Chương 94

Thiên Hạ
Chương 94 : Dạ Yến Trầm Hương
gacsach.com

Cũng như dân chúng Trường An bình thường, Lý Long Cơ cũng tổ chức yến tiệc đêm giao thừa tại Hưng Khánh cung. Hoàng tử, hoàng tôn và các hoàng phi đã gần trăm người cùng đến dự gia yến. ngoài ra ba vị tỷ tỷ của Dương Quý phi và huynh trường Dương Thiễm, Dương Kỹ cũng đến tham dự yến tiệc.

Dạ yến được cử hành trong Trầm Hương đình, nơi đây hoàn toàn được dùng gỗ trầm hương quý giá kiến thành, nơi nơi trầm hương thoang thoảng. Danh là đình, nhưng rất ư rộng lớn, nghiễm nhiên như một cung đình nhỏ, bốn bề trồng đầy hoa mẫu đơn. nguyệt quế, cỏ tinh rượu và các loại hoa thào khác. Giờ cửa sổ trong đình đã được đóng lại, ở giữa được treo ba mươi sáu viên dạ minh châu khổng lồ, buổi dạ yến vì thế bỗng chốc được chiếu sáng tựa ban ngày.

Gia yến hoàng thất khác xa với dân gian, chù yếu là do lễ nghi phức tạp của nó, quy cử nghiêm ngặt, quy cử trùng trùng. Mỗi người một chỗ ngồi đều do Tông Nhân tự căn cứ vào thân phận quyền quý mà sắp xếp, trong lúc yến hội không được lớn tiếng la hét, không được đến mời rượu từng bàn. không được bạo ăn bạo uống, không được nốc rượu say xin, nói chung, bất kỳ việc gì làm mất thể diện đều không được làm.

Trong tiệc toàn con cháu Lý Long Cơ, đứng trước mật hoàng tổ phụ, các hoàng tử hoàng tôn càng cẩn trọng hơn. chỉ sợ nói sai lời, làm sai việc bị tổ phụ bất gặp, ai nấy trầm mặc không nói, cả đầu cũng không ngẩng lên nổi.

Có điều cũng có người không chịu những quy cử này vướng bận. Dương Hoa Hoa vẫn giơ cao ly mời rượu xung quanh, nói cười không ngớt.

“Điện hạ. hôm nay giờ lành giao thừa, ngô gia kính người một ly, chúc điện hạ năm năm có ngày này, tuổi tuổi đều bình an.”

“Ha ha. tam tỷ quả thật hảo phóng, ly này trẫm uống.”

Lý Long Cơ cũng giơ cao ly một hoi nốc cạn. người nhìn hai má đỏ hây hây của Dương Quý phi cười nói: “Mới vài chén mà nương tử đã say rồi ư?”

Dương Quý phi hôm nay có uống vài chén, khiến nàng nhìn càng thêm má đào đỏ hây. chín mọng đầy sức sống. Nàng dựa vào Lý Long Cơ, èo là nói: “Tam lang, chàng biết thiếp không uống được, còn bắt thiếp uống liền ba chén, tối nay ta say, chàng phải cõng ta hồi cung.”

“Được! Nàng cứ uống, say rồi, trẫm cõng nàng về.”

Hôm nay đại duyệt, người lại giơ ly nhìn mọi người cười nói: “Hôm nay đều là người trong nhà. mọi người cứ tùy ý uông. không phải câu nệ.”

Tuy người cứ không ngừng khuyến rượu, nhưng bọn con cháu vẫn không ai dám, cả thái tử Lý Hương cũng trầm mặc không lời. Lý Long Cơ có phần không vui. Lúc này, Dương Hoa Hoa lại cười nói: “Điện hạ. dạ yến có tửu không nhạc sao được? Hay là cho tuyên đội nhạc công vũ cơ vào góp vui cùng mọi người.”

