Chương 252

Thiên Hạ
Chương 252 : Mưu kế về đồng tiền
gacsach.com

Dưới cơn mưa tuyết bay đầy trời, đoàn người của Lý Khánh An cuối cũng cũng đã quay về đến Toái Hiệp, đại quân đóng quân ở ngoài thành, Lý Khánh An dưới sự cùng đi của Đoàn Tú Thạch phóng ngựa đi vào trong thành.

Qua mấy tháng tu sữa, Toái Hiệp lại dần dằn khôi phục nguyên trạng, những bức tường thành bị hư hại cũng đã được tu sửa xong, toàn bộ mười sáu cánh cửa thành cũng được đổi thành những cánh cửa mới.

Trên đường cái, mặt đường vốn dơ bẩn không chịu nổi đã được thu dọn rất sạch sẽ, Tất cả những ngôi nhà của người Hán bị chiếm cũng đã thu dọn sạch rồi, dùng khóa khóa chặt cánh cửa lớn lại.

Ngôi Đại Vận Tự từng bị phá hư nặng nề cũng được sửa chửa lại mới hoàn toàn, Lúc Lý Khánh An đi vào thành trì, đã thấy những người Hán lục tục từ Bắc Đình trở về nhà ở Toái Hiệp, từng đám từng đám trẻ nhỏ chạy đùa trên đám tuyết, tiếng nô đùa tươi cười truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, trước cửa thành hai chiếc xe bò chở đầy một nhà già trẻ và các đồ dùng sinh hoạt, chờ đầy hy vọng nhắm hướng bên trong thành chạy tới.

Chỉ ngắn ngùn có mấy tháng, Toái Hiệp thành đã thay đổi thành một bộ mặt hoàn toàn mới mẻ, làm cho Lý Khánh An cảm thấy rất vui mừng, hắn gật gù cười nói với Đoàn Tú Thạch: “Thành công, mấy tháng này thật vất vả cho huynh rồi.”

Đoàn Tú Thạch vội vàng khom người nói: “Thuộc hạ chỉ là ở hậu phương tu sửa lại mà thôi, so với các tướng sĩ ở trên chiến trường chiến đấu thảm khốc mà nói, thì việc làm của thuộc hạ chẳng đáng nói tí nào cả.”

‘Thế cũng phải xem là ở nơi nào chứ? Nhưng Toái Hiệp là đại bản doanh tây chinh của chúng ta.

Rất nhanh An Tây tiết độ sứ phù sẽ dời tói đây, chi có xây dựng tốt các mặt của Toái Hiệp, thì mới có thể có đất mà phát triền, đây chính là nguyên nhân mà ta đem Toái Hiệp giao cho huynh.”

Nói đến này, Lý Khánh An vỗ vỗ bả vai của Đoàn Tú Thạch nói: “Thành công, huynh là người mà ta tin tường nhất, chỉ có đem Toái Hiệp giao cho huynh, ta mới có thể yên tâm.”

Đoàn Tú Thạch yên lặng gật gật đầu, hắn hiểu được sự tin tưởng của Lý Khánh An đối với hắn, Hơn một năm trước đây, hắn bị bắt buộc từ bỏ Toái Hiệp rút về phía đông, sau đó Lý Khánh An cũng không hề trách cứ hắn.

chỉ nói một câu: “Không phải là lỗi của huynh!” về sau vẫn giao cho hắn trấn thủ Toái Hiệp, thậm chí binh bộ xử phạt giáng chức hắn, cũng bị Lý Khánh An phản bác lại: ‘Toái Hiệp mất đi, quân An Tây cho rằng đó không phải là lỗi của Đoàn tướng quân, mỗ nguyện làm người bào lãnh này!’

Việc này làm cho Đoàn Tú Thạch rất cảm kích Lý Khánh An, lúc Lý Khánh An ở tiền tuyến tác chiến, hắn cũng đem hết toàn lực, cam đoan việc không ngừng cung cấp quân nhu vật tư đầy đủ từ Bấc Đình đưa tới tiền tuyến, bởi vậy ở trận chiến Đát La Tư đã góp một công lao rất lớn, tên của Đoàn Tú Thạch cũng đứng vào trong hàng ngũ lập công không nhỏ, đó là đã bảo đảm hậu cần cho tiền tuyến.

Lúc này, Đoàn Tú Thạch bổng nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói: “Có một chuyện thuộc hạ muốn thương lượng cùng Đại tướng quân.”

