Chương 284

Thiên Hạ
Chương 284 : Ganh đua ở triều hội (Thượng)
gacsach.com

“Boong!” Một tiếng chuông ngân vang rền. Đan Phượng Môn của Đại Minh cung chậm rãi mở ra. mấy trăm quan viên đã đợi ở đó từ sớm ùa vào như nước thúy triều. Hàm Nguyên điện mà hôm nay sẽ cửa hành đại triều vẫn còn chưa mở ra. đại bộ phận quan viên cũng đều đang tụ tập ở trên quảng trường Đan Phượng Môn, tốp năm tốp ba mà luận bàn xôn xao. Đó đã trở thành một loại văn hóa của buổi tảo triều, là một phương thức giao tế của các triều thần ở bên ngoài điện, điều này đối với việc thông hiểu nhau để đi đến một nhận thức chung, loại đi những hiềm khích và tìm kiếm tài nguyên chính trị, cũng đều rất có lợi. Cho dù Lý Long Cơ đã rất lâu không có tảo triều, nhưng truyền thống vẫn khó có thể mất đi được, rất nhiều quan viên đã sớm đến tham dự.

Dương Quốc Trung cũng đến quảng trường Đan Phượng Môn rất sớm. Trước tiên, hắn đi tới phủ Ca Thư Hàn trước, lại được biết Ca Thư Hàn đã đi rồi. hắn cuống quít đuổi đến Đại Minh cung. Trên quảng trường Đại Minh cung triều thần tụm năm tụm bảy, đang thì thào bàn tán một vấn đề gì đó. Dương Quốc Trung tìm kiếm hết một vòng, cuối cùng ở phụ cận đường Long Vĩ tìm thấy Ca Thư Hàn. hắn đang cùng tả vệ Đại tướng quân Tôn Khởi Dực và Hữu Võ vệ Đại tướng quân Vương Tư Chúng bàn luận về vấn đề thiếu quân phí.

“Nói cho cùng thì vẫn là triều đình không coi trọng biên quân chúng ta, nhất là những đại tộc thế gia thuộc tầng lớp thượng lưu và hoàng thất quý tộc rất khinh bỉ quân đội. Bọn họ tôn văn biếm võ, nói nào là phí sức kẻ lao tâm thống trị người khác, kẻ lao lực bị người khác thống trị, điều này rõ ràng là làm thấp đi giá trị của quân nhân, xem thường người ta đã đành, lại còn ở trên phương diện lương thực tiền vật mà gây khó dễ, mỗi lần ta cũng phải đến hối thúc mấy lần. mới miễn cưỡng trích cấp cho một chút. Chẳng lẽ bọn họ không biết nếu không có quân nhân đẫm máu chiến đấu, khi người Thổ Phồn đánh vào kinh, kẻ đầu tiên không hay ho chính là bọn họ sao?”

Thanh âm của Ca Thư Hàn rất lớn. thật ra là hắn có ý nói cho mấy quan viên hộ bộ bên cạnh nghe. mấy ngày nay có rất nhiều quan tại kinh thành cũng đang bất mãn. tiền lương triều đình trao cho biên quân quá nhiều, nên mới ảnh hưởng đến lộc gạo vạo bổng lộc hằng năm của bọn họ. Trong lòng Ca Thư Hàn rất bất bình, lương thực của quân Lũng Hữu căn bản là không đủ mà ăn, không thể không dựa vào quân đồn* của chính mình để giải quyết vấn đề quân lương. Tuy rằng Thánh Thượng cho hắn quyền tiền đúc, nhưng điều đó chẳng qua là nói cho êm tai mà thôi, kêu hắn đến đâu mà tìm quặng đồng đây chứ? Thực chất là triều đình không muốn gánh nặng quân phí. Ca Thư Hàn vì thế và lòng đầy oán niệm. Điều này giống như cách nói của Cao Lực Sĩ vậy, quan văn oán giận biên quân lấy hết tiền lương đi, đến nỗi bọn họ bị giám đi một nửa bổng lộc. cuộc sống gặp khó khăn, còn biên quân thì oán giận quân phí không đủ, oán giận quan văn khinh khi bọn họ. Cho nên bèn hình thành gút mắc khó tháo gỡ là quan văn quan võ khinh khi nhau, suy cho cùng vẫn là do nguyên nhân thuế má của triều đình giảm bớt xuống.

