Chương 145

Thiên Hạ
Chương 145 : Tửu quán của người Hồ
gacsach.com

Từ đông cung đi ra, Lý Khánh An dẫn Độc Cô Minh Châu đi tới hèm Tây Lĩnh, Nhiệt Hải cư. Đó là một tửu quán nằm trong một con hẻm sâu bên cạnh chợ Tây, lần trước Lý Hanh từng ở trong này bí mật tiếp kiến hắn. Truyện "Thiên Hạ "

Độc Cô Minh Châu giống như một con chim nhỏ, suốt dọc theo đường đi cứ ríu ra ríu rít không ngừng nói với Lý Khánh An.

“Lý đại ca, huynh làm sao mà biết là nơi này có tửu quán thế?” Minh Châu thấy ngõ hèm âm tru sâu thẳm mà lại có một tửu quán như thế, nàng kinh ngạc đến tròn xoe đôi mắt. Truyện "Thiên Hạ "

“Đây là tửu quán của người Hồ, trước kia huynh đã từng tới.”

Lý Khánh An vừa cười vừa xoay người xuống ngựa, lại cười nói với hai mươi mấy viên thân binh: “Mọi người cũng cùng nhau vào uống rượu đi!”

Các thân binh đều ngượng ngùng nở nụ cười: “Đa tạ tướng quân!” Mọi người đồng loạt xuống ngựa, lúc này từ tửu quán chạy ra hai gã tiểu nhị tới dắt ngựa cho bọn họ, mọi người đi vào tửu quán, mấy nàng hồ cơ nhiệt tình như lửa đi ra nghênh đón.

“Các quân gia ở một chỗ cùng uống rượu, hay là tách ra mở phòng riêng?”

“Cho chúng tôi một cái phòng phòng!”

“Dạ! Dạ! Các quân gia mời theo thiếp đến đây.” Một nàng hồ cơ dẫn bọn họ đến lầu hai, lầu hai dùng những tấm ván gỗ ngăn ra thành năm sáu gian phòng lớn, cũng đều lấy tên của các thành nhỏ thuộc vùng Toái Hiệp mà đặt tên phòng, phần lớn các phòng đều ngồi đầy khách, thấp thoáng nghe thấy bên trong văng vẳng tiếng cười đùa.

“Các quân gia mời vào gian phòng này!”

Hồ cơ đẩy cánh cửa của một căn phòng trống rộng lớn mở ra, trước cửa có tấm bản viết: ‘Bùi La Tướng Quân thành’. Trong phòng trải sẵn chiếu, đèn đuốc sáng trưng, trong mấy cái bồn lớn than lửa đang cháy đỏ rực, làm căn phòng trở nên vô ràng ấm áp, mang đến cho người ta một cảm giác ấm cúng, dễ chịu, là một nơi uống rượu tuyệt vời.

“Mọi người cứ ngồi thoải mái, đêm nay có thể mở rộng bụng ra mà ăn, mở rộng bụng ra mà uống!”

Lý Khánh An vẫy tay, mười mấy viên thân binh tùy tùng của hắn vừa cười vừa tìm chỗ mà ngồi xuống, cởi bỏ áo ngoài ra, xoắn tay áo lên, trong phòng lập tức sôi nổi hắn lên, lại đi vào năm sáu nàng hồ cơ tiếp rượu, các thân binh phần lớn đều biết nói tiếng Đột Quyết, mọi người dùng tiếng Đột Quyết ân cần thăm hỏi, các hồ cơ lập tức vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, giống hệt như ở phương xa gặp được cố nhân, hết sức nhiệt tình.

“Lý đại ca, muội biết huynh vì sao lại tới tửu quán người Hồ rồi.”

Minh Châu thấy binh sĩ An Tây và hồ cơ trò chuyện với nhau rất hợp ý, không khỏi cảm khái nói: “Không thể ngờ là lại có nhiều người cũng nói được tiếng của người Hồ như thế.”

