Chương 210

Thiên Hạ
Chương 210 : Quý Phi nói giúp
gacsach.com

“Leng keng! Leng keng!”

Tiếng va chạm chói tai của dây xích làm cho Lý Khánh An đang ngủ bỗng tinh giấc, Ánh mắt hắn hé mở, thấy thấp thoáng một người nữ đang đứng ngoài song chắn, phản ứng thứ nhất của hắn đó là Minh Nguyệt tới rồi, nhưng ngẫm lại thấy không đúng, Minh Nguyệt vừa rồi đã tới một lần rồi, là ai thế nhỉ?

“Lý Thất Lang, ngươi hình như ở cũng không tồi nhỉ!”

Tiếng của người nữ lạnh như băng, ẩn chửa một giọng mĩa mai, Lý Khánh An ngáp dài một cái, ánh mắt lại nhắm lại,

“Lý Thất Lang, ngươi không muốn cầu ta sao?”

Dưới ánh đèn u ám, lộ ra nụ cười đắc ý của Dương Hoa Hoa.

“Ngươi tới làm cái gì?”

Lý Khánh An lại chậm rãi mở mắt, châm chọc mà cười nói: “Ngục tù hôi hám nồng nặc như thế, một quý phu nhân yểu điệu như ngươi, không sợ bị mùi hôi xông đến ngất đi sao?”

“Không sợ! Thấy ngươi bị xui xẻo, ta rất vui vẻ, vui đến chết đi được, ngươi biết không? Ta không uống rượu trắng bao giờ cả, nhưng ngày hôm qua ta phá lệ uống đến ba ly, bởi vì ta thật sự rất cao hửng.”

Dương Hoa Hoa cười tựa như mỹ nhân rắn, nét mặt rạng rỡ khó mà diễn tả cho được, Đây là lần đầu tiên trong đời nàng ta nếm được niềm vui của lòng tự tôn, Trước đây, tên đàn ông này chi mang lại sự si nhục và miệt thị nàng ta, mà hôm nay, hắn đã thành tên tù dưới ngục.

Nàng ta đi về phía trước một bước, ngồi xồm xuống mỉm cười nói: “Ngươi bò lại đây, hãy van xin sự thương xót của ta, ta sẽ cầu xin Thánh Thượng, thả ngươi ra, như thế nào? Đồng ý giao keo chứ?”

Lý Khánh An khinh miệt liếc nàng một cái, biếng nhác nói: “Ngươi tưởng ngươi là ai, ngươi có thể ảnh hưởng đến quyền lực đấu tranh trong triều đình sao? Ngươi không khỏi đã xem bản thân quá cao rồi, phu nhân, ngươi đi đi! Ngươi ở trong này, ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của ta ngày mai đấy.”

“Ngươi!” Dương Hoa Hoa lửa giận bừng bừng, nàng ta đứng phắt dậy: “Lý Khánh An, ngươi hãy đợi đấy, ta xem ngươi còn có thể mạnh miệng đến bao giờ?”

Nói xong, nàng ta hừ một tiếng thật mạnh, tức giận đến điên người mà quay đi khỏi.

Lý Khánh An lại ngáp một cái, trở mình, nhắm hai mắt lại, không lâu liền chìm vào giấc ngủ.

...

Trái ngược với Lý Khánh An ở trong lao ngục tối tăm ngủ say sưa, ở trong Hưng Khánh cung phủ lệ đường hoàng, Đại Đường hoàng đế Lý Long Cơ trong lòng bồn chồn không dứt, hắn chưa bao giờ cảm thấy cô đơn lẻ chiếc như hôm nay, Cao Lực Sĩ không ở bên mình, làm cho hắn sinh hoạt gặp nhiều bất tiện, những hoạn quan, cung nữ kia sao mà tỉ mỉ chu đáo như Cao Lực Sĩ được.

ví dụ như bây giờ, Ngọc Hoàn không ở bên mình, sự không thoải mái khó chịu đến tận đáy lòng, sự cô quạnh không thể chịu đựng của hắn, Cao Lực Sĩ không cần hắn nhắc nhở, lập tức sẽ đón Ngọc Hoàn trở về, nhưng bọn hoạn quan này, ai nấy đều như khúc gổ đứng ở đó, không lẽ phải chờ hắn hạ lệnh mới được sao?