*quân đồn: ý chỉ quân sĩ tự trồng trọt ngay trên chỗ đóng quân

Sự khiển trách hơi quá khích của Ca Thư Hàn làm cho mấy quan viên hộ bộ rất bất mãn. bọn họ hừ một tiếng thật mạnh, đồng loạt tránh ra chỗ khác.

“Ca Thư đại soái!”

Dương Quốc Trung từ xa xa đã kêu lên một tiếng. nhanh bước nhắm chỗ hắn mà đến. hai viên đại tướng bên cạnh đang nói chuyện cùng Ca Thư Hàn thấy Dương Quốc Trung lại gần, đều biết điều mà rời khỏi, Dương Quốc Trung đi lên trước chắp tay cười nói: “Ca Thư tướng quân, lúc sáng sớm ta đến quý phủ, lại được biết ngài đi rồi. làm cho ta phải khổ sở đuổi theo.”

Nói chính xác ra. quan hệ giữa Ca Thư Hàn và Dương Quốc Trung cũng không ác liệt, hắn thuộc phe theo vua, cũng chính là dòng chính thống của Lý Long Cơ, trong mấy phe phái tại triều đình. Ca Thư Hàn cũng không hề dính dáng tới, trước giờ vẫn rất được Lý Long Cơ tin tưởng, cho nên hắn mới có thể đảm nhiệm chức Lũng Hữu tiết độ sứ, nơi cách Trường An gần nhất. Quan hệ với Dương Quốc Trung tuy rằng không ác liệt, nhưng cũng chẳng tốt đẹp đến đâu cả. mấu chốt là kẻ địch trên phương diện chính trị của Ca Thư Hàn. huynh đệ họ An là kẻ ủng hộ Dương Quốc Trung, hai bên đi lại rất gần gũi. quan hệ rất thân mật. khiến cho Ca Thư Hàn không ưa. bèn trong vô hình chung cùng Dương Quốc Trung giữ một khoảng cách nhất định.

Ca Thư Hàn vào kinh đã hơn một tháng, còn chưa từng có một cuộc nói chuyện riêng lẻ nào với Dương Quốc Trung, bây giờ Dương Quốc Trung đột nhiên tìm hắn. còn luôn miệng nói đi đến phủ của hắn. trong lòng Ca Thư Hàn không khỏi này sinh một tia nghi hoặc, Dương Quốc Trung tìm hắn làm cái gì?

“Chẳng lẽ Dương thượng thư muốn mời ta uống rượu hay sao?”

Ca Thư Hàn dùng giọng cười độc đáo của hắn để tỏ ra vẻ hào sảng, quan hệ với Dương Quốc Trung rất thân thiết, tiếng cười này nó tựa như một loại ngôn ngữ ngoại giao, hoa lệ mà không chân thật, nó vừa không có tác dụng uy hiếp, cũng chẳng thể ảnh hưởng được đối phương, chỉ có thể phát huy một ít tác động đối với những người đứng xem mà thôi, làm cho người ta tin tưởng quan hệ giữa họ rất tốt, nó tựa như một tấm màn che sân khấu hoa lệ, che đậy hết đi những điều bằng mặt mà không bằng lòng giữa Ca Thư Hàn và Dương Quốc Trung