Lòng nàng chợt lóe một ý, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, liền cười tùm tỉm nói với Lý Khánh An: “Lý đại ca, huynh nói được tiếng Hồ(‘tiếng hồ’ từ Hán có nghĩa là nói bậy) không?”

Lý Khánh An ha hả cười: “Suốt cả ngày huynh không phải cũng đang nói bậy sao?”

Minh Châu vừa tức vừa rối, đấm cánh tay Lý Khánh An một cái nói: “Huynh biết ý của muội là muốn nói gì, mà còn cố ý!”

“Minh Châu cô nương, tướng quân nhà ta nói tiếng Đột Quyết giỏi lắm.” Giang Tiều Niên ở bên cạnh cười, nói.

“Thật vậy sao? Lý đại ca, huynh chừng nào thì có thể dạy cho muội?”

Lý Khánh An rót cho nàng một ly rượu nho, lại rót đầy cho mình, cười nói: “Muội học tiếng Đột Quyết làm cái gì? Muội cũng đâu có đi An Tây.”

“Ai nói muội không đi An Tây, tỷ tỷ của muội vẫn thường nói, lúc nào đó có dịp sẽ đi An Tây xem một cái.”

Lý Khánh An vừa cười vừa uống hết một chén rượu, hỏi: “Tỷ tỷ của muội lấy chồng chưa?”

Minh Châu ai oán thở dài nói: “Gả rồi, tháng trước gả cho Bùi Phong con trưởng của đại phu Kim Tử Quang Bùi Du, hắn là thám hoa của khoa cử năm nay, muội còn làm hỷ nương của tỷ tỷ nữa đó! Hôn lễ thực long trọng, đáng tiếc là Lý đại ca không có tới.”

Lý Khánh An ‘Ồ!’ một tiếng, trong lòng đột nhiên cảm thấy như đánh mất một cái gì, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh tao nhã, quý phái của Độc Cô Minh Nguyệt, nàng rốt cục cũng đã lấy chồng, thành hôn cùng văn tài xuất chúng của đệ tử danh môn, có lẽ đây mới là chốn mà nàng tha thiết ước mơ!

“Sao rồi, Lý đại ca cho rằng tỷ tỷ lấy chồng không ổn sao?” Minh Châu hỏi một cách thận trọng.

Lý Khánh An bưng chén rượu lên cười khổ một tiếng, thở dài: “Huynh vốn gửi lòng cho Minh Nguyệt(ánh trăng), tiếc rằng Minh Nguyệt(ánh trăng) rọi kênh đào.”

Minh Châu thấy trong nụ cười của Lý Khánh An không che dấu được một sự mất mác, không khỏi che miệng ‘khịt’ một tiếng phì cười, dịu dàng nói: “Đại ca, muội gạt huynh đó, tỷ tỷ còn chưa lấy chồng mà!”

Vốn tưởng rằng qua một năm, Lý Khánh An đã không còn đem tỷ tỷ để ở trong lòng, không ngờ trong lòng huynh ấy vẫn có tỷ tỷ, Minh Châu cảm thấy trong lòng được an ủi, vội vàng nói: “Thật ra Bùi Phong đó thật sự rất thích tỷ tỷ, Bùi gia vài lần đến cầu thân, tổ phụ của muội cũng có ý kết thân với Bùi gia, nhưng cha muội viết đến một phong thư, thái độ của cha rất đơn giản, muốn lấy hay không, đều do tỷ tỷ của muội tự quyết định. Tỷ tỷ của muội chỉ có nói một, lấy người mà tỷ không thích, thì tỷ ấy không bằng đi tìm chết, tổ phụ lo lắng sốt ruột cũng không thể làm gì được, cho nên đến nay hôn sự với Bùi gia không thành.”

Lý Khánh An lúc này mới hiểu được, thì ra Độc Cô Minh Nguyệt muốn lấy người mà nàng thích, người này hẳn là Quảng bình vương Lý Thục, mà sẽ không là mình, trong lòng Độc Cô Mình vốn không hề có mình, có lẽ ngay cả Lý Khánh An là người nào nàng cũng đã quên rồi, vô duyên vô phận, chẳng qua gặp mặt một lần, mình lại có cái gì để mà vướng bận chứ?

