạ ơn Thánh Thượng không đã không giết, tạ ơn Đại tướng quân đã tha cho.”

Hắn đứng lên. đã không thèm nhìn Dương Quốc Trung nữa. đi theo mấy tên thị vệ đi chịu hình phạt, lúc này, Lệnh Hồ Phi đã không còn nhịn được nữa. tiến lên dập đầu nói: “Bệ hạ vì sao không hỏi, Hình Tể này rốt cục là ai. vì sao lại ám sát Đệ vương?”

Lý Khánh An cũng tiếp lời nói: “Bệ hạ. thần cũng rất ngạc nhiên. Hình Tể này là người tài ba ra sao, mà Dương thượng thư nếu đã ở chùa bắt được hắn rồi, vì sao lại để cho hắn chạy thoát?”

Lý Khánh An lại quay đầu lại cười nói với Dương Quốc Trung: “Dương thượng thư có thể nói ra cho mọi người nghe không?”

Đúng lúc này, bên ngoài điện truyền đến tiếng thị vệ hô vang: “lý tướng quốc cầu kiến!”

Lý Lâm Phổ tới rồi, Lý Long Cơ liền gật gật đầu cười nói: “Vừa lúc tướng quốc tới rồi. để cho khanh ấy cùng nghe vậy! Mời tướng quốc vào đi.”

“Bệ hạ có chỉ. tuyên Lý tướng quốc vào điện!”

Lát sau, thân thể khô gầy của Lý Lâm Phổ ra hiện ở trước điện, hắn cố hết sức mà đi lên trước, khom người thi lễ nói: “Thần Lý Lâm Phổ tham kiến bệ hạ!”

Lý Long Cơ thấy khí sắc Lý Lâm Phổ rất kém. không khỏi quan tâm hỏi thăm: “Tướng quốc thân thể không tốt, thì ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.”

“Thần đã bận quen rồi. luôn nghĩ đến việc cùng chia sẽ nỗi lo với bệ hạ.”

Lý Long Cơ gật gật đầu. vội vàng dặn dò: “Mau đi lấy một chiếc ghế bành đến. để cho tướng quốc ngồi xuống!”

Có hoạn quan lấy tới một chiếc ghế bành. Lý Lâm Phổ ngồi xuống. hắn cười xòa nói với Lý Khánh An: “Đại tướng quân, đã lâu không gặp rồi.”

Lý Khánh An vội vàng thi lễ: “Ty chức trở về còn chưa có đi thăm tướng quốc, thật vô cùng thất lễ, mong tướng quốc thứ tội.”

Lý Lâm Phổ khoát tay cười nói: “Đừng ngại! Trước công sau tư. xin Đại tướng quân cứ tiếp tục nói việc công đã.”

Lý Khánh An ngầm hiểu. Lý Lâm Phổ là có ý đến tiếp viện hắn. Lý Lâm Phổ đã đến. sẽ không nói thêm cái gì. nhưng sự có mặt của hắn chính là một loại thế lực. thay đổi cục diện về lực lượng tại Đại Đồng điện, tăng thêm sức thuyết phục cho hắn Lý Khánh An. uy hiếp lấy Dương Quốc Trung. ông ta là một loại vũ khí chiến lược.

Lý Khánh An bèn cười nói đối với Lý Long Cơ: “Bệ hạ. tướng quốc vừa tới, thần có đem sự việc nói lại một cách sơ lược một lần không?”

“Được!”

Lý Khánh An liền đem việc vừa rồi nói lại một cách sơ lược cho Lý Lâm Phổ nghe, cuối cùng cười nói: “Ty chức hiện tại rất hiếu kỳ, vừa rồi Dương thượng thư nói, hắn rõ ràng đã bắt được phạm nhân ở trong chùa rồi. nhưng tại sao lại tháo chạy rồi. lại còn gây ra chuyện buồn cười là phạm nhân chạy vào quân doanh của ta. ta thực sự không thể lý giải được, cho nên muốn thỉnh giáo Dương thượng thư.”

Lý Lâm Phổ không khỏi âm thầm khen ngợi một tiếng: ‘cao minh!' Không nói Hình Tể. trước hết nói đến Nhâm Hải Xuyên, nếu chứng cứ Nhâm Hải Xuyên là bị Hình Tể sai khiến là không đủ. vậy chứng cứ Hình Tể là chủ mưu cũng sẽ không đủ. vậy dựa vào đâu mà lôi cả huynh đệ Vương thị vào nữa.