Nhưng mà tiếng cười to của Ca Thư Hàn vẫn có một chút tác dụng bôi trơn trong mối quan hệ này, làm cho tâm trạng có chút khẩn trương của Dương Quốc Trung được thả lỏng hẳn ra, hắn nên làm thế nào để nhắc đến vấn đề quận vương với Ca Thư Hàn đây? Thật ra Dương Quốc Trung đã lình hội được sự thâm thúy trong chỉ thị này của Lý Long Cơ rồi. đó chính là châm ngòi cho mối quan hệ giữa Ca Thư Hàn và Lý Khánh An. không để cho hai người này đi lại quá thân mật. thứ nghĩ xem, hai đại tiết độ sứ chủ quản An Tây Bắc Đình và chủ quản Lũng Hữu Hà Tây mà liên thủ, thì nửa mảnh giang sơn đại Đường sẽ rơi vào một thế cực kỳ nguy hiểm, bất luận như thế nào, không thể để cho Lý Khánh An và Ca Thư Hàn quan hệ mật thiết với nhau đươc. Như vậy, cho dù Lý Khánh An thật sự tạo phản, hắn cũng không có biện pháp nào có thể thông qua Hà Tây đi vào Lũng Hữu và Quan Trung, mặt khác, để cho cấp dưới bất hòa cũng là một nghệ thuật của kẻ làm lãnh đạo, thêm chút mắm muối tương thích vào mối quan hệ đồng mình sắp hình thành trên hai chiến tuyến của hai đại tiết độ, cũng là một việc mà Lý Long Cơ rất thích làm.

Ý tứ của Lý Long Cơ là thêm một chút mâu thuẫn chừng mực cho mối quan hệ giữa Lý Khánh An và Ca Thư Hàn, nhưng cũng không thể quá đáng, mà kẻ chấp hành lại là Dương Quốc Trung, làm thế nào quán triệt hết thâm thúy của Lý Long Cơ. quyền khống chế thìa nằm trong tay Dương Quốc Trang, nếu nói Lý Long Cơ là tác giả của sách dạy nấu ăn. thì Dương Quốc Trung chính là đầu bếp nắm giữ mức độ của chiếc thìa, cùng một món long hổ đấu, ở trong tay đầu bếp khác nhau, hương vị sẽ hoàn toàn khác nhau. Đầu bếp Dương Quốc Trung này có khẩu vị hơi nặng, hắn cảm thấy trên phương diện món ăn của mối quan hệ giữa Lý Khánh An và Ca Thư Hàn không chỉ có phải thêm nhiều muối, và lại còn phải thêm nhiều vị cay là rất cần thiết, khơi mào cho sự mâu thuẫn giữa Lý Khánh An và Ca Thư Hàn với mức độ lớn nhất, như vậy mới phủ hợp lợi ích của hắn Dương Quốc Trung.

“Mời Đại soái đến bên này đi một chút. Thánh Thượng phái ta nói lại với đại soái.”

Nụ cười trên mặt Ca Thư Hàn biến mất, Thánh Thượng có cái gì mà không thể trực tiếp nói với mình chứ? Sao lại phải để cho tên Dương Quốc Trung này đến nói. Dương Quốc Trung còn chưa có mở miệng, trong lòng Ca Thư Hàn đã có chút không thoải mái rồi. hắn và Dương Quốc Trung là trọng thần cùng cấp bậc cả. để cho Dương Quốc Trung nói với mình vô hình chung đã Dương Quốc Trung đứng trên đầu của mình rồi, hắn vẫn không nhúc nhích, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Dương thượng thư có chuyện gì cứ nói thăng ra đi! Ta Ca Thư Hàn không thích làm chuyện lén lút.”

Thái độ không nhạt không mặn của hắn làm cho Dương Quốc Trung như đụng phải đinh, trên mặt Dương Quốc Trung có chút ngượng, hắn cười gượng một tiếng nói: “Là về việc sắc phong quận vương. Thánh Thượng muốn ta nói với đại soái.”