Nghĩ vậy, trong lòng Lý Khánh An rộng mở vui hẳn ra, bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, cười nói với các binh sĩ: “Muốn ăn món gì, hãy tùy ý mà gọi.”

“Đa tạ tướng quân, thuộc hạ muốn gọi thêm mâm cá chép đường Kinh Châu.”

“Nướng thêm mấy cân thịt dê Nhiệt Hải, thêm vài hũ rượu nữa.”

Các quân mồm năm miệng mười, sôi nổi hứng khởi hẳn lên, Minh Châu không biết tâm trạng biến chuyển của Lý Khánh An, nàng nằm mơ cũng hy vọng Lý Khánh An có thể trở thành tỷ phu của mình. Trong số rất nhiều người mà tỷ tỷ đã coi mắt, nàng chỉ chấm mỗi mình Lý Khánh An thôi, thích sự quang minh lỗi lạc và khí chất anh hùng của hắn. Lúc nàng nghe nói Lý Khánh An dẫn ba nghìn quân huyết chiến với tám vạn đại quân của Thổ Phồn, nàng vừa tự hào lại vừa đau lòng, tự hào vì mình đã không có nhìn lầm người, mà đau lòng vì Lý Khánh An xém tí đã bỏ mạng nơi chiến trường, nàng lặng lẽ rơi lệ trong mấy đêm liền. Hiện tại, trong lòng nàng lại dấy lên hy vọng, nàng nhất định phải tác hơp nhân duyên cho Lý Khánh An và tỷ tỷ.

Hai gò má Nàng đỏ tươi, bưng chén rượu lên cười nói: “Lý đại ca, muội kính huynh một ly nữa.”

Lý Khánh An và nàng cụng chén một cái, cười nói: “Uống xong chén rượu này, huynh đưa muội trở về trước.”

“Lý đại ca, để muội ở đây thêm chốc lát nữa mà! Không sao đâu.”

“Không được!” Lý Khánh An mặt trầm xuống: “Uống xong chén rượu này, muội nhất định phải trở về.”

Ý niêm của Minh Châu liền xoay chuyển, liền tủi thân nói: “Vậy huynh nói lời phải giữ lấy lời, muội uống xong chén rượu này rồi hẳn về.”

“Huynh tât nhiên sẽ giữ lời, uống nhanh lên đi!”

Minh Châu khẽ nhấp cạnh của chén rượu một miếng, nàng tinh nghịch nháy mắt mấy cái cười nói: “Nếu đã như vậy, chén rượu này muội sẽ từ từ mà uống.”

Uống rượu một cách đã đời, vui vẻ. Trong phòng tiếng cười nói vang trời, dần dà lại đi vào thêm mấy nàng hồ cơ nữa, rất nhiều binh sĩ từng đi qua Toái Hiệp, nói đến phong tục tập quán của An Tây, nói đến Nhiệt Hải lấp lánh mênh mông, nói đến rừng rậm và sa mạc ở hai bờ của Toái Hiệp, khơi gợi lên nỗi niềm nhưng nhớ quê hương của các nàng hồ cơ, các nàng lệ ướt hoen mi, tựa vào trên người của quân Đường, kể lể nổi niềm nhớ quê của các nàng.

Chén rượu này của Minh Châu uống đến nửa canh giờ, mà mới uống không đến một nửa. Nàng như thế nào cũng không chịu về nhà, Lý Khánh An bất đắc dĩ, cũng chỉ đành chiều ý nàng. Lúc này, ngoài cửa đi vào một người đàn ông trung niên, hắn nhìn lướt qua trong phòng cười nói: “Ha ha! Nơi này sôi nổi thế.”