Một cau nói đã nhắc nhở Lý Long Cơ, người liền cười nói: “Trẫm hồ đồ rồi, nhanh, tuyên vũ nhạc!”

Một chốc sau, trong Trầm Hương đình du dương tiếng nhạc, một đội vũ công lướt thướt đi vào, bầu không khí lạnh đẽo trong nội đường cuối cùng cũng hóa giài phần nào. Nhờ sự yểm trợ của âm nhạc và vũ công, chúngoài hoàng tử lại bất đầu lao xao ngôn luận.

Khánh vương Lý Tông là trường tử. hắn được ngồi bàn bên cạnh thái tử. Dù hắn và Lý hưởng cách nhau không đến năm thước, nhưng từ đầu chí cuối hai người vẫn không nói không rằng câu nào, phàng phất như Lý hưởng là oan gia đối đầu của mình. Có điều quan hệ hai người đúng là hoi tổi. Nguyên nhân chưa hẳn do tranh giành hoàng thất. Tuy đấy là việc đại sự, nhưng cũng không đến nỗi đế hai người không nhìn mặt nhau, chỉ ít vẻ ngoài vẫn phải làm.

Nhưng thì khi vụ án Dương Châu bị lội ra. tấm màn mỏng giữa hai người cũng bị chọc thủng. Thù cũ nợ mới chồng chất, hai người cả khách sáo bề ngoài cũng không còn.

Lý Long Cơ vừa uống rượu vừa quan sát tình hình các con. Trường từ Khánh vương Tông đang nhỏ giọng thào luận điều gì cùng tứ từ Đệ vương Viêm điều gì. Hai

năm nay nghe nói vị trường tử này đã chững chạc hơn trước, ít khi nghe được tin đồn hoang đường của hắn. Thân thể hắn cũng bớt béo phì như trước, sắc mật hồng hảo, trông rất ư khỏe mạnh. Truyện "Thiên Hạ "

Lý Long Cơ không khỏi lại nhìn về phía thái tử. sắc mật thái tử có phần tiều tụy, thân thề yếu ớt. Từ lúc vào cửa đến nay vẫn cúi đầu không nói không rằng, làm sao còn vẻ phi dương lúc mới lên ngôi thái tử.

Lý Long Cơ lặng lẽ thở dài, người biết bàn thân mình bức ép thái tử trở nên như thế. Một vụ án Vi Kiên, một vụ Đỗ Hữu Lần đã ép thái tử trước sau bỏ hai đời vợ, nhất là thái tử phi. Tình cảm vợ chồng rất thâm hậu, nhưng hai vụ án này đều nghiêm trọng đả kích thân tâm thái tử. khiến hắn ngày càng tiều tụy.

Kỳ thực thái tử triều đại nào không có thế lực của riêng minh? Nếu đăng cơ trong lúc trắng tay, lúc ấy sẽ càng bất lợi cho sự ổn định xã tắc. Điều này, người biết rõ trong lòng, quan trọng là thái tử không được dính líu đến quân quyền. Nếu thái tử không phải vì Hoàng Phô Vi Minh và Vương Trung Từ giao hảo, người sẽ không phải ép hắn đến nước này.

Dù trong lòng người đãng nguội lạnh băng giá, nhưng trong đêm giao thừa này, thời khắc đoàn viên của cả nhà. trong lòng người ít nhiều vẫn còn chút ấm áp của một người cha. dẫu sao đây cũng là con minh.

“Hường Nhi, nếu thân thể con không khỏe, thì đừng uống quá nhiều rượu.” Lý Long Cơ dịu giọng nói.

Lý hưởng nghe cha đột nhiên quan tâm, chỉ thấy sóng mũi cay cay, cảm động xém rơi nước mắt.

Giọng hắn rung rung nói: “Tạ phụ vương đã quan tâm. nhi thần sẽ cẩn trọng. phụ vương cũng phải chú ý sức khỏe.”