Hắn muốn nói lại thôi, vẫn là muốn gây chú ý với Ca Thư Hàn. Ca Thư Hàn ánh mắt từ từ híp lại. Đây quả thật là việc mà hắn vô cùng quan tâm. trước đó, hắn đã nghe nói mình sẽ được phong làm Tây Bình quận vương, chức quận vương này hắn đã trông mong từ lâu rồi. An Lộc Sơn ở hai năm trước đã được phong rồi. nhưng hắn cứ lần lừa mãi không có tin tức, hắn không phục nhất chính là An Lộc Sơn. lợi dụng người Khiết Đan giờ trò mưu mô, khi triều đình muốn điều động hắn. hắn liền cho người Khiết Đan tạo phản, lần trước triều đình muốn điều hắn vào kinh, hắn bèn xúi giục Khiết Đan Hòa Hề (*tộc người Kumo Xi) tạo phản, còn giết đi hai vị công chúa Đại Đường, sau đó hắn ra mặt trấn áp Khiết Đan. làm cho kế hoạch triều đình điều hắn vào kinh bị phá sản. cũng làm cho thánh thượng tin tưởng ngoài hắn ra không ai có thể trấn áp Khiết Đan. thật ra người này tầm thường bất tài. không hề có tài năng gì hơn người, lại càng không lập nên quân công để đời gì. loại người này lại còn được phong làm Đông Bình quận vương, có thể thấy ông trời không có mắt. Ca Thư Hàn đã bất mãn với An Lộc Sơn từ lâu. mà lần này hắn cuối cùng có thể có cơ hội phong quận vương, có thể để hắn trút được uất ức trong lòng, nhưng khẩu khí mang theo một sự nuối tiếc của Dương Quốc Trung làm cho tim của Ca Thư Hàn lại bị treo lên lủng lẳng.

“Thánh thượng gởi gắm cho ngươi lời gì? Là hôm nay không định phong quận vương rồi sao?”

“Không! Quận vương hôm nay vẫn phải sắc phong như cũ. nhưng Thánh Thượng nói, một lần phong ba người không ổn. cho nên chỉ chuẩn bị sắc phong hai người.”

“Hai người nào, Lý Khánh An và Cao Tiên Chi sao?”

Trên mặt Ca Thư Hàn đã khó che giấu sự không vui trong lòng hắn. hắn đã hiểu rõ ý của Dương Quốc Trung, chính là quận vương không có phần của hắn. hắn Ca Thư Hàn vẫn chưa có tư cách, chỉ đơn giản như vậy, lửa giận trong lòng Ca Thư Hàn đốt cháy, hắn bất mãn. không phục, hắn Ca Thư Hàn đang kháng kích Thổ Phồn, đó là đệ nhất kình địch của Đại Đường cơ mà. không phải là người Khiết Đan man rợ lạc hậu. cũng không phải nước nhỏ dân thưa như Nam Triệu, hắn từ trong tay người Thổ Phồn chiếm được Thạch bảo thành, đó là việc mà ngay cả Vương Trung Tự cũng cho rằng không thể nào làm được, vậy mà hắn đã làm được, nhưng công tích lớn như vậy, cuối cùng khi xem xét quyết định quận vương, lại không có phần của hắn. còn luôn miệng nói là mình là phe chính tông của thánh thượng; không lẽ đây chính là kết cục của phe chính tông sao?

Lửa giận trong lòng Ca Thư Hàn càng đốt càng cháy mạnh, tên Dương Quốc Trung bám váy đàn bà mà leo lên ở trước mặt này, khiến hắn vô cùng phản cảm. nét cười đắc ý trong mắt Dương Quốc Trung, là hắn nghĩ đến sự chế giễu đắc ý của An Lộc Sơn. hắn hận không thể một đấm đánh vỡ mặt của Dương Quốc Trung.

“Ca Thư Hàn ta công cán ít người thấp hèn. làm sao có tư cách phong quận vương, xin cáo từ!”