Người này dáng người cao to, trán rộng, một đôi mắt hồ sáng ngời tinh anh, là một người Hán, nhưng trong ánh mắt có màu xanh mang huyết thống của người Hồ, giọng hắn rất lớn, khi giơ tay nhấc chân đều mang một nét hào sảng phóng khoáng.

Hồ cơ trong phòng thấy hắn tiến vào, đều sợ tới mức cùng nhau đứng lên, thấp giọng nói: “Đông chủ!”

“Các ngươi tiếp tục uống rượu, hầu hạ các quân gia cho thật tốt.”

Trung niên nam tử vừa cười vừa khoát tay, đi đến trước mặt Lý Khánh An chắp tay nói: “Nghe uy danh Lý tướng quân của An Tây đã lâu, tiếu nhân Thường Tiến, là đông chủ của Nhiệt Hải cư, hoan nghênh Lý tướng quân đến tệ quán.”

Hắn lại cười nói với các quân Đường: “Các vị cứ việc thoải mái chè chén, bữa tiệc rượu này tiểu nhân mời khách.”

Lý Khánh An vội vàng đứng lên đáp lễ nói: “Ý tốt của Thường đông chủ Khanh Án xin nhận, hôm nay Khánh An mời các huynh đệ uống rượu, nên không muốn phiền đến thường đông chủ.”

“Ài! Quân An Tây ở trận chiến Lũng Hữu có thể đến quán rượu của tiểu nhân uống rượu, tệ quán vinh hạnh, các vị vì nước giết giặc, tiểu nhân tuy là dân thường, cũng rất ư khâm phục, xin Lý tướng quân cho tiểu nhân cơ hội này, để tiểu nhân biểu đạt một chút lòng kính ngưỡng đối với các vị anh hùng.”

Đông chủ khom người thật sâu thi lễ nói: “Lý tướng quân, kính nhờ!”

Lý Khánh An thấy hắn rất có thành ý, liền gật đầu nói: “Thôi được! Đêm nay đành để cho Thường đông chủ hao tốn vậy.”

Thường đông chủ mừng rỡ, quay đầu lại lớn tiếng dặn dò tiểu nhị nói: “Mau đi xuống hầm rượu lấy mười bình rượu nho Toái Hiệp mang đến đây!”

Tiểu nhị đáp lại một tiếng, chạy như bay đi. Lý Khánh An thấy hắn phóng khoáng, bất chợt đối với hắn cũng có thêm phần cảm mến, vẫy tay cười nói: “Thường đông chủ không ngại ngồi xuống uống một chén.”

Vài viên thân binh vội vàng nhường ra một vị trí, Thường đông chủ cười nói: “Có thể cùng Lý tướng quân uống rượu, là vinh hạnh của tiểu nhân.”

Hắn cụng không từ chối, ngồi xuống. Lúc này, tiều nhị đưa tới mười bình rượu hảo hạng đã đế lâu ngày, Thường đông chủ mở ra một bình rượu, rót cho Lý Khánh An và mình các mỗi người một chén rượu, lại rót đầy cho Minh Châu nữa, hắn đứng lên nâng chén nói với mọi người: “Lý tướng quân, tiểu nhân tuy là thương nhân Toái Hiệp, nhưng tổ tiên cũng là tướng quân người Hán của Đại Đường, trước giờ vẫn kính nế quân nhân nhiệt huyết vì nước không tiếc cái chết. Chiến tích của các vị làm cho tiểu nhân đây nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức đi Xích Lĩnh, rút kiếm tham chiến, lại! Chén rượu này, tiểu nhân kính các vị anh hùng đây, mọi người hãy uống đi.”

Chúng quân sôi nổi nhận lời, cùng nhau nâng chén uống cạn, lập tức khen: “Quả nhiên là hào tửu đây!”

Lý Khánh An cũng uống một hơi cạn sạch, hắn cũng cảm thấy chén rượu này dịu ngọt lưu mãi trong miệng, hương vị thuần hậu cực kỳ, so với rượu Giao Hà mà hắn đã từng uống còn thơm ngọt hơn vài phần, cũng không khỏi chợt khen: “Hảo tửu!”