Lý Long Cơ lại nhớ đến khuyến cáo của Cao Lực Sĩ với mình, liền vội gật đầu mỉm cười: “Phụ vương vốn định để con dọn vào Hung Khánh cung, chỉ tiếc là Hung Khánh cung quá nhỏ, con ở không tiện! Con có thể dọn đến Đông Cung, điều dường lại thân thể, có yêu cầu gì cứ nói ra.”

Lý hưởng ngỡ ngàng, và tiếp liền sau đó là lại hi trong lòng, mình có thể vào Đông Cung ư? Từ năm Khai Nguyên thứ hai mươi sáu, hắn đã chờ đợi điều này, không ngờ vào đêm giao thừa của năm Thiên Bào thứ sau. cuối cùng ước mơ đã được thực hiện. Cố nén niềm vui tột cùng này lại, hắn tạ ơn nói: “Ân điển của phụ vương, nhi thần khắc ghi mãi trong tim.”

Lý Long Cơ cười cười lại nói với Khánh vương: “Tông Nhi, nghe nói sần đây con rất cầu tiến, điều này khiến cha vui mừng vô cùng.”

Lý Tông vội nói: “Phụ hoàng, nhi thần từ trước nhỏ dại kết nhầm người xấu. Mãi đến hai năm nay, nhi thần mới tinh ngộ ra. quyết định sửa lại những sai lầm đã qua, quyết không để phụ vương thất vọng.”

“Các con quảng giao bạn bè trẫm cho phép, nhưng nhất định phải là kẻ sĩ có học thức, phải giao kết thêm những trụ cột của Đại Đường về sau. Có như thế, các con MỚI không dễ đi vào con đường xấu. Con là trường nam, càng phải làm gương cho thiên hạ. con đã hiểu chứ?”

Lý Tông nghe ý vua cha, hình như đã cho phép mình quảng kết nhân tài bèn đại hi trong lòng, vội thưa: “Thần nhi sẽ ghi nhớ điều phụ vương đã dạy.”

Lúc này Cao Lực Sĩ vội vang từ cửa bên đi vào, Hắn nhỏ tiếng ti tê vài câu.hỏi, hoàng thượng ngỡ ngàng hỏi: “Thương ử hết bao nhiêu người?”

“Lão nô cũng không rõ.”

“Lập từc tuyên Lý Lâm Phủ cùng Tiêu Quýnh vào cung bẩm báo việc này với trẫm.”

“Lão nô tuân chỉ.”

Cao Lực Sĩ vội vã đi ra. lúc này Lý Long cơ tiếp tục yến hội. Đêm giao thừa đột phát đại hỏa, đây thế nào cũng không phải là một điềm tốt, việc này phải lập tức làm rõ.

Người quay đầu nhìn Dương Quỹ phi nói: “Ngọc Hoàn, trẫm có việc phải xử lý, nàng muốn tiếp tục ở lại hay hồi cung.”

“Thần thiếp tửu lượng không tốt. muốn hồi cung nghỉ ngơi.”

“Được! Vậy hãy đi cùng trẫm.”

Lý Long Cơ lại dặn dò vài câu cùng Thái Tử mới hạ lệnh bãi giá về cung. Người đưa Dương quý phi về cung trước rồi mới vội vã quay về Đại Đồng điện.

Chợ Đông hỏa hoạn không tới một tiếng đã được dập tắt. Nguyên nhân đã đươc điều tra rõ là có ngươi tự ý thà đèn Không Minh mà dẫn đến đại hỏa. Tuy không thấy được kẻ cử báo đầu tiên, nhunyg công thần kịp thời dập tắt trận hỏa thoan này không thể không nói.

Đêm. phủ doãn Kinh Triệu Tiêu Quýnh bèn tấu một bàn tấu thư tỉ mỉ ghi rõ nguyên nhân vụ hỏa hoạn cùng quá trinh cứu lửa, nhất là sự tích anh dũng của Dương Chiêu. Gã vừa viết, trong cung đã có hoạn quan đến cho mời vào cung.