Ca Thư Hàn tức giận hừ một tiếng, xoay người đi ngay, Dương Quốc Trung nhìn vào bóng dáng của hắn. đắc ý mỉm cười, cái hắn cần chính là hiệu quả này, để cho Ca Thư Hàn bốc lửa giận lên. để cho hắn không đội trời chung với Lý Khánh An. còn về Lý Long Cơ cho hắn nói rõ với Ca Thư Hàn. sau chiến dịch hai chiến tuyến mùa thu năm nay, nếu Ca Thư Hàn giành chiến thắng rồi. thì hẵng báo với hắn là sẽ được phong làm Tây Bình quận vương cũng chưa muộn.

Lý Khánh An đến Đại Minh cung thời gian không sớm cũng không trễ, xe ngựa không thể vào cung môn. sẽ cùng với thân vệ của hắn chờ đợi ở ngoài cung môn. hắn xuống xe ngựa, sải bước lớn đi vào Đan Phượng môn.

Lý Khánh An nhìn quanh tứ phía, muốn tìm gặp Lý Lâm Phổ, nhưng tìm khắp một vòng, vẫn chưa thấy bóng dáng của Lý Lâm Phổ, không lẽ vẫn còn chưa đến? Hắn rảo bước đến trước Đan Phượng môn. một viên Kim Ngộ vệ Lang tướng thấy hắn đi đến. vội vàng tiến lên thi lễ nói: “Đại tướng quân có việc sao?”

“Lý tướng quốc tới chưa?”

“Tướng quốc đã tới rồi, vừa rồi còn thấy ngài.”

“Ta đã thấy ngài!” Lý Khánh An xa xa đã trông thấy Lý Lâm Phổ, đang cùng vài triều thần đứng chung một chỗ trò chuyện.

Hắn bước nhanh đi tới, bỗng nhiên bóng người thoáng qua. Ca Thư Hàn vừa lúc băng qua trước mặt hắn.

“Ca Thư huynh!”

Lý Khánh An vừa cười vừa kêu hắn một tiếng, hắn phải cảm tạ Ca Thư Hàn đã tặng xe ngựa, vô cùng thoải mái. không ngờ Ca Thư Hàn quay đầu lại nhìn hắn một cái, miễn cưỡng cười xòa. rồi đi về ngoài cửa cung, ngay cả một lời chào hỏi cũng không có.

Lý Khánh An ngây người ra. Ca Thư Hàn đối xử với mình theo lý không nên có thái độ này a! Đêm qua hắn còn có việc cầu xin mình, để mình phối hợp tác chiến với hắn. thậm chí đem xe ngựa cũng tặng cho mình, nhưng bây giờ rốt cuộc làm sao thế? Trong ánh mắt kia rõ ràng có một sự phẫn nộ và bất mãn. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Lý tướng quân!” Lý Lâm Phổ đã thấy hắn rồi. đang gọi hắn.

Lý Khánh An mơ màng xoay người lại, hắn lại đột nhiên quay đầu nhìn về Ca Thư Hàn. Ca Thư Hàn đã đi ra khỏi Đan Phượng môn rồi. Lý Khánh An trĩu nặng nghi hoặc đi đến trước Lý Lâm Phổ, khom người thi lễ nói: “Tham kiến tướng quốc!”

“Lý tướng quân. Ca Thư tướng quân đã xảy ra việc gì?”

Lý Lâm Phổ cũng phát hiện nét dị thường của Ca Thư Hàn. hắn trong lòng cũng có chút kinh ngạc, Ca Thư Hàn tựa hồ đã bị kích thích điều gì?

Lý Khánh An lắc đầu. “Ta cũng không biết, đêm qua còn bình thường. tại sao phút chốc đã trở thành như vậy?”