Thường đông chủ nở nụ cười: “Rượu này đã cất vào hầm hai mươi năm rồi, là của phụ thân tiểu nhân để lại, chỉ tiếc còn sót lại mười bình rượu cuối cùng này thôi, không thể làm cho mọi người tận hứng.”

Lý Khánh An thấy hắn đối đãi thành khẩn với mọi người, liền rót đầy một chén rượu cho hắn cười nói: “Vừa rồi nghe Thường đông chủ nói, tố tiên cũng là tướng Đường, không biết là vị Đại Đường danh tướng nào?”

Thường đông chủ lắc đầu nói: “Tổ tiên của tiểu nhân từ những năm Trinh Quán đầu tiên đã đi Toái Hiệp, cũng gần đến trăm năm rồi, nhắc đến mà làm chi!”

Hắn có chút thương cảm, lại bưng rượu lên uống cạn, thở dài: “Nguyện vọng lớn nhất của người Hán Toái Hiệp chúng tôi, chính là Toái Hiệp có thể trở về với Đại Đường, Đại Đường xây dựng lại quân trấn Toái Hiệp. Từ những năm đầu Khai Nguyên, Đại Đường bỏ đi quân trấn Toái Hiệp, thoáng cái đã ba mươi năm rồi, người Hán Toái Hiệp chúng tôi không có lúc nào là không hy vọng một ngày nào đó Toái Hiệp trở về với Đại Đường.” Truyện "Thiên Hạ "

“Thường đông chủ không cần thương cảm, cá nhân Khánh An cho rằng, Đại Đường chỉ cần ổn định thế cục Lũng Hữu, giải trừ sự uy hiếp của Thổ Phồn, thì nhất định sẽ suy tính đến vấn đề Lĩnh Tây. Khánh An cũng tin tưởng, Lý Khánh An này sớm muộn gì sẽ có một ngày, dẫn quân tiến vào chiếm giữ Toái Hiệp thành.”

“Người khác nói, tiểu nhân có lẽ không tin, nhưng Lý tướng quân nói như vậy, tiểu nhân đây sẽ chờ đợi, chờ đợi Lý tướng quân đại quân tiến vào Toái Hiệp.”

Uống rượu xong, Lý Khánh An đưa Minh Châu về phủ, Độc Cô phủ nằm ở trong Vụ Bản phường, đi một lát bèn tới rồi. Độc Cô Minh Châu có chút uống hơi bị nhiều, nàng lảo đảo mới vừa đi lên bậc thang ở cửa sau, cánh cửa bỗng nhiên mở ra, chỉ thấy tỷ tỷ của nàng là Độc Cô Minh Nguyệt từ bên trong cánh cửa chạy ra, đỡ lấy muội muội của mình bèn oán giận nói: “Muội làm gì mà giờ này mới trở về, tỷ đã đợi muội suốt. Ôi! Muội sao lại dám uống rượu thế.”

Trong mắt nàng thoáng hiện lửa giận, muội muội còn trẻ không hiểu chuyện, dám cùng người khác đi uống rượu, nếu kết giao nhằm kẻ ác nhân, thế thì biết làm sao đây, nàng vừa ngẩng đầu lên, trừng mắt giận dữ nhìn Lý Khánh An: “Các ngươi là ai? Dám tự tiện dẫn muội muội của ta đi uống rượu.”

Ban đêm trời tối, khoảng cách lại hơi xa, chỉ thoáng cái nên nàng cũng không nhận ra, trong lòng Lý Khánh An cũng có chút áy náy, vội vàng tiến lên chắp tay nói: “Minh Nguyệt cô nương, thật là có lỗi, từ nay về sau tại hạ sẽ không dẫn lệnh muội đi uống rượu nữa.”