Đây chính là đòn dụ ngài vào chum của Lý Khánh An. trước là điều Đặng Duy đi, sau đó mới từ từ dẫn ra sơ hở xảy ra về mặt thời gian hôm qua lúc tróc nã Nhâm Hải Xuyên, nếu là ngay lúc đó tạm thời cầu trợ Kim Ngộ Vệ, về mặt lộ trình và thời gian làm sao có thể kịp lúc được, rạng sáng hôm nay hắn đã bí mật cử người đi điều tra vị trí chiều hôm qua Đặng Duy đang đứng.

Dương Quốc Trung trong lòng vô cùng khó xử. sự biến hóa đột ngột làm cho hắn có chút trở tay không kịp, hơn nữa Lý Lâm Phổ cũng đã tới, đây làm cho lòng hắn có chút lo sợ, Dương Quốc Trung cũng là một người xảo quyệt, tuy không như Lệnh Hồ Phi tinh thông mưu lược, nhìn vấn đề thấu đáo, nhưng hắn cũng có sở trường. chính là giỏi việc học tập tổng kết, khi nãy Lệnh Hồ Phi dạy hắn tránh nặng nương nhẹ, thoái thác trách nhiệm, hắn bèn lập tức học xong dùng ngay, Dương Quốc Trung cười gượng một tiếng nói: “Kỳ thực đây là manh mối do Lệnh Hồ thị lang phát hiện, là Thị lang đem công lao nhường cho ta. thật là xấu hồ! Ta không thể mắc tiếp sai phạm nào nữa. vẫn là để Lệnh Hồ thị lang nói vậy!”

Ngồi quá lâu. lý Long Cơ cũng có chút mỏi mệt. hắn mất kiên nhẫn khoát tay nói: “Lệnh Hồ thị lang cứ việc nói!”

Lệnh Hồ Phi thở dài trong lòng một tiếng, hắn còn có thể nói cái gì đâu? vốn hắn nghĩ muốn dẫn Lý Long Cơ từng bước đi theo mạch suy nghĩ của hắn. cho dù không có Hình Tể cũng không sao, nhưng ngặt nỗi bị Lý Khánh An đoạt đi cơ hội chủ động, bỏ Hình Tể qua một bên. đòi nói Nhậm Hải Xuyên, nhưng nói Nhậm Hải Xuyên có ý nghĩa gì. đã không có Hình Tể, tất cả đều là những lời nói của một bên. huống hồ, hiện tại Nhậm Hải Xuyên đã nằm trong tay Vương Củng, hắn lý nào mà không lật lại lời cung chứ?

Nhưng hắn không nói lại không được, Dương Quốc Trung đã khiêng chiếc thang của hắn đi rồi. không nói chính là tội khi quân. Lệnh Hồ Phi không khỏi âm thầm mắng một tiếng Dương Quốc Trung ngu xuẩn, chỉ đành gắng gượng nói: “Bệ hạ. Lý tướng quốc, Lý Đại tướng quân, thần cũng là ngẫu nhiên biết được đồng lõa của thích khách ẩn giấu ở Sùng Thánh tự...”

Hắn vừa nói câu mở đầu đã bị Lý Khánh An cắt ngang. Lý Khánh An cười nói: “Lệnh Hồ thị lang có thể nào nói cụ thể một chút, rốt cuộc là làm thế nào biết được đồng lõa của thích khách giấu mình ở Sùng Thánh tự?”

Lệnh Hồ Phi trong lòng chửi ầm lên. chính là hắn an bài giấu ở nơi đó, hắn có thể không biết sao? Hắn xoay qua một ý niệm khác, đành phải nói: “Là một gia nhân của ta đi Sùng Thánh tự thắp hương, nghe một tăng nhân nói tới việc này.”

Lý Khánh An lại cười nói: “Tên thích khách quả có tâm địa từ bi. có chí hướng xả thân nuôi ưng. biết là đang treo thưởng vạn quan bắt hắn. cho nên nhanh như vậy mà đã lộ tẩy cho người khác, để cho người ta đi phát tài.”