Tiêu Quỳnh vội vạng đi đến Hung Khánh cung, lúc này, xe ngựa của Lý Lâm Phú cũng đi đến, Tiêu Quýnh liền cao giọng chào: “Tướng quốc, chờ đã!”

Lý Lâm Phú quay đầu lại thấy Tiêu Quýnh liền cười nói: “Đây là tình hình hỏa hoạn chợ Động tối nay, mời Tướng quốc xem qua.”

Lý Lâm Phú nhận lấy bàn tấu lật qua lật lại một hồi, lại trà lại Tiêu Quýnh nói: “Hôm nay chỉ là trả lời miệng cho hoàng thượng, còn nguyên nguyên thật sự ta đã biết từ lâu, không đơn giàn như ngươi đã viết. Còn bàn tấu của ngươi, có thế trình lên hoàng thượng, tối nay ngươi đừng lấy ra.”

“Thuộc hạ tuân mệnh.”

Tiêu Quỳnh thu bàn tấu tấu lại, hai người một trước một sau trở về điện Động Đồng đợi một hồi trước cửa vào, một tên hoạn quan chạy ra nói: “Tướng quốc, điện hạ triệu các ngài vào.”

Hai người cùng vào dự thư phòng, chỉ thấy Lý Long Cơ đứng trước cửa dõi về hướng chọ Đông đã không còn ánh lửa, chốc chốc lại có hơi khói đen ngòm bóc lên.

“Thần Lý Lâm Phủ tham kiến bệ hạ!”

“Thần Tiêu Quýnh tham kiến bệ hạ!”

Lý Long Cơ dần dần quay mình hỏi: “Chợ Đông gặp hỏa hoạn đã dập tắt chưa?”

“Khải bẩm hoàng thượng. hỏa được dập!” Lý Lâm Phủ đáp.

“À! Vậy tổn thất thế nào? Thương vong bao nhiêu người?”

Lý Lâm Phủ ra hiệu mất với Tiêu Quýnh, Tiêu Quýnh lập tức đi lên trả lời: “Diện hạ. hỏa hoạn là do có người phóng đèn Không Minh mà dẫn đến, làm đốt chợ. nhưng huyện lệnh Vạn Niên Dương huyện lệnh đã kịp thời đến dập lửa. Dưới sự cứu chữa dũng cảm của họ, chỉ một góc chợ bị thiêu rụi, mười ba gian nhà bị cháy, không một cửa tiệm nào bị cháy, không thương vong, chỉ có một số sổ sách bị thiêu rụi. ”

“Dương Chiêu?”

Lý Long Cơ nỡ một nụ cười nhạt bên cửa miệng, lúc này, Lý Lâm Phủ liền bẩm tấu: “Điện hạ. đêm giao thừa, quan dân đều nghi, nhưng huyện lệnh vẫn ra đường tuần tra. rất nỗi cần cù, khiến người khác phải khâm phục. Thuộc hạ cho rằng vụ hỏa hoạn chợ Đông là một mật gương để chúng ta nhìn thấy rõ lòng trách nhiệm của Dương huyện lệnh. Cũng nhờ hắn kịp thời đến chỉ huy đúng lúc, nha dịch và binh sĩ kịp thời cứu chữa, mới có thể tránh được khả năng húy diệt chợ Đông từ trong trứng nước mà không một người thương vong. Truyện "Thiên Hạ "

Đây đúng là điều khiến người ta không thế tin tưởng được. Nhờ thế mà thấy được Dương huyện lệnh một lòng chỉ muốn cứu người, thần kiến nghị aia thường cho Dương huyện lệnh.

Lý Long Cơ gật đầu: “Trẫm biết, qua năm mới, chúng ta sẽ cùng lên một bàn tấu chinh thức, trẫm sẽ duyệt.”

“Thần tuân chỉ!”

Lý Long Cơ khẽ liếc Lý Lâm Phủ, thấy lão như có lời muốn nói liền cười: “Tướng quân xin cứ tự nhiên!”

“Điện hạ. việc chợ Động gặp hỏa hoạn không thể chỉ có hiển trách hình thức thế, nhất định phải trừng phạt.

Thần đã cho điều tra, đèn Không Minh là do bọn trẻ con phóng, hiện đã không thể điều tra ra người chủ mưu chỉ đạo ở sau, nhưng lúc ấy đã điều tra ra Tuần tra doanh ở ngay bên cạnh nhưng lại không vào ngăn càn, hơn nữa Tuần tra doanh phát hiện hỏa hoạn đã không chủ động dập tắt. khiến thế lửa ngày càng lây lan. nên phải chịu tội thất chức, thần kiến nghị bện hạ bãi miễn chứ c của Lý Khánh An.”

Lúc này Cao Lực Sĩ một bên nghe mà hoảng hốt. sao cuối cùng lại để Lý Khánh An đỡ tội hết thế này? Không lẽ Lý Khánh An đã có gì đắc tội Lý Lâm Phủ?

Trong lòng lão nghi vấn bất định, cả Lý Long Cơ cũng có phần ngỡ ngàng, mãi một lúc một nói được: “Dù Tuần sát doanh đôi khi không tròn bổn phận, nhưng cũng không liên quan đến Lý Khánh An, dẫu sao đội quân này là Vạn kỵ của trẫm, hắn tiếp tay không lâu. Nếu thế mà đề hắn nhận toàn bộ trách nhiệm, có phần không công bằng?”

“Điện hạ. Tuần tra doanh không làm tròn bổn phận, đương nhiên không thể quy tội về lính. Hắn là Tuần tra sứ, dù hắn có biết hay không đi chăng nữa, một khi nhận chức, thì phải chịu trách nhiệm. Nếu hắn không chịu trách nhiệm thì làm sao phong thưởng Dương Chiêu được?”

Lý Long Cơ trầm ngâm một hồi bèn nói: “Nếu Tướng quốc đã kiên quyết, vậy thôi, chức Tuần sát sứ của hắn cũng chỉ là tạm thời, thôi thì bãi chức vậy. Ngoài ra, những chức vụ khác của hắn vẫn không ánh hưởng.”

“Điện hạ anh minh.”

Lý Long Cơ cười nhạt, xong lại quay sang Tiêu Quýnh nói: “Tiêu ái khanh lui trước, trẫm có đôi lời muốn nói với Tương quốc.”

Tiêu Quýnh liền tuân mệnh rút lui, Cao Lực Sĩ cũng đi chuẩn bị điểm tâm đêm, ngự thư phòng giờ chỉ còn lại Lý Long Cơ và Lý Lâm Phú hai người. Hai người không nói năng chi, khôngkhí có phần kỳ quặc. Một lúc sau, Cao Lực Sĩ bựng bát súp yến sào lên đật giữa ngự án: “Điện hạ, mời ngài ăn chút điểm tâm!”

“Được, Tướng quốc cũng dùng một bát.”

“Đa tạ điện hạ!”

Một lát sau, hoạn quan lại bưng thêm một bát súp yến sào khác lên, Lý Long Cơ cười nói: “Hôm này là đêm giao thừa mà lại bắt Tướng quốc ngồi bàn quốc sách cùng ta. chỉ có thể mời Tướng quốc ăn bát súp này để tạ lỗi.”

Lý Lâm Phủ cũng cười nói: “Vậy lão thần không khách khí.”

Hai người ngồi xuống chậm rãi thường thức món yến sào. Xong, Lý Long Cơ tiếp tay chiếc khăn tay ướt chùi miệng cẩn thận, lại dùng kim bồn súc miệng, mới cười nói: “Mấy ngày nay trẫm ngẫm nghĩ mãi ứng viên cho chức Công bộ thượng thư và Lễ bộ thượng thư, đã nghĩ ra một phương án, định cùng bàn bạc với Tướng quốc.”

Tim Lý Lâm Phủ bỗng như bị treo ngược lên. Chỉ vón vẹn vài ngày, Lý Long Cơ đã định đoạt xong phương án rồi ư? Lão hiểu kỳ thực Lý Long Cơ đã định đoạt sẵn từ lâu rồi, thậm chỉ trước khi Tịch Dự và Lục Cành Dung cáo lão hoàn hương, người đã định sẵn, chỉ là lão không ngờ đáp án này lại được hé lộ vào giây phút cuối cùng của năm Thiên Bảo thứ sáu này. Truyện "Thiên Hạ "

Sẽ là một phương án thế nào? Nhanh như chớp, lão lập tức suy ra đủ các khả năng có thế. Chức Công bộ thượng thư nhất định là thuộc về Dương Thận Căng, đây là điều không cần phải hoài nghi. Vụ Vương Cúng bây giờ vẫn không đâu vào đâu, xem ra đại cục đã định cho việc Dương Thận Căng nhập tướng, quan trọng là Lễ bộ thượng thư sẽ là ai?

Trong lòng lão hiểu rõ, người này chắc chắn không phải là phe mình. Lúc lão tiến cử Trần Hi Liệt làm Tà tướng đã quyết định điều này, thuật đế vương của Lý Long Cơ sẽ không cho phép một minh lão làm mưa làm gió việc triều chính, vậy phe trung lập sẽ là ai? Đây là kết quả duy nhất mà lão trông chờ. Việc Dương Thận Căng làm Công bộ thượng thư đã khiến lão thêm một đối đầu. không lẽ Hoàng đế muốn tạo cả hai đối đầu cho mình? Khả năng này không cao.

“Quyết định của điện hạ. thần kiên quyết ủng hộ.” Giờ phút này, Lý Lâm Phủ đã không còn lựa chọn nào.

Thánh thượng cười cười: “Trẫm biết mà, Tướng quốc trước siờ luôn ủng hộ trẫm.”

Người trầm ngâm một lúc bèn nói: “Trẫm đỉnh để Hộ bộ thị lang Dương Thận Căng nhận chức Công bộ thượng thư. Tướng quốc có ý kiến gì không?”

“Dương Thị lang xuất thân danh môn, thanh danh hiển hách, hoàn toàn có thể đàm nhiệm, thần không có dị nghị, đồng thời, thần nguyện tiến cử huyện lệnh Vạn Niên làm chức Hộ bộ thị lang.”

“Dương Chiêu?” Lý Long Cơ lắc đầu: “Hộ bộ thị lang quan trọng đến thế. thời gian làm quan của hắn còn quá ngắn, chưa thể nhận chức này. hơn nữa Vi Kiến Tố nhậm chức Hộ bộ tà thị lang thời gian vẫn chưa dài, còn thiếu kinh nghiệm, vì thế, trẫm suy xét sẽ điều Thượng thư hữu thừa Thôi Kiều làm hộ bộ Hữu thị lang, với kinh nghiệm dày dặn của hắn. đàm nhận trọng trách này, Tướng quốc thấy sao?”

Đây đúng là điều nằm ngoài dự liệu của Lý Lâm Phủ. Lão vốn nghĩ Lý Long Cơ sẽ thừa cơ thăng Dương Chiêu làm Hộ bộ thị lang, không ngời cuối cùng lại điều Thôi Kiền đến. Thôi Kiều là con rễ Ninh vương, thuộc phái phò vua. Đây e rằng là một sách lược cân bằng của Lý Long Cơ đây. Chỉ là, điều lão lo lắng nhất là Lễ bộ thị lang, đây là một trọng điểm của đêm nay.

“Thôi Kiều Tông chính lâu năm. với kinh nghiệm của hắn nhất định đủ để nhậm chức Hộ bộ thị lang, thần không ý kiến.”

Lý Lâm Phú cũng hữu ý vô ý chỉ ra vấn đề kinh nghiệm. Đấy như nhắc khéo Lý Long Cơ, yếu tố kinh nghiệm lão luyện đối với chức Lễ bộ thượng thư là rất quan trọng.

Lý Long Cơ min cười nói: “Nói đến kinh nghiệm của Tướng quốc, trẫm của rất tán đồng, nên trẫm đang suy ngẫm chọn người vào chức Lễ bộ thượng thư.đầu tiên là phải có kinh nghiệm. Suy đi ngẫm lại, cuối cùng quyết định bổ nhiệm nguyên Lại bộ thượng thư Bùi Khoan làm Lễ bộ thượng thư.”

Lý Lâm Phủ cẩm giác như sét đánh ngang tai. Lão đỡ đẫn cả người, hoài nghi phải chăng mình đã nghe lầm. Bùi Khoan, đó là đối thủ số một của lão, là kẻ sống sót duy nhất của vụ án Vi Kiên, người từng bị lão choi khâm sống dờ chết dờ, Bùi Khoan từng phải quỳ lạy Khốc lại (*Vị quan thay vua đứng ra dùng các hình phạt tàn khốc để tiến hành thi hành quyền lực) La Hi Sàng tha mạng giờ đã quay lại.

Giờ khắc này, Lý Lâm Phú bỗng nhiên nhớ đến lời của Lý Khánh An: “Dương Chiêu dù thực lực hay nhân lực đều thua xa Tướng quốc, cho nên Thánh thượng sẽ dùng Dương Thận Căng thậm chí là hai Thượng thư mới để làm lá chắn cho Dương Chiếu.”

Đúng là một lời trúng thiên cơ.

Lý Lâm Phủ thoái lui, Lý Long Cơ ngồi trên long vị của mình trong một chốc không nói một lời, hình như đang ngẫm nghĩ việc chi. Lúc này, Cao Lực Sĩ khẽ giọng nói: “Điện hạ. đêm đã khuya, hồi cung thôi!”

“Được! Trầm cũng mệt rồi!”

Nói xong, Lý Long Cơ cười đứng dậy, người quay lại nhìn Cao Lực Sĩ nhưng lại nói một cách vô ý hữu ý: “Lý Khánh An cố nhiên đắc tội Tướng quốc, thật đáng tiếc!”

Ngựa xe vẫn tiếp tục cuộc hành trình giữa đêm đen. sắc mặt Lý Lâm Phủ mới mệt vô cùng. Lão tự nhiên có cảm giác thố chết hồ bi (* Con chồn chết, con thỏ khóc: sự bi thương trước cái chết của đồng loại, đồng minh). Bao nhiêu năm này, lão đã trợ sức Lý Long Cơ diệt hết bề phái úng hộ thái tử từ người này đến người nọ.

Nhưng giờ đây, Vương Trung Từ vừa vào ngục, người đã vội vàng bất đầu chĩa mũi nhọn về phía mình, bất đầu tia bớt quyền lực của hắn, lập sẵn căn cơ cho tương lai Dương Chiêu phất lên. Cổ nhân quà không sai, đúng là làm bạn với vua như làm bạn với hồ!

“Dừng xe!” Lý Lâm Phú vội vã hạ lệnh.

Xe ngựa dừng lại, có thị vệ lên cúi mình hỏi ý: “Xin Tướng quốc căn dặn!”

“Đi! Đi tìm Lý Khánh An đến gặp ta!”

“Tuân mệnh!” Tên thị vệ vừa quay lưng định đi, lão lại lên tiếng gọi lại.

Lão thở dài một tiếng, bất lực khoát khoát tay nói:”Thôi, về Phủ thôi!”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>