Độc Cô Minh Nguyệt lúc này mới nhận ra Lý Khánh An, nàng sững sốt một lúc, lửa giận trong lòng lập tức giảm đi bảy tám phần: “Thì ra là Lý tướng quân, vừa rồi ngữ khí của muội hơi nặng một chút, thật có lỗi!”

Lý Khánh An khẽ cười nói: “Tấm lòng tỷ tỷ thương yêu muội muội, tại hạ đây có thể lý giải, đêm nay tại hạ vốn là muốn cho Minh Châu trở về sớm một chút, nhưng không có nắm chắc thời gian cho tốt, làm cô nương lo lắng rồi.”

“Đa tạ Lý tướng quân có thể thông cảm.”

Độc Cô Minh Nguyệt quay đầu lại nhìn thoáng qua muội muội, thở dài nói: “Muội muội này của muội trước giờ tùy hứng, tuy rằng tuổi cũng không nhỏ, nhưng cứ giống như đứa nhỏ không bao trở trưởng thành, càng không cho muội ấy đi ra ngoài, muội ấy càng muốn đi ra ngoài, tổ phụ không biết quở trách muội ấy bao nhiêu lần rồi, cũng không đổi được. Mọi người đành mặc cho muội ấy như vậy, nhưng muội không yên tâm mà bỏ mặc muội ấy được, sợ muội ấy kết giao lầm với kẻ xấu, hại mình cả đời, ài! Muội ấy bao giờ mới có thể lớn lên được nhỉ?”

Lý Khánh An yên lặng gật đầu, lại chắp tay cười nói: “Minh Nguyệt cô nương, tại hạ cũng xem Minh Châu như là muội muội của tại hạ, tại hạ sẽ cố gắng khuyên nàng, tuyệt đối không để muội ấy làm hại bản thân mình, thế tại hạ về trước đây.”

“Đa tạ Lý tướng quân đưa muội ấy trở về.”

Độc Cô Minh Nguyệt đỡ Minh Châu đi vào, nhưng xa xa nghe thấy Lý Khánh An cười nói: “Cũng chúc Minh Nguyệt cô nương sớm tìm được ý trung nhân, tìm được một đức lang quân vừa lòng đẹp ý.”

Độc Cô Minh Nguyệt mặt thoáng chốc đỏ bừng, nàng quay đầu lại trừng mắt liếc Lý Khánh An một cái, nhưng thấy hắn đã đi xa. Độc Cô Minh Nguyệt nhìn bóng dáng hắn, không khỏi khe khẽ thở dài.

Đêm dần dần tối hẳn, tiếng trống đóng cửa phường cánh cửa gõ vang lên. Lúc này, một chiếc xe ngựa chạy vào Quang Đức phường bên cạnh chợ tây, ngừng lại ở trước một tòa nhà lớn, xe ngựa mở ra, Thường Tiến đông chủ Nhiệt Hải cư vội vàng đi lên bậc thang, hắn gõ gõ cửa, cửa mở ra một khe hở, hắn né người đi vào trong.

Lát sau, Thường Tiến đi đến trước một gian nội thất cửa và cửa sổ đều đóng kín, trực tiếp đẩy cửa đi vào, trong phòng ánh đèn sáng tỏ, một lão già râu bạc trắng đang đọc sách dưới ánh đèn, nhìn thấy Thường Tiến, ông đật sách xuống cười nói: “Hiền đệ nghĩ như thế nào mà hôm nay lại tới đây vậy?”

“Đại ca, hôm nay Lý Khánh An đó lại đến tửu quán của đệ nữa.”

“Sao rồi, thái tử lại bí mật hẹn hắn sao?”

“Không có thái tử, hắn chỉ là dẫn thủ hạ đến uống rượu.”

Thường Tiến ngồi xuống, hắn có chút tâm thần không yên, hình như đang cân nhắc chuyện gì đó, lão già râu bạc trắng mỉm cười nói: “Hiền đệ có tâm sự gì sao?”

“Đại ca, đệ đang nghĩ, có thể kéo Lý Khánh An này vào Ẩn Long Hội của chúng ta chăng?

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>