“Vừa rồi tiểu nhân hình như nhìn thấy Dương thượng thư và Ca Thư đại soái nói gì đó? Ca Thư đại soái hình như rất tức giận.” Bên cạnh một quan viên cẩn thận bổ sung nói.

“Dương Quốc Trung?”

Lý Lâm Phổ biết rằng tối hôm qua Lý Long Cơ bỗng nhiên triệu kiến Dương Quốc Trung, hắn trầm tư chốc lát. lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là việc sắc phong quận vương?”

Lý Khánh An cũng giật mình: “Ý tướng quốc là nói. việc Ca Thư Hàn sắc phong quận vương đã nổi sóng?”

“Hẳn là như vậy! Nếu không Ca Thư Hàn sẽ không thất thố như vậy, nhưng Thánh Thượng làm như vậy có ý gì?”

Lý Lâm Phổ liếc Lý Khánh An một cái. có chút đăm chiêu.

Lý Khánh An trong lòng cũng hiểu được vài phần, nhưng hắn đã nén việc này xuống, nói với Lý Lâm Phổ: “Tướng quốc, có một chuyện, ta muốn xin tướng quốc hỗ trợ!”

“Nào! Chúng ta qua đây bàn.”

Lý Lâm Phổ dẫn Lý Khánh An đến một góc khuất yên lặng, nói: “Nói đi! Chuyện gì?”

“Ta vừa mới nhận được tin tức, Đại Thực thân vương đặc sứ Mạn Tô Nhĩ đã đến Hàm Dương, chắc chiều nay sẽ tiến vào Trường An. nếu ta không đoán sai, hắn đến Trường An là muốn trao đổi tù binh của Đại Thực.”

“Vậy trong tay ngươi có bao nhiêu tù binh Đại Thực?”

“Khoảng chừng hai vạn hai nghìn người, những tù binh này ta định dùng để khai mò cho ta. người Đại Thực biết rằng không đòi được trên tay ta. bèn chạy đến Trường An. tên Mạn Tô Nhĩ không phải người tầm thường. hắn rất có thể là Khalifah của Đại Thực nhiệm kỳ tiếp theo, ta hi vọng tướng quốc thay ta thuyết phục thánh thượng, việc đàm phán với Đại Thực để ta toàn quyền phụ trách.”

“Để ngươi toàn quyền phụ trách e là không thực tế lắm. nếu như ở An Tây, điều này không thành vấn đề, nhưng bây giờ là ở Trường An. quyền quyết định cuối cùng vẫn là ở trong tay thánh thượng, cũng không phải là một mình ngươi đàm phán với hắn. nhưng mà ta có thể nhận lời ngươi. để ngươi tham gia đàm phán, ngoài ra ta sẽ ngăn cản Dương Quốc Trung tham dự việc này.”

Lý Khánh An cũng biết Mạn Tô Nhĩ nếu đã tới Trường An. rất nhiều nhân tố sẽ không thể do chính mình kiểm soát được, ngay ở vấn đề xử lý tù binh, hắn đã không thể làm chủ được rồi. điều đó sẽ do Lý Long Cơ đập búa đồng ý, hắn gật đầu: “Đa tạ tướng quốc ùng hộ!”

Đúng lúc này, trên Hàm Nguyên điện truyền đến tiếng chuông hùng hậu. thời gian thượng triều đã đến. văn võ bá quan trên quảng trường Đan Phượng môn đồng loạt tập trung trước Long Vỹ đạo, xếp thành đội ngũ hai hàng thật dài.

Lý Lâm Phổ vỗ vỗ bả vai Lý Khánh An cười nói: “Triều hội bắt đầu rồi. chúng ta qua đó đi!”

Quan viên chủ trì triều hội hôm nay là Điện trung Thiếu giám Thôi Bình, cũng chính là đứa cháu của người cậu Thôi Kiều mời Lý Khánh An dùng bữa. sau vụ án muối lậu Dương Châu, hắn thăng chức Tử Châu thái thú. làm được ba năm thái thú. tháng 11 năm ngoái lại điều về Trường An làm Điện trung Thiếu giám, tuy từ phẩm cấp mà nói, hắn đã giáng xuống nửa cấp, nhưng quyền lực của kinh quan lại vượt xa quan địa phương, hơn nữa hắn ở địa phương làm quan bốn năm. cũng đã gói ghém được một món tiền, trong kinh thành mua được một khu đại trạch diện tích mười mẫu đất, và đã lấy một người thiếp, mua được mười mấy a hoàn hạ nhân, cũng xem là gặt hái thành công trong quan trường rồi.

Hơn nữa Thôi Bình nhậm chức Điện trung Thiếu giám cũng là hành động tạm thời, tháng tư năm nay Công bộ Tả thị lang La Thừa Tuyển sắp sửa thoái quan, đến lúc đó, Thôi Bình sẽ có thể tiếp quản chức quan Công bộ Tả thị lang, chính thức bước vào hàng ngữ cao quan triều đình, hắn là tiến sĩ năm đầu Thiên Bảo, làm quan mười một năm. có thể làm đến chức Thị lang, cũng không đơn giản gì. dĩ nhiên, điều này cũng không thể tách rời khỏi bối cảnh Thôi gia của hắn.

“Canh giờ đã đến. bá quan vào điện!”

Thôi Bình cao giọng hô to, mấy nghìn văn võ bá quan men theo Long Vỹ đạo hiên ngang rầm rộ đi vào trong Hàm Nguyên điện.

Chapter
1 Chương 01
2 Chương 02
3 Chương 03
4 Chương 04
5 Chương 05
6 Chương 06
7 Chương 07
8 Chương 08
9 Chương 09
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137-138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
159 Chương 160
160 Chương 161
161 Chương 162
162 Chương 163
163 Chương 164
164 Chương 165
165 Chương 166
166 Chương 167
167 Chương 168
168 Chương 169
169 Chương 170
170 Chương 171
171 Chương 172
172 Chương 173
173 Chương 174
174 Chương 175
175 Chương 176
176 Chương 177
177 Chương 178
178 Chương 179
179 Chương 180
180 Chương 181
181 Chương 182
182 Chương 183
183 Chương 184
184 Chương 185
185 Chương 186
186 Chương 187
187 Chương 188
188 Chương 189
189 Chương 190
190 Chương 191
191 Chương 192
192 Chương 193
193 Chương 194
194 Chương 195
195 Chương 196
196 Chương 197
197 Chương 198
198 Chương 199
199 Chương 200
200 Chương 201
201 Chương 202
202 Chương 203
203 Chương 204
204 Chương 205
205 Chương 206
206 Chương 207
207 Chương 208
208 Chương 209
209 Chương 210
210 Chương 211
211 Chương 212
212 Chương 213
213 Chương 214
214 Chương 215
215 Chương 216
216 Chương 217
217 Chương 218
218 Chương 219
219 Chương 220
220 Chương 221
221 Chương 222
222 Chương 223
223 Chương 224
224 Chương 225
225 Chương 226
226 Chương 227
227 Chương 228
228 Chương 229
229 Chương 230
230 Chương 231
231 Chương 232
232 Chương 233
233 Chương 234
234 Chương 235
235 Chương 236
236 Chương 237
237 Chương 238
238 Chương 239
239 Chương 240
240 Chương 241
241 Chương 242
242 Chương 243
243 Chương 244
244 Chương 245
245 Chương 246
246 Chương 247
247 Chương 248
248 Chương 249
249 Chương 250
250 Chương 251
251 Chương 252
252 Chương 253
253 Chương 254
254 Chương 255
255 Chương 256
256 Chương 257
257 Chương 258
258 Chương 259
259 Chương 260
260 Chương 261
261 Chương 262
262 Chương 263
263 Chương 264
264 Chương 265
265