“Huynh cứ nói!”

“Hai tháng trước triều đình phát đến điệp văn, sẽ đem ba vạn quân hộ trong nội địa dời tới An Tây, thuộc hạ nghĩ có thể đưa bọn họ trực tiếp dời đến Toái Hiệp được không, như vậy đối với sự phát triển của Toái Hiệp sẽ có một tác dụng không thể đo lường.”

Lý Khánh An gật gật đầu, nói: “Thật ra đây cũng là cách nghĩ của ta, nhưng ta lo lắng Toái Hiệp nhất thời còn không thể sắp xếp cho bọn họ được.”

“Đại tướng quân không cần lo lắng, thuộc hạ đã chuẩn bị xong cả rồi.”

Đoàn Tú Thạch vội vàng giải thích nói: “Mấy tháng nay, thuộc hạ đã dẫn các binh sĩ đi đo đạc những vùng đất phụ cận của Toái Hiệp, nơi này đất hoang ngàn dặm, đều là đất vô chủ.

Đừng nói ba vạn hộ, cho dù là ba mươi vạn hộ cũng hoàn toàn có thể an trí được, huống hồ còn có núi khoáng sản, tinh luyện kim loại, ngâm rượu, canh cửi, còn có sự chuyển giao mậu dịch giũa đông tây phương.

Mặc khác, ngoài Toái Hiệp ra, còn có các thành nhỏ chung quanh, hoàn toàn có thể phát triển thành các huyện, những thứ đó thuộc hạ đều đã lên kế hoạch tỉ mỉ, Đại tướng quân xin cứ yên tâm!”

Lối làm việc rất cụ thể của Đoàn Tú Thạch làm cho Lý Khánh An rất tán thường, hắn ha hà cười to nói: “Tốt! Thành công quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng của ta.

Cứ quyết định như vậy đi, ba vạn quân hộ toàn bộ đều an trí tại Toái Hiệp, Lần này quay về kinh, ta sẽ cố sắng tranh thủ một chút, có thể ta sẽ tranh thủ được thêm nhiều dân di cư đến nữa.”

Sự quay trở vể của quân Đường làm cho thành Toái Hiệp lập tức náo nhiệt hẳn lên, Đi theo quân Đường đồng loạt sang phía đông lần này, còn có hơn một ngàn thương nhân Túc Đặc, gần sáu ngàn con lạc đà, chở đầy vật phẩm của Túc Đặc và Đại Thực, chuẩn bị đi đến Trường An.

Dựa theo quy định của triều Đường, những hàng hóa tiến vào đại Đường đều phải ở An Tây nộp thuế, dùng đê bổ sung quân phí An Tây, nhưng lần này Lý Khánh An tuyên bố những người đi theo hắn vào kinh sẽ được miễn thuế, hơn nữa còn có thế được quân Đường bào hộ.

Điều này làm các thương nhân Túc Đặc tinh khôn cùng nhau hùa theo, đều đồng loạt đem những những hàng hóa đáng giá đã chôn dấu kỹ lấy ra hết, tranh aiành nhau đáp chuyến lữ hành như buổi cơm trưa khuyến mãi lần này.

Một lượng lớn thương nhân Toái Hiệp đi đến khiến cho các khách điếm lớn nhỏ ở Toái Hiệp nhất thời chật ních, tất cả khách điếm vẫn không đủ, một ít dân hộ còn nhường ra các căn phong riêng, tạm thời thuê cho các thương nhân, thu về một chút tiền thuê phòng trọ.

Nhưng đầu tiên các thương nhân làm sau khi buông hàng hóa hành lý xuống, không phải là ăn cơm nghỉ ngơi, mà là chạy tới các cửa tiệm lớn và thị thự (cơ quan quàn lý chợ) ở Toái Hiệp hoán đổi đồng bạc Khai Nguyên Thông Bảo.

Đây là khi ở trên đường đi Lý Khánh An tuyên bố vói bọn họ, một điều kiện đi kèm cho việc miễn thuế chính là mỗi người ít nhất phải hoán đổi giá trị ba mươi quan tiền bạc Khai Nguyên Thông Bảo, dùng tiền đồng. thậm chí có thể bán ra một phần hàng hóa đổi lấy tiền bạc.

Ở trên đường đi các thương nhân đã thấy qua mẫu tiền bạc Khai Nguyên Thông Bảo, cũng giống với tiền bạc đúc ở Trường An, Mười cái là một lượng, dựa theo giá cả của quan phủ An Tây, đồng tiền bạc này trị giá một trăm văn tiền đồng.

Cho dù Lý Khánh An đã dùng mệnh lệnh để cưỡng chế các thương nhân hoán đổi, nhưng các thương nhân tinh khôn ấy lập tức phát hiện cơ hội kiếm tiền ở trong đó, Loại tiền bạc này ở chợ đen của Trường An có thể hoán đổi đến một trăm lẻ năm văn tiền, thậm chỉ là một trăm mười văn tiền.

Đợt tiền bạc này không phải Lý Khánh An lấy được những nén bạc của Đại Thực rồi mới đúc ra, mà từ lúc sau trận chiến Toái Hiệp lần đầu tiên liền bắt đầu đúc rồi, Tại trận chiến lần đó quân Đường bất được mấy ngàn tù binh Thạch quốc, những tù binh đó ở mỏ bạc Đốn Đa của Toái Hiệp đào mõ lấy bạc, lại vận chuyến đến Bắc Đình đúc thành tiền bạc.

Cho dù sau này những tù binh đó đã được quân Thạch quốc cứu đi, nhưng trước sau vẫn đã đúc gần ba vạn quan tiền bạc. trị giá đến ba mươi vạn tiền đồng.

Sau khi trận chiến lần đầu tiên tại Toái Hiệp kết thúc, triều đình ban cho tướng sĩ quân Bắc Đình ba mươi vạn quan, tơ lụa hai mươi vạn tấm, còn lần thứ hai đoạt lại Toái Hiệp, triều đình lại ban cho hai mươi vạn quan, tính cả phần tiền tơ lụa tương đương, thì tồng cộng được ban thường sáu mươi vạn quan, nhưng trên thực tế Trường An chỉ trích cho mười vạn tấm tơ lụa, còn các ban thưởng khác thì chi cho ra một con số, để cho An Tây tự mình giải quyết lấy.

Nói cách khác, triều đình đã cho An Tây quyền được đúc tiền bạc, những tiền đó cũng đều phải do An Tây tự mình đúc lấy, còn về phần chất liệu đồng dùng cho việc đúc tiền thì cũng do chính An Tây tự mình khai thác và tinh luyện lấy.

Nhưng lượng tiền đúc ra trong một năm của vương triều Đường mới chi ba mươi vạn quan, đất An Tây thì có thể đúc được bao nhiêu chứ? Lý Khánh An rơi vào đường cùng đành dùng tiền bạc thay thế tiền đồng mà ban thưowrng cho các binh sĩ.

Mặc dù ở An Tây món tiền bạc bởi vì có lệnh của Lý Khánh An nên có thể thông hành, nhưng ở trong khu vực nội địa đại Đường thì lại không thể lưu hành, để giải quyết vấn đề lưu hành tiền bạc này, lần này quay về kinh báo cáo công việc hắn nhất định phải thuyết phục được triều đình.

Lợi dụng thương nhân Túc Đặc tạo áp lực với triều đình, đây cũng là một trong những sách lược của hắn, Đương nhiên, mục đích của Lý Khánh An cũng không phải chỉ vì muốn cho tiền bạc của binh có thế lưu hành, mà hắn còn có một dụng ý sâu xa khác nữa.

Trên đường cái nơi nơi cũng đều là các thương nhân Túc Đặc dắt lạc đà đi đổi tiền, nhộn nhịp rộn ràng, vô cùng náo nhiệt, Lúc này, trước cửa châu nha có mấy người đàn ông Hán tộc mặc trường bào đi tới, chính là Lý Hồi Xuân. La Phẩm Phương và Thường Tiến ba người của Ẩn Long hội tại Toái Hiệp.

Bọn họ đã từ bốn tháng trước bèn lục tục từ An Tây và Bắc Đình quay trở về rồi, liên tiếp mấy tháng nay, mọi người sửa chữa lại nhà ở, chinh trang lại cửa tiệm, an bài hàng hóa, chuẩn bị ở Toái Hiệp làm một cú lớn.

Nhưng người của Ẩn Long hội quan tâm nhất vẫn là sự trở về của Lý Khánh An, ở Tương ấp huyện tại Hà Nam đạo, mọi người đã nhận định Lý Khánh An chính là công tử Thỉnh đã mất tích nhiều năm, đồng thời đã dùng máu tuyên thệ, nhất định hỗ trợ Lý Khánh An thực hiện sự nghiệp còn chưa thành của Ẩn thái tử.

Hôm nay đại đội quân Đường vừa mới trở về, nhóm Lý Hồi Xuân ba người đã tìm tói tận cửa, Lý Khánh An chính thức trở về Ẩn Long hội còn có một việc rất quan trọng chưa làm,

Bọn họ thi lễ với binh sĩ gác cửa rồi nói: “Chúng tôi là cố nhân của Lý Đại tướng quân, không biết Đại tướng quân có ở đây không?”

“Mấy vị có bái thiếp không?”

“Có! Có!”

Lý Hồi Xuân lấy ra danh thiếp của hắn, đưa cho binh sĩ nói: “Xin chuyển giao cho Đại tướng quân dùm.”

“Xin các vị chờ một chút!”

Binh sĩ nhanh bước đi vào cửa lớn, lúc này Lý Khánh An vừa mới nghe xong báo cáo công việc của Đoàn Tú Thạch, đang chuẩn bị ra đường thị sát tình hình hoán đối tiền bạc, ngoài cửa binh sĩ đã bẩm báo: “Bẩm báo Đại tướng quân, ngoài cửa có người tới thăm.”

“Là ai vậy?”

“Nói là cố nhân của tướng quân, có bái thiếp ở đây này.” “Cố nhân?”

Lý Khánh An chợt chuyển tâm niệm, liền thấp thoáng đoán được là ai rồi, hắn liền gật đầu nói: “Lấy cho ta xem.”

Binh sĩ đi vào phòng, đem bái thiếp giao cho Lý Khánh An. quả nhiên là bọn Lý Hồi Xuân. Lý Khánh An cười xòa, liền nói với Đoàn Tú Thạch: “Ta có một chút việc riêng, tạm thời không đi ra đường được nữa.

Đành nhờ Thành công đi xem xét thay vậy, hãy duy trì trật tự cho tốt. Mặt khác, nếu thương nhân Túc Đặc còn muốn hoán đối nhiều hơn nữa, huynh hãy đi quân doanh tìm Thôi Kiền Hữu, ta cho rằng trên người các binh sĩ cũng có không ít.”

Đoàn Tú Thạch đáp ứng một tiếng, liền vội vàng đi ra, lát sau, đám người Lý Hồi Xuân được binh sĩ dẫn vào trong phòng, tông cộng gồm bốn người, trong đó có một người phụ nữ, có mang tấm khăn che mặt, không thấy rõ mặt mũi ra sao.

Lý Khánh An nhìn thật sâu nhìn vào người đàn bà đó, liền dặn dò thân binh nói: “Ta có chuyện quan trọng, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào trong này!”

Thân binh đóng cửa lại đi ra ngoài, Lý Hồi Xuân ba người lập tức quỳ xuống: “Thuộc hạ khấu kiến chủ nhân!”

“Các người xin hãy mau đứng dậy!”

Lý Khánh An vội vàng đỡ bọn họ đứng lên, trách móc: “Ta lần trước đã nói qua với các người rồi, sau này gặp ta không được quỳ xuống!”

Nói xong, Lý Khánh An lại nhìn người phụ nữ một cái, người phụ nữ tháo cái khăn che mặt xuống, thì ra chính là La phu nhân, cũng chính là mẹ đẻ của Lý Khánh An, bà yên lặng nhìn chăm chú vào Lý Khánh An.

Hai người ánh mắt chạm nhau, bầu không khí trong phòng bất giác trở nên có chút khẩn trương hẳn lên, Lúc này, ánh mắt La phu nhân trở nên dịu dàng hẳn lên, bà nói với Lý Hồi Xuân ba người: “Các vị hãy tránh đi một chút! Ta muốn nói mấy câu với Thỉnh nhi.”

Lý Hồi Xuân lui ra ngoài, La Phẩm Phương có chút lo lắng, hắn muốn nói gì đó với con gái, nhưng Thường Tiến kéo hắn một phen, kéo hắn ra ngoài.

Ngay chỗ cánh cửa, La phu nhân mở cửa nhìn một hồi, thấy bọn họ đi xa, lúc này mới khóa trái cửa lại, bà cười nói với Lý Khánh An: “Lý sứ quân, chúng ta đã từng gặp mặt qua, đúng không?”

Bà vừa nói như vậy, Lý Khánh An liền hiểu được, bà đã nhận ra mình không phải là đứa con thắt lạc hai mươi năm của bà, đây là lẽ đương nhiên, cho dù thất lạc bao lâu đi chăng nữa, người làm mẫu thân vẫn chỉ cần một cái liếc mắt bèn có thể nhận ra đứa con của chính mình.

Lý Khánh An cười khổ một cái, từ trong lòng lấy ra miếng phượng văn ngọc bội, đặt ở trên bàn, nói: “Miếng ngọc này bà đem đi vậy! Nó là tùy thân vật của con trai bà.”

La phu nhân cầm lấy ngọc quan sát thật lâu, ánh mắt lộ ra một vẻ đau thương, bà lại đem ngọc đặt lại trên bàn, thấp giọng nói: “Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi!”

Lý Khánh An yên lặng mà gật đầu một cái, rót một chén trà nóng cho La phu nhân: “Phu nhân, mời dùng trà!”

La phu nhân kinh ngạc nhìn chén trà, bà thở dài nói: “Thằng con Đang nhi của ta, trước giờ chưa hề rót qua cho ta một tách trà, xin cảm ơn.”

Bà bưng trà lên, khẽ hớp một ngụm, hỏi: “Lý công tử, cha mẹ ngươi ở nơi nào vậy?”

Lý Khánh An lắc đầu: “Ta từ nhỏ đã mất cha mẹ, mười lăm năm trước sau khi tổ phụ qua đời, ở trên đời này ta không còn một người thân nào nữa.”

“Ai! Cũng là một thẳng nhỏ đáng thương.”

La phu nhân thương cảm mà thở dài một tiếng: ‘Thỉnh nhi của ta nếu còn sống, cũng sẽ cao lớn như con vậy, phụ thân nó cũng rất cao, nó từ nhỏ đã rất giống phụ thân của nó, nó cũng giống như con, cũng là hai mươi tám tuổi, chỉ là lớn hơn con một tháng mà thôi.”

La phu nhân trong lòng đau khổ, nước mắt tuôn trào, Lý Khánh An thắp giọng an ủi bà nói: “Phu nhân yên tâm, ta sẽ đem hết toàn lực thay phu nhân tìm đứa con trai trở về.”

‘Thật vậy sao?” La phu nhân mừng rỡ nhìn hắn.

Lý Khánh An nhìn chăm chú vào phượng văn ngọc bội, sau một lúc lâu, hắn cười xòa nói: “Đương nhiên, nếu như ta đã hứa với phu nhân rồi, thì nhất định sẽ làm được, nhưng có thể tìm được hay không, ta không có dám chắc.”

“Chỉ cần ngươi có lòng này, ta đã vô cùng cảm kích.”

La phu nhân nhặt phượng văn ngọc lên, lại nhét vào trong tay Lý Khánh An, Lý Khánh An ngây ngẩn cả người: “Phu nhân, đây là sao?”

La phu nhân mỉm cười nói: “Con nghĩ rằng ta sẽ vạch trần thân phận của con sao? Không! Thật ra ta đã sớm biết Thỉnh nhi đã chết rồi.

Năm đó phụ thân nó đi Ba Tư, nói là du ngoạn, trên thực tế là đi tìm kiếm Thỉnh nhi, cũng vì hắn biết được tin Thỉnh nhi đã chết, mới phẫn nộ mà đi tìm kẻ thù để trả thù, nhưng lại gặp phải bất hạnh mà bỏ mạng nơi đất khách.

Trước khi hắn chết đã cho tùy tùng nhắn với ta một câu nói, hắn đi bầu bạn với Thỉnh nhi rồi, ta bèn biết rằng Thỉnh nhi đã chết, Chuyện này ta vẫn lén dấu không cho phụ thân và người của Ẩn Long hội biết, Cho nên lúc bọn họ nói cho ta biết, con chính là Thỉnh nhi, ta liền biết, thật ra con không phải.”

“Thế phu nhân vì sao lại không vạch trần ta?”

“Đó là bởi vì ta không muốn Đang nhi lại đi theo con đường của phụ thân nó xưa kia, ta hy vọng nó có thể thật bình yên mà sống đến trọn đời, Sự nghiệp của Ẩn Long hội nó làm không được, nhưng công tử thì khác, có lẽ con có thể thay bọn họ hoàn thành tâm nguyện trăm năm này.”

“Nhưng mà...” Lý Khánh An chần chừ một chút nói: “Nếu bọn họ biết ta không phải công từ Thỉnh, bọn họ sẽ không để cho một người ngoài đến hoàn thành tâm nguyện trăm năm của bọn họ.”

Lúc này, ánh mắt La phu nhân trở nên sáng ngời hẳn lên, bà khẽ cười nói: “Nếu công từ không chê, vậy thì con chính là Thỉnh nhi của ta.”

Lý Khánh An lập tức ngẩng đầu lên, hắn từ trong ánh mắt của La phu nhân thấy được một sự bao dung, thấy được một vẻ hiền từ, cũng thấy được một tia kỳ vọng, hắn bỗng nhiên nhớ tới mẫu thân kiếp trước của mình, ánh mắt hiền lành của mẫu thân hắn, hắn sẽ không bao giờ còn gặp lại được nữa, trong mũi của Lý Khánh An có chút chua xót, hắn chậm rãi quỳ xuống, dập đầu một cái thật mạnh.

“Mẫu thân đại nhân!”

“Con trai, mau đứng lên đi!”

La phu nhân vội vàng đỡ Lý Khánh An dậy, trong ánh mắt của bà cũng nước mắt lưng tròng: “Hài nhi, bắt đầu từ bây giờ trở đi, con chính là Thỉnh nhi của ta.”

La phu nhân lau nước mắt đi, lai tỉ mỉ nhìn Lý Khánh An một lúc lâu, gật gật đầu thở dài: “Quả nhiên là một trang anh tuấn, thật ra khi lần đầu tiên ta nhìn thấy con, ta liền nghĩ nếu Thỉnh nhi của ta còn sống, hẳn là cũng sẽ oai hùng giống như con vậy.

Thật không ngờ rằng, ta lại được một đứa con trai rất tài cán như con, nếu như Đang nhi có thể được bằng một nửa huynh trưởng nó là con đây, thì ta thật sự cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.”

Trong lòng Lý Khánh An cũng âm thầm thở dài một hơi, hắn đương nhiên chịu nhận La phu nhân làm mẫu thân của mình, nhưng kêu hắn nhận cái thằng ăn chơi trác táng kia làm đệ đệ, thì lại làm cho hắn cực kỳ đau đầu.

La phu nhân dường như hiểu được tâm ý của Lý Khánh An, liền cười nói: “Thật ra bản tính của Đang nhi cũng không tồi, chỉ là từ nhỏ bị nuông chiu hư mà thôi, không ai quản thúc được hắn, gần đây ta thu nhân một nghĩa nữ, quả nhiên là vò quýt dày có móng tay nhọn.

Đang nhị bị nàng thu phục đến rất nghe lời, trở nên ngoan ngoàn hẳn, cũng bắt đầu chịu chăm chi đọc sách rồi, nếu con đã làm ca ca của nó, hy vọng con cũng có thể chăm sóc đệ đệ này cho tốt.”

Lý Khánh An gật gật đầu, nghiêm nghị nói: “Nếu hắn có thể đi ngay đứng thẳng, con tự nhiên sẽ chiếu cố cho hắn, vẫn mong mẫu thân đại nhân sẽ nghiêm thêm quản thúc hắn.”

Trong lòng La phu nhân cũng rất an ũi, tuy rằng Lý Khánh An cũng không phải đứa con thân sinh của bà, nhưng bà có thể đem Lý Khánh An như nghĩa từ của mình, cũng coi như là con trai của bà, Đang nhi có người huynh trưởng tài cán như vậy, sẽ rất có ích cho cuộc đời của nó.

Bà mở cửa ra, nói với Lý Hồi Xuân ba người: “Mời các người vào đây đi!”

Lý Hồi Xuân ba người trong lòng có chút thấp thỏm không yên, cho dù bọn họ đã nhận định Lý Khánh An chính là Ấn Long Thiếu chủ, nhưng nếu La phu nhân không thừa nhận, thì cũng sẽ là một trở ngại rất lớn.

Lý Hồi Xuân cực kỳ tỉ mỉ, hắn thấy nét mặt phu nhân có nước mắt, liền biết sự tình không sai biệt lắm, còn La Phẩm Phương lại không chú ý tới, hắn là kẻ tính tình bộc trực nóng này, vừa vào cửa liền hỏi con gái: “Không có vấn đề gì chứ!”

La phu nhân khoát tay Lý Khánh An cười nói: “Không sai, hắn chính là Thỉnh nhi của ta, chính là đứa con ruột đã thất lạc hai mươi năm của ta.”

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>