Chương 149

Thiên Hạ
Chương 149 : Quí Phi làm mai mối (1+2)
gacsach.com

Tin tức trận chiến Lũng Hữu được phong thưởng lớn lúc lâm triều vào giữa trưa liền truyền khắp thành Trường An. Thăng quan phát tài luôn luôn là để tài làm người ta cám thấy hứng thú. Quán rượu, quán trà, đầu đường cuối ngõ, mọi người bàn tán một cách thích thú. Rất nhanh, tin tức liền truyền đến bên trong Hưng Khánh cung.

Trong Trầm Hương đình, bốn tỷ muội nhà họ Dương đang tụ tập một nơi bàn về việc ngắm đèn đêm Nguyên Tiêu (rằm tháng giêng). Hôm nay là mười ba tháng giêng, bắt đầu từ ngày mai, hội đèn lồng đêm tết Nguyên Tiêu sẽ long trọng khai mạc, mỗi năm một lần, các nàng mong đợi đã lâu.

Dương Hoa Hoa khẽ nhấp một ngụm trà hương hoa nhài, đôi mày thanh tú nhướng lên nói: “Tứ muội, tỷ nói muội cũng không nên cứ ở mãi trong cung xem đèn, hoa đăng trong cung số lượng ít không nói, điều quan trọng hơn là ở đây quá vắng vẻ, đêm Nguyên Tiêu chẳng phải là muốn có được sự náo nhiệt sao?”

“Thật ra thì muội cũng muốn đi lắm, nhưng với thân phận của muội có thể đi sao?” Dương Ngọc Hoàn cúi đầu thở dài.

Lão đại Tần Quốc phu nhân Dương Ngọc Bội sức khỏe không tốt, nàng nghiêng người tựa trên chiếc giường mềm cười nói: “Nếu Tứ muội chạy mà đi xem đèn, thì mọi người trong thành sẽ không xem đèn, đều chạy tới xem Tứ muội thôi, cái này gọi là nghiêng nước nghiêng thành. Sau đó người lắm chuyện sẽ viết vào sách: ‘Dương tứ nương đêm ngắm hoa đăng, ngắm quý phi cả thành nhà trống.’ Truyện "Thiên Hạ "

Nhị tỷ Dương Ngọc Châu bên cạnh cũng cười nói: “Kỳ thật không cần phải nói đến Tứ muội, liền ngay cả chúng ta cũng không thể giống thứ dân bình thường đi dạo phố xem hoa đáng. Ài! Có thân phận cũng là một loại sầu muộn thật!”

Dương Hoa Hoa khinh thường hừ một tiếng: “Thân phân rách gì chứ, chẳng qua chỉ là một quốc phu nhân đấy thôi? Không quyền không thể, ngay cả Huyện lệnh cũng không bằng. Ta mặc kệ đấy! Ta đổi ngay một bộ y phục bình thường, chen trong đám đông xem hoa đăng. Ngọc Hoàn, muội nói với Tam Lang của muội, ngày mai để ta dẫn muội đi ngắm đèn.”

Mặt của Dương Ngọc Châu nhất thời trầm xuống, không vui nói: “Quốc phu nhân làm gì mà không phải là thân phận, ngươi cho là phụ nữ trên phố ai cũng có thể làm Quốc phu nhân sao? Ngươi muốn giống như hồi xưa, áo vải váy cộc chạy đi xem đèn cũng được, lả lơi với các chàng trai trẻ cũng được, tùy ngươi, nhưng đừng đem Tứ muội ra bàn, cũng đừng làm nhục danh hiệu Quốc phu nhân này.”

Dương Hoa Hoa mày liễu dựng thẳng, cuộn lại tay áo nói: “Nhị tỷ, tỷ có ý tứ gì? Ta chạy đi lả lơi với các chàng trai trẻ khi nào, tỷ nói rõ ra xem nào!”

“Hừ! Có hay không chỉ trong lòng mỗi người mới rõ, một quả phụ như muội không sợ thị phi trước cửa nhà, nhưng chúng tôi vẫn còn muốn giữ thể diện!”

“Tỷ nói xàm!”

Dương Hoa Hoa nổi trận lôi đình, nàng tùy tay cầm lên một bình hoa liền hướng Dương Ngọc Châu ném tới. Nhắm trật một chút, chọi vào góc giường, ‘bùng!’ bình hoa rơi xuống nát vụ. Dương Ngọc Châu sợ đến né sang một bên, đầu đập đúng vào trên trụ giường gỗ, mái tóc đẹp ti mi chải chuốt nhất thời bung ra, trâm cài trên tóc vung vãi khắp mặt đất.

Mấy thị nữ tâm phúc bên cạnh vội vàng chạy lên ngăn cách các nàng ra, Dương Ngọc Hoàn gấp đến dậm chân: “Nhị tỷ, Tam tỷ, đều là tỷ muội trong nhà, nhìn xem mình đã làm gì nào!” 

“Tỷ ấy có xem ta là muội muội sao?”

Dương Hoa Hoa hung hăng trừng mắt nhìn Dương Ngọc Châu một cái, rồi nổi giận đùng đùng bỏ đi. Dương Ngọc Châu tức giận đến run run cả người, sắc mặt trắng bệch, oán hận dõi mắt nhìn bóng dáng Dương Hoa Hoa một cái, đến buồng trong đi trang điểm chải chuốt lại.

Đại tỷ Dương Ngọc Bội khẽ lắc đầu nói: “Thật sự là oan nghiệt mà!”

“Đại tỷ, các tỷ ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Dương Ngọc Hoàn cũng phát hiện giữa hai tỷ tỷ có chút gì đó bất ổn, dường như đã tích tụ cơn lửa oán hận rồi.

“Ngoài chuyện nha đầu Ngưng Bích kia thì còn chuyện gì nữa.”

Dương Ngọc Bội thở dài, lúc này mới chậm rãi nói ra mâu thuẫn giữa Dương Hoa Hoa và Dương Ngọc Châu.

“Ngọc Châu một lòng muốn đem Ngưng Bích gả vào hoàng thất, nhưng Tứ muội lại không chịu, lúc này Hoa Hoa nói muội ấy có thể hỗ trợ. Ngọc Châu mừng rỡ, chỉ chờ tin tức của Tam muội, không ngờ Tam muội nhận lời giúp đỡ là thật, nhưng còn muốn thu thêm phí giới thiệu năm nghìn quan, Ngọc Châu liền nổi giận, tìm Tam muội nói lý lẽ, muội đoán Tam muội nói như thế nào?” Truyện "Thiên Hạ "

Dương Ngọc Hoàn khẽ cau mày lại, tỷ muội ruột rà mà còn phải thu tiền nữa sao: “Tam tỷ nói thế nào?”

“Hoa Hoa nói, nếu là người khác, nàng ít nhất phải một vạn quan, chính vì tỷ muội ruột thịt, nàng mới rẻ đi một nửa.”

“Tam tỷ làm sao có thể nói như vậy!”

Dương Ngọc Hoàn cũng có chút không vui, nhưng mà nàng quả thật cũng không hy vọng cháu gái con chị gả vào hoàng thất. Lúc này, Dương Ngọc Châu đơn giản thu thập một chút đi ra, nói: “Tứ muội, ta còn muốn đi phủ của đại ca một chuyến, ta cáo từ trước đây.” “Đúng rồi, ta cũng phải đi!” Dương Ngọc Bội giãy dụa muốn đứng lên.

Dương Ngọc Hoàn vội vàng nói: “Đại tỷ, Nhị tỷ, các tỷ chờ một chút, ta còn có việc nữa!”

“Tứ muội, còn có chuyện gì?”

“Chính là vì chuyện Ngưng Bích, ta đã tìm cho nó một đấng lang quân tốt.”

Nghe nói là làm mai mối cho con gái, Dương Ngọc Châu lại đặt mông ngồi xuống, đại tỷ Dương Ngọc Bội vốn là một người không thích động đậy, thấy Nhị muội không đi, nàng lại thuận thế nằm xuống.

“Tứ muội, muội nói đi! Là chàng trai ở nhà của vị vương gia nào?”

Dương Ngọc Châu một lòng chỉ muốn gả con gái vào tôn thất. Không phải nam tử của Lý gia, nàng người nào cũng không xem lọt vào mắt.

“Nhị tỷ, tỷ đừng suốt ngày nghĩ đến tôn thất, ta nói thật, con em tôn thất phần là kẻ chơi bời, thế gia danh môn còn không nguyện ý liên hôn với tôn thất nữa là! Dương gia chúng ta nếu muốn phát triển lâu dài, thì nên suy nghĩ nhiều hơn đến người trẻ tuổi có tiền đồ rộng lớn. Đại tỷ, tỷ nói ta nói có đúng hay không?”

Dương Ngọc Bội lắc đầu cười nói: “Ta không biết, con gái của ta đã xuất giá, ta không suy nghĩ đến chuyện này.”

Trong lòng Dương Ngọc Châu thất vọng đến cực điểm, Tứ muội vẫn không chịu buông tay, chẳng lẽ con gái của mình thì không có phúc gả vào tôn thất hay sao?

Nàng miễn cưỡng hỏi: “Tứ muội, muội cứ việc nói thẳng đi! Muội muốn cho Ngưng Bích nhà ta gả cho ai?”

“Lý Khánh An, các tỷ cảm thấy thế nào?”

Dương Hoa Hoa nổi giận đùng đùng đi ra phía ngoài cung. Nàng cũng biết Nhị tỷ hôm nay mượn để tài để nói chuyện của mình, cũng bởi vì mình không chịu thay tỷ làm mai không công, tỷ liền tìm mọi cơ hội hạ nhục mình ở bên ngoài tìm đàn ông. Hừ! Tỷ muội thân thiết thì sao chứ? Có thể thân thiết hơn tiền không?

Nàng đi rất nhanh, gặp cửa là ra, cung nga hoạn quan bên cạnh thấy nàng sắc mặt không tốt, ai cũng không dám ngăn nàng. Nàng xuyên qua một cánh cửa, phía trước một dãy bụi hoa rậm rạp, cao khoảng một người, một đường mòn uốn lượn quanh co trong hoa viên, chỉ nghe phía trước có người nói chuyện: “Tướng quân xin đi về bên này, đợi lát nữa gặp quý phi nương nương rồi đừng ăn nói lung tung đấy!”

Tiếng nói ở ngay trước mắt, chỉ thấy bụi hoa phía trước bỗng nhiên vòng ra một người, Dương Hoa Hoa kinh hãi, thu chân không kịp, vội vàng hai tay che ngực, đụng rầm vào người đối diện.

Người đối diện nhân thân hình cao lớn, hai chân rất vững, Dương Hoa Hoa ‘ái da!’ một cái bị đụng ngã trên mặt đất, người tới đối diện sợ quá vội vàng đỡ cánh tay nàng: “Cô nương, thực xin lỗi!”

Dương Hoa Hoa cảm giác được một cánh tay có sức của đàn ông đang đỡ lấy cánh tay của mình, nàng không khỏi tức giận vạn phần, ai mà to gan như vậy, dám tùy ý chạm đến cánh tay của nàng?

Đọi nàng xem rõ người tới, lửa giận đầy ngập trong lòng nhất thời bị quét sạch, hai người cùng hai miệng một lời kêu lên: “Tại sao là ngươi?”

Người tới đúng là Lý Khánh An, quý phi nương nương triệu kiến hắn, hắn đang đi theo hai tên hoạn quan vào cung yết kiến, không ngờ vừa lúc đón đầu đụng nhau với Dương Hoa Hoa. Hắn vốn tưởng rằng đụng ngã một cung nữ, đợi đến lúc nhìn rõ người phụ nữ ngã sấp xuống lại là Dương Hoa Hoa, trong lòng hắn lập tức xấu hổ đứng lên, một cái tát kia Dương Hoa Hoa đánh hắn đến nay vẫn còn đau ê ẩm đấy chứ!

“Thì ra là phu nhân!”

Trên tay vừa muốn buông nàng ra, không ngờ Dương Hoa Hoa lại lật tay tóm lấy hắn, bĩu môi trách móc liếc hắn một cái: “Anh chàng lỗ mãng nhà ngươi, còn không mau đỡ ta dậy?”

Lý Khánh An bỗng nhiên nhớ tới cây hắc cung nàng tặng mình đã bị hủy, trong lòng không khỏi có chút áy náy, vội vàng nâng nàng dậy, áy náy nói: “Khánh An bất cẩn, phu nhân thứ lỗi!”

Lúc này, thị nữ thân cận của Dương Hoa Hoa từ phía sau vội vã đuổi đến, đỡ chặt Dương Hoa Hoa. Dương Hoa Hoa quan sát Lý Khánh An một lượt từ trên xuống dưới, thấy hắn so với lần trước càng thêm chín chắn, tràn ngập một thứ sức hút đàn ông làm cho nàng khó có thể cưỡng lại, nàng bất giác đuôi lông mày đều lộ ra sắc mặt vui mừng, dịu dàng nói: “Thất Lang, ngươi đang đi đâu thế?”

“Nương nương triệu kiến ta.”

Tứ muội làm sao có thể tùy tiện triệu kiến ngoại thần? Suy nghĩ thoắt chuyển,Dương Hoa Hoa hiểu ra, cười duyên nói: “Ta đã biết, đồ đệ muốn gặp sư phụ.”

Lý Khánh An hơi hạ thấp người nói: “Phu nhân nếu không có gì sự, ta xin đi trước.”

Nói xong, hắn liền ôm quyền, vội vàng đi khỏi. Dương Hoa Hoa không biết vì sao, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một tia cảnh giác, nàng lập tức cười nói: “Thất Lang chờ ta một chút, ta cũng đang phải đi về đây!” Truyện "Thiên Hạ "

“Thất Lang, vừa rồi nghe người trong cung nói, ngươi đã thăng quan?

“Ừm! Luận công thăng một cấp.”

“Vậy ngươi quả như là bánh nướng nóng mới ra lò, không biết có bao nhiêu con gái các nhà muốn gả cho ngươi, có người yêu mến chưa?” Dương Hoa Hoa mắt mang theo vẻ mê mị, liếc mắt nhìn Lý Khánh An.

“Trên thực tế không ai muốn gả cho ta.”

Lý Khánh An sờ cái cằm mọc râu tua tủa cười nói: “Người các nàng muốn gả chính là con em thế gia phong lưu giỏi tài thi họa, hoặc là triều vương tôn thất thân phận tôn quý, còn như thứ đại binh biên cương cục mịch thô lỗ như ta, ai mà thèm để ý?”

Dương Hoa Hoa cười đến run rẩy hết cả người nói: “Ối dào! Có cần ta giới thiệu cho ngươi vài nàng quận chúa huyện chủ trăm vẻ yêu kiều không, trên tay ta có một bó to chứ chả ít đấy! Miễn phí cho ngươi.”

Lý Khánh An nghe nàng nói đến các nàng quận chúa huyện chủ thân phận tôn quý cứ giống như là củ hành củ tỏi trong chợ rau vậy, tính cân mua bán, không khỏi phì cười nói: “Ta thì muốn thật, nhưng mà người cùng họ không thể kết hôn, ý tốt của phu nhân, ta xin ghi trong lòng.”

“Chó má kẻ cùng họ không thể hôn phối, ông nội đều có thể lấy con dâu, chẳng lẽ Dương Hoa Hoa ta lại không thể gả cho đàn ông họ Dương sao?”

Mấy tên hoạn quan bên cạnh nghe nàng tùy miệng nói ra lời nói đại nghịch bất đạo như vậy, sợ tới mức mặt đều biến tái hết, gần như là sắp quỳ xuống cầu xin nàng ăn nói cẩn thận.

Nhưng thật ra Lý Khánh An nghe nàng nói tự do theo ý muốn của mình, không khỏi có phần bội phục sự gan dạ của nàng. Lúc này, bọn họ đã đi tới bên ngoài Trầm Hương Đình, xa xa, chỉ nghe thấy trong đình truyền đến một tiếng nói chua ngoa: “Tứ muội, Ngưng Bích cho dù có tệ đến mấy, không gả được vào tôn thất, lấy đứa con cả của thế gia cũng được chứ! Không ngờ muội lại muốn gả nàng cho một tên tòng quân, muội làm vậy há chẳng phải chà đạp Dương gia chúng ta sao?”

Nghe được câu nói này, mặt Lý Khánh An không khỏi trầm xuống, hắn đoán được là đang nói mình. Dương Hoa Hoa suy nghĩ xoay đi rất nhanh, thì ra Tứ muội là muốn đem Ngưng Bích gả cho Lý Khánh An, làm sao mà được, nàng nói khẽ với Lý Khánh An: “Đây chính là Hàn Quốc phu nhân, Ngưng Bích chính là con gái của tỷ, hai mẹ con họ đều giống nhau.”

Lúc này, một tên hoạn quan lớn tiếng bẩm báo: “Nương nương, Lý Khánh An đã đưa đến.”

“Tuyên hắn tiến vào!”

“Nương nương có chỉ, tuyên Lý Khánh An yết kiến.

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>