Lý Long Cơ không khỏi khẽ thở dài một cái, Cao Lực Sĩ liên quan đến việc phế lập thái tử, hắn vẫn còn có thể chịu đựng một chút, nhưng Ngọc Hoàn một khắc không ở bên mình, hắn cảm thấy cuộc đời của hắn trở nên nhạt nhẽo vô vị.

“Nhanh đi đón quý phi trở về cho ta!”

Hưng Khánh cung rốt cục cũng vang lên tiếng thét của Lý Long Cơ.

Thành Trường An đã cấm đi lại ban đêm, trên đường cái trống trơn, gần như không có người đi lại, chỉ là từ phương xa truyền đến tiếng bước chân của Kim Ngô vệ tuần phố.

Lúc này, cửa lớn của Hưng Khánh mở ra, mười mấy tên thị vệ cung đình cưỡi ngựa phi nước đại đi ra, thẳng hướng Tuyên Nghĩa phường phóng đi, lát sau liền phóng nhanh tới Tuyên Nghĩa phường, người cầm đầu thị vệ trực gác lớn lên tiếng hô: “Phụng Thánh Thượng chỉ mệnh mà đến, hãy mở cửa mau!”

Sai dịch trông cửa sợ tới mức vội vàng mở cửa, mấy chục tên thị vệ và hoạn quan đồng loạt vọt vào cánh cửa phường, hướng đến phủ Dương Quốc Trung trong phường chạy đi, rất nhanh liền đến cửa lớn, Dương Quốc Trung đã nhận được tin tức, cuống quít đi ra đón.

Cầm đầu hoạn quan Ngư Triều Ân tiến lên thi lễ nói: “Dương thượng thư, phụng bệ hạ chỉ mệnh, đặc biệt đến đón nương nương hồi cung.”

Dương Quốc Trung đã khẩn trương suốt cả ngày bỗng dưng được nhẹ nhỏm cả người, điều này thật quá tốt rồi, nương nương thất sủng, Dương gia bọn họ tất sẽ xong đời ngay.

“Ngư công công xin chờ một lát, ta đi mời nương nương ngay đây.”

Dương Quốc Trung co chân chạy vào trong phủ, xuyên qua mấy cánh cửa, chạy vội tới trước Kim Các Lầu nơi Dương Ngọc Hoàn tạm thời đang ở, vừa lúc thị nữ hầu cạnh của Dương Ngọc Hoàn đi ra, Dương Quốc Trung thở hồng hộc nói: “Mau đi nói với nương nương, Thánh Thượng phái người tới đón nàng hồi cung.”

Thị nữ vội vàng xoay người đi trở về, Trong phòng, Dương Ngọc Hoàn ngồi ở trước ngọn đèn, nhìn chăm chú ngọn đèn mà ngẩn người, nàng ở đây hồi tường cuộc sống thời thiếu nữ. khi đó phụ thân còn tại thế, gia cánh giàu có, nàng vô tư không phải nghĩ, cùng Tam tỷ len lén nói chuyện với nhau về đức lang quân của mỗi người trong tương lai, thời gian nhoáng một cái đã trôi qua gần hai mươi năm.

Nàng trở thành người phụ nữ tôn quý nhất của đại Đường, nhưng nàng lại cảm thấy chính mình mất đi thứ gì đó trân quý nhất trên đời, nàng cũng nói không rõ là cái gì, mấy năm nay, loại cảm giác này càng ngày càng nặng, Nàng cảm thấy chính mình tựa như con thiêu thân rơi vào mạng nhện, bị từng lớp lưới vô hình bao vây lấy, làm nàng ngẹt thở, làm nàng không còn sức mà phản kháng.

Nàng không khỏi lại nghĩ tới câu chuyện vừa mới nghe được từ hai ngày trước, Lý Khánh An cơn giận nổi lên, phát binh Cát La Lộc, một mũi tên bắn chết Cát La Lộc vương tử - người muốn cướp Minh Nguyệt của hắn, làm nàng cũng khao khát muốn được như Minh Nguyệt.

“Nương nương!” Tiếng nói dồn dập của thị nữ cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.

“Chuyện gì?”

“Thánh Thượng phái người tới rồi, muốn đón nương nương hồi cung.”

“Nói với bọn họ, ta không quay về!”

“Nhưng mà nương nương...”

Thị nữ rất ư khó xử, nàng thấy nương nương giọng điệu kiên quyết, chỉ đành thở dài một hơi, xoay người đi ra phía ngoài.

“Chờ một chút!” Dương Ngọc Hoàn gọi nàng lại.

Thị nữ trở lại, mừng rỡ nhìn nương nương, nàng hồi tâm chuyển ý sao? Rất nhanh nàng lại thất vọng rồi, Dương Ngọc Hoàn từ trên bàn lấy ra một cây kéo, cắt đi một mớ tóc của mình, đưa cho thị nữ nói: “Để cho bọn họ mang về cho Thánh Thượng, Thánh Thượng tự nhiên sẽ hiểu.”

“Nương nương!” Thị nữ quỳ xuống.

“Đi mau!” Dương Ngọc Hoàn nghiêm khắc hạ lệnh nói: “Câu nói của ta có nghe hay không?”

“Dạ vâng!” Thị nữ lau nước mắt, xoay người đi ra ngoài cửa.

Hưng Khánh cung, Lý Long Cơ ngẩn người cầm lấy mớ tóc đen của Dương Ngọc Hoàn, nửa ngày không nói lời nào, hắn nhớ tới tình cảnh năm đó Ngọc Hoàn bị bắt xuất gia làm đạo cô, Ngọc Hoàn chính là cắt một mớ tóc đen cho hắn, ‘Thần thiếp vào cửa không, mong quân sớm đón quay về’. Hôm nay lại là một cảnh tượng y chang như thế.

Lý Long Cơ hoảng sợ rồi, cuộc sống hắn lúc này đã không thể tách rời khỏi Dương Ngọc Hoàn được rồi, nếu nàng lại xuất gia nữa, điều này chẳng phải là lấy mạng của hắn sao?

Giờ khắc này, bốn vạn mỹ nhân ở hậu cung bị hắn ném ra khỏi tâm trí của mình, lạc thú vụng trộm nơi ngự thư phòng cũng bị hắn quãng đi đâu không còn thấy bóng dáng tăm hơi nữa, hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, bất luận như thế nào đi chăng nữa, cũng phải đón ái phi trở về.

“Bị giá. trẫm muốn đích thân đi đón.”

Cửa lớn của Hưng Khánh cung lại mở rộng ra lần nữa, gần ngàn thị vệ hộ tống long liễn của Lý Long Cơ rầm rộ đi đến phủ của Dương Quốc Trung.

Hoàng đế đại Đường giá lâm đến phủ đệ đại thần, bất luận chính sử hay là dã sử đều có ghi chép lại, đây là một đại sự, sớm từ mấy tháng trước, đại thần sẽ phải bắt đầu rình rang tiến hành chuẩn bị, sau đó Nội thị tinh lần này đến lần khác đến hiện trường tra xét trước, ví dụ như trong Hồng Lâu Mộng, Nguyên phi thăm viếng người thân một lần, bèn đã tiêu hao gần nửa gia sản của Giả phủ, huống chỉ là hoàng đế giá lâm.

Nhưng đêm nay Lý Long Cơ giá lâm phủ của Dương Quốc Trung, lại quá gấp rút vội vã, chi có thể tính là một việc riêng tư, Lý Long Cơ ở dưới cơn gió đêm mở to đôi mắt - trông ngóng.

Bên trong Dương phủ, đại tỷ Dương Ngọc Châu, nhị tỷ Dương Ngọc Bội, cùng với Dương Quốc Trung và thê tử Bùi Nhu đều ở đang hết sức khuyên nhũ Dương Ngọc Hoàn.

“Tứ muội, Thánh Thượng đích thân tới đón muội rồi, đây đã là việc mà Thánh Thượng chưa bao giờ làm, điều đó cho thấy Thánh Thượng rất sủng ái muội, muội không nên bướng bĩnh nữa.”

“Tứ muội, vợ chồng cãi nhau là chuyện thường, vì chuyện nhỏ này mà đòi xuất gia, không khỏi lại chuyện bé xé ra to, sự hưng thịnh của gia tộc Dương gia chúng ta đều ở trên người muội, cho dù nói liệt tổ tiên thì hơi quá xa vời, nhưng muội dù sao cũng phải nghĩ cho phụ thân đã mất chứ! ông đến nay vẫn còn chưa có lấy một chức phận nào sau khi mất, đây chính là sự bất hiếu của người làm con gái như chúng ta đây!”

Sự hạ mình của Lý Long Cơ, sự khuyên nhũ của huynh đệ tỷ muội, sự quyết tâm trong lòng Dương Ngọc Hoàn từ từ sụp đổ, cuối cùng nàng lại nghĩ đến đã nhận lời Minh Châu cứu Lý Khánh An, đến bây giờ còn chưa có mở miệng, đã nhận lời người khác thì phải làm đến cùng, nàng há lại có thể phủi tay mặc kệ được.

Bất đắc dĩ, Dương Ngọc Hoàn đành phải thở dài một hơi: “Thôi được! Ta trở về là được rồi.”

Trên dưới Dương gia cùng hoan hô nhảy nhót, Dương Quốc Trung lại càng chạy thục mạng đi ra ngoài, cao giọng hô: “Mau chuẩn bị, nương nương phải về cung.”

Đoàn xe Lý Long Cơ ở trước của phủ đã đợi mau một canh giờ dưới cơn gió đêm, nghe thấy tin tức này, nhất thời cùng nhau hoan hô vang dậy, Lý Long Cơ cũng tươi cười rạng rỡ, cuống quít ra lệnh: “Mau chuẩn bị để cho quý phi lên liễn.”

Mười mấy tên hoạn quan cung nữ cùng nhau bận bịu cả lên, trải tấm thảm thật dài, hai bên tấm thảm được bọc lấy bằng gấm vàng, mấy trăm tên thị vệ bảo vệ chung quanh gấm vàng rất nghiêm ngặt.

Ước chừng qua được một khắc, một chiếc kiệu êm đem Dương quý phi rời cung nửa ngày đưa đi, bọn thị vệ hô ba tiếng: ‘Nương nương thiên tuế!’

Dưới sự hộ tống của đoàn lớn cung nữ, Dương Ngọc Hoàn cúi đầu trầm mặc không nói rốt cục cũng từ trong kiệu đi ra, kéo chiếc váy lên chậm rãi bước lên long liễn, Lý Long Cơ kích động lên đón: “Để cho nương tử chịu khổ rồi.”

Dương Ngọc Hoàn cái sụt sịt mũi, dịu dàng thi lễ nói: “Đã làm cho bệ hạ phải ở dưới cơn gió chờ lâu, là tội của thần thiếp.”

“Không có tội! Không có tội!”

Lý Long Cơ rạng rở cả lòng, kéo lấy tay Dương Ngọc Hoàn nói: “Có chuyện gì muốn nói, chúng ta trở về cung hãy nói.”

Long liễn chậm rãi quay đầu, dưới sự hộ tống của ngàn tên thị vệ, nhắm hướng Hưng Khánh cung mà đi.

...

Sáng sớm hôm sau, ngự thư phòng ở Tử Thần điện liền truyền ra ý chỉ. Bắc Đình tiết độ sứ Lý Khánh An chưa được triều đình phê chuẩn, tự tiện dụng binh, luận tội đáng chém đầu, nhưng niệm tình vì không cố ý, mới xử nhẹ tội, miễn đi năm chức Bắc Đình tiết độ sứ, đô hộ Bắc Đình, thái tử tân khách và Đình Châu đô đốc, Tây Châu đô đốc, giáng chức thái thú Liễu Châu, chức Bắc Đình tiết độ sứ do An Tây tiết độ sứ Cao Tiên Chi tạm thay.

Sắc lệnh rơi vào tay Lại bộ, tân nhiệm Lại bộ Thị lang Vi Kiến Tố đối với lệnh giáng chức này thật sự là rất khó mà làm, Lý Khánh An mặc dù bị miễn đi ba chức, nhưng trên người vẫn còn chức Ngự Sử đại phu chưa miễn, ngự sử đại phu là từ tam phẩm hàm, với danh hiệu cao như thế mà đi xuống Liễu Châu làm Thái Thú. hình như có chút không thích hợp cho lắm.

Hắn rất khó xử, đang cân nhắc nhất định là Thánh Thượng đã quên rồi đây, liền lập tức tìm đến người cũng là tân nhiệm lại bộ thượng thư Dương Quốc Trung, nói với hắn về chuyện quên này.

Dương Quốc Trung nữa ngày không nói gì, nếu Lý Khánh An không có danh hiệu ngự sự đại phu này, thế thì chỉ là chính tứ phẩm cấp thấp, có thể tùy ý bọn họ đè bẹp, nhưng nếu còn lưu giữ danh hiệu này, xử lý Lý Khánh An trở thành phạm trù quyền hạn của Thánh Thượng rồi, chi tiết này tuy nhỏ, nhưng lại diệu kỳ lắm thay.

Cho dù Dương Quốc Trung đoán được việc này có thể là do Thánh Thượng cố ý giữ lại, nhưng hắn vẫn có chút không cam lòng, nói không chừng thật sự là Thánh Thượng quên, hắn quyết định mặc kệ như thế nào, cũng phải đi thử một lần.

Dương Quốc Trung vội vàng đi đến Tử Thần điện, đưa vào tấu chương cầm trong tay, đợi trong chốc lát, Lý Long Cơ truyền ra ý chỉ, chức ngự sự đại phu của Lý Khánh An giữ lại, không được đoạt đi, đồng thời phải cấp tốc làm thỏa đáng việc Lý Khánh An điều nhiệm, hôm sau rời kinh đi nhậm chức.

Lúc giữa trưa, dưới ánh nắng chói chang, Lý Khánh An sau khi bị giam giữ hai ngày hai đêm đi ra khỏi lao ngục, ánh nắng chói mắt chiếu đến hắn không mở mắt ra được, Đại Lý tự thiếu khanh Bùi Mân vội vàng đi lên đón, chắp tay cười nói: “Chúc mừng Lý sứ quân được tự do!”

Lý Khánh An cũng đáp lễ nói: “Đa tạ Bùi thiếu khanh hai ngày nay đã chiếu cố, Lý Khánh An sẽ ghi khắc trong tâm khảm.”

“Lý sứ quân khách khí rồi, ta chi tuân thủ chức trách nghiêm ngặt, xe ngựa Cao ông đã chờ ở ngoài cửa lớn, mời Lý sứ quân đi ra!”

Hai người cùng nhau đi đến cửa lớn, Bùi Mân lại thấp giọng nói: “Nghe nói Cao ông cũng bị trục xuất, Thánh Thượng cho ông về nhà dưỡng già, ài! Ngay cả Cao ông cũng bị trục xuất, chức quan nhỏ như chúng tôi sớm hay muộn cũng khó trốn bị biếm thôi, ôi buổi tối khó mà ngủ không yên đây!”

Lý Khánh An khẽ cười nói: “Bùi thiếu khanh không cần lo lắng, chỉ cần tin tức thái tử bị phế chính thức truyền ra, sự tẩy trừ lần này của phe thái tử xem như dừng lại rồi.”

“Chi mong là thế!” Bùi Mân thở dài, hai người đi ra cừa lớn.

Một chiếc xe ngựa của phù Cao Lực Sĩ đã ở bên ngoài Đại Lý tự chờ hắn, La quản gia thấy hắn đi ra, lập tức tiến lên nói: “Sứ quân, lão gia nhà ta đã ở bên trong phủ chờ, mời sứ quân lên xe đi!”

Lý Khánh An yên lặng gật gật đầu, trong lòng không khỏi có chút cảm động, lão nhân gia kia chính mình cũng bị biếm truất, nhưng lại không quên tới đón mình, tình nghĩa này ở trong sự đấu tranh quyền lực tàn khốc này lại ấm áp là thế.

“Đa tạ!”

Hắn đi lên xe ngựa, Bùi Mân đứng ở trên bậc thang chắp tay nói: “Lý sứ quân đi Liễu Châu lần này, ngàn dặm xa xôi, mong hãy bảo trọng.”

“Bùi thiếu khanh cũng xin bảo trọng!”

Xe ngựa khởi động, nhanh chóng rời khỏi Đại Lý tự, nhắm hướng phủ Cao Lực Sĩ phi nước đại mà đi.

Lý Khánh An ngồi ở trong xe ngựa nhìn trên đường cái người đến người đi, mọi thứ đều thật yên tĩnh, cũng không khác gì với ba ngày trước, sự đấu tranh khốc liệt của đầu mối quyền lực đại Đường cũng không có ảnh hưởng đến cuộc sống dân thường.

Nhưng trên thực tế, cục thế triều đại Đường trong ba ngày này đã xảy ra biến chuyển thật lớn, sức ảnh hưởng của nó cực kỳ sâu xa, Lý Khánh An âm thầm thở dài một tiếng, đông cung đã trống rỗng, từ nay về sau, cả triều lâm vào một trận đấu tranh quyền lực càng thêm thảm khốc hơn nữa.

Xe ngựa từ từ giảm tốc độ xuống, sắp đến phủ đệ Cao Lực Sĩ, Lý Khánh An hình như nghe thấy xa xa có người đang lớn tiếng hô to: “Tướng quân đã trở về rồi!”

Tiếng nói càng lúc càng gần, có người nhắm bên này chạy tới: “Tướng quân đã trở về rồi!”

Lý Khánh An mở cửa xe ra, hắn nhất thời ngạc nhiên đến ngây người, chỉ thấy chung quanh xe ngựa, bị mấy trăm viên thanh niên trai tráng vây quanh, bọn họ mỗi người mình mặc áo bào trắng, chạy theo xe ngựa của hắn, vẻ mặt kích động vô cùng, không ít người lệ rơi đầy mặt, đó là ba trăm thân vệ của hắn.

Lý Khánh An sụt sịt mũi đau xót, nước mắt tràn trong mắt. may mắn sống còn từ trận chiến Xích Lĩnh, ba trăm thân vệ này thủy chung chẳng hề lìa xa, cùng chung hoạn nạn.

Xe ngựa dừng lại, Lý Khánh An mở cửa xe, đi ra khỏi xe ngựa, ba trăm thân vệ nhất thời im lặng, người nào người nấy ngửa đầu, chờ mong mà nhìn hắn.

Lý Khánh An hít một hơi thật sâu, chắp tay cất cao giọng nói: “Các vị huynh đệ, ta đã bị giáng làm Liễu Châu thái thú, lần này đi Liễu Châu, mấy nghìn dặm đường xa, cũng không biết năm nào tháng nào mới trở về, ta nguyện cho các huynh đệ một món tiền hậu hĩnh, mọi người đường ai nấy phát triển, đây là tâm ý của ta, mong mọi người thu nhận!”

Ba trăm thân binh đều trầm mặc, lúc này, Thân binh doanh Hiệu úy Giang Tiểu Niên đứng ra nói: “Tướng quân, bất luận là Bắc Đình hay là Liễu Châu, bọn thuộc hạ đều nguyện đi theo tướng quân, xin tướng quân đem theo bọn thuộc hạ.”

“Chúng ta nguyện đi theo tướng quân!” Mọi người đồng loạt cao giọng la lên.

“Tốt! Tốt!”

Lý Khánh An cảm xúc dạt trào, cao giọng nói với mọi người: “Chư quân không bỏ Lý Khánh An, thì Lý Khánh An cũng quyết cũng không phụ chư quân, mọi người theo ta cùng đi.”

Đang lúc hoàng hôn, trong thư phòng Cao Lực Sĩ, Cao Lực Sĩ bố trí một bàn rượu, làm tiệc tiễn Lý Khánh An lên đường.

“Thất Lang, ngày mai ngươi sẽ khởi hành rồi sao?”

“Vâng! Lại bộ làm thủ tục thần tốc, buổi chiều đã làm xong hết mọi thủ tục rồi, ngày mai trời chưa sáng đã phải xuất phát rồi.”

Chỉ hai ngày thôi, Cao Lực Sĩ đã trông có vẻ già đi rất nhiều, vị lão hoạn quan tinh lực sung mãn, tinh anh tháo vát đã không thấy nữa, lúc này ngồi đối diện với Lý Khánh An, đã là một ông lão tuổi gần thất tuần, ông uống một chén rượu, mỉm cười nói: ‘Thất Lang đoán xem Thánh Thượng tại sao để ngươi lập tức đi ngay?”

Lý Khánh An trầm tư giây lát nói: “Ta đoán có liên quan với quý phi!”

“Thông minh!”

Cao Lực Sĩ vỗ tay cười to, giơ ngón tay cái lên nói: “Ngươi đoán không sai, ta nghe nói quý phi biện hộ cho ngươi, nếu ta không đoán sai, Thánh Thượng đã nhận lời quý phi với điều kiện cao hơn, nhưng mà vụ án đông cung không kết thúc, Thánh Thượng cũng không dám bỏ qua dễ dàng cho ngươi, bèn giáng ngươi đi Liễu Châu, hắn lại sợ quý phi biết, đành phải nhanh chóng thúc giục ngươi đi, tâm tư của hắn, ta rõ hơn ai hết.”

Lý Khánh An nâng chén hỏi: “Vậy Cao ông nói xem, vụ án đông cung lần này sẽ nghiêm trọng tới mức độ nào?”

“Sẽ không phải là sự thảm thiết bình thường!”

Cao Lực Sĩ thở dài, nói: “Hắn ngay cả ta cũng giáng truất, ta liền biết lần này hắn là dứt lòng nhẫn tâm rồi, nồng cốt của phe thái tử, trừ ngươi ra, không một ai có kết quả tốt.”

Lý Khánh An cười khổ một tiếng nói: “Bị trục xuất đi Liễu Châu, có gì khác với lưu đày đâu? Đây còn là kết quả tốt hay sao?”

“Biết không? Dương Châu thái thú Lô Hoán đã tự sát trong ngục rồi.”

Lý Khánh An cả kinh, Lô Hoán đã chết rồi sao?

“Đây là vì sao?”

“Lô Hoán tính cách cương liệt, hắn tự xưng là cả đời thanh liêm, cho nên hắn thà chết cũng không chịu thừa nhận tội mình nhận hối lộ, tối hôm qua thắt cổ tự sát trong ngục.”

Lý Khánh An ảm đạm, lát sau, hắn lại hỏi: “Còn Độc Cô Hạo Nhiên thì sao?”

“Độc Cô Hạo Nhiên là hoàng thân quốc thích, có tốt hơn một chút, bị giáng làm Tầm Dương Huyện lệnh, đường đường Thượng thư Tả bộc xạ, mà lại bị giáng làm một Huyện lệnh quèn, ai! Phe thái tử người bị chết, kẻ bị giáng chức, lần này thái tử thật sự khó bảo toàn rồi.”

Cao Lực Sĩ thở dài một tiếng: “Nhưng mà ta không cam lòng. ta nhất định phải để thái tử trở về lại đông cung.”

“Cao Ông có chí, ta sẽ hết mình tương trợ!”

Hai người uống được vài chén rượu, Cao Lực Sĩ đột nhiên nghĩ ra một chuyện, vội vàng từ trong rương bên cạnh lấy ra một sớ tấu, đưa cho Lý Khánh An cười nói: “Đây là Tông chính tự dâng lên, sớ tấu xin sắc phong Độc Cô Minh Nguyệt làm Minh Nguyệt công chúa, ta thay ngươi chặn lại rồi, nếu Cát La Lộc vương tử đã chết rồi, ắt là chức vị công chúa của Mình Nguyệt cô nương cũng sẽ bỏ ngõ luôn rồi.”

Lý Khánh An mừng rỡ, vội vàng tạ ơn nói: “Cao ông đại ân, cho phép Lý Khánh An báo đáp sau!”

“Ài! Chút việc nhỏ này có gì đâu mà phải đáp đền. năm xưa ngươi thay ta đánh mã cầu, ta đã cảm thấy chàng trai trẻ nhà ngươi không tồi, cũng xem như hai ta có duyên này vậy! Bây giờ hai ta cùng bị giáng chức, có thế nói là cùng chung hoạn nạn, nào! Chúng ta uống thêm một chén nữa.

“Cao Ông, chén rượu này thuộc hạ kính ngài.”

Hai người lại uống tiếp mấy chén, lúc này, La quản gia vội vã chạy tới. bẩm báo nói: “Lão gia, trước cửa có người muốn cầu kiến Lý tướng quân.”

“Là người phương nào?”

“Là Độc Cô phu nhân!”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>