Nói chuyện trước mặt Thánh thượng không dễ gì để người khác cắt đứt. Đó là một hành động vô lễ. Lý Khánh An là mệnh quan triều đình sao lại có thể không biết điều này, nhưng hắn rõ ràng biết mà vẫn chen ngang, hơn nữa câu nào câu nấy đều đang chỉ rõ sơ hở trong từng chi tiết. Điều này khiến Lệnh Hồ Phi toát cả mồ hôi lạnh. Hắn bỗng ý thức được. Lý Khánh An đã có chuẩn bị từ trước. Trong đầu Lệnh Hồ Phi lập tức cấp tốc suy nghĩ, rốt cuộc đã sơ hở ở điểm nào?

Lúc này, hắn đột nhớ tới một chuyện, đó chính là Thôi Quang Viễn từ Lại bộ đi ra. sau đó đến Sùng Thánh tự bắt người.

Trung gian cách nhau không đến nửa canh giờ, mà lúc ấy Đặng Duy dẫn quân đi tuần ở ngoài mình Đức môn, Long Võ tướng quân Mã Hưu Quân dẫn quân tuần ở vùng Xuân mình môn. Để tránh cho cấp trên của hai người can thiệp, mà hắn mới cố tình điều họ ra ngoài trước, nhưng cuối cùng họ lại cùng xuất hiện tại Sùng Thánh tự. Nếu Dương Quốc Trung thật sự là lâm thời cầu cứu nơi họ, một đi một về thời gian cũng không thề nào kịp.Vậy chỉ có thể nói rõ họ đã an bài từ trước. Nếu cứ tiếp tục mổ xẻ tình tiết vụ việc này nhất định sẽ lôi ra một lỗ hổng này.

Chẳng lẽ Lý Khánh An đã phát hiện sơ hở này? Lệnh Hồ Phi không khỏi nhìn sang Lý Khánh An. chỉ thấy Lý Khánh An lạnh lùng quay lại nhìn hắn. trong mắt Khánh An không giấu nổi chút chế giễu, đầy ý gậy ông đập lưng ông. Dương Quốc Trung không phải nói do lo lắng bọn nha dịch không đối phó được thích khách sao? Nếu lâm thời đi tìm thêm Kim Ngộ Vệ và Long Võ quân tương trợ, thì các ngươi thời gian đâu mà đến kịp?

Nghĩ đến chỗ sơ hở này, Lệnh Hồ Phi nhất thời đổ mồ hôi đầm đìa, Lý Khánh An sáng sớm chạy tới nháo sự. nào là Kim Ngộ Vệ tự tiện xuất binh, không phải chính là muốn dẫn ra điểm sơ hở này sao?

Lúc này Lý Long Cơ cũng dần dần ngẫm nghĩ ra. nói thêm gì đi nữa, Dương Quốc Trung chỉ sợ cũng bị rơi vào thế bị động, hắn liếc liếc mắt nhìn Dương Quốc Trung, hắn muốn một mình nghe Dương Quốc Trung giải thích. Nghĩ thế, Lý Long Cơ liền ngáp liền hai cái. vờ như không còn kiên nhẫn để nghe tiếp, sắc mặt bắt mãn nói: “Trẫm có chút mệt nhọc, việc này hôm nào rồi nói sau!”

Dương Quốc Trung như trút được gánh nặng, vội vàng khom người nói: “Chúng thần không dám quấy rầy bệ hạ. chúng thần xin cáo lui!”

Lý Khánh An cũng cười nói: “Bệ hạ, nếu thích khách này là đào thoát ở phụ cận quân doanh của thần, thần nguyện thỉnh chỉ. tham dự đi bắt tên thích khách này, xin bệ hạ ân chuẩn!”

Lý Long Cơ lắc đầu. nói: “Vụ án này do Kinh Triệu Doãn toàn quyền phụ trách. Đại tướng quân sẽ không phải nhúng tay, để tránh sinh thêm hiểu lầm.”

Lý Long Cơ như gợi ý cho Dương Quốc Trung hay, không cần phải sốt ruột tranh công, ngươi đấu không lại Lý Khánh An.

Dương Quốc Trung không nghe hiểu, nhưng Lệnh Hồ Phi lại hiểu, hắn vừa thở phào một hơi, lại đồng thời cũng âm thầm thở dài: “Mưu kế hắn mất hàng mấy tháng trời khổ tâm bày ra lại bị xong đời như thế!”

Lúc này hắn bỗng nhiên lại nghĩ tới một sự kiện chết người khác, Nhậm Hải Xuyên bị Vương Củng dẫn đi, liệu hắn có khai ngược lại mình ra không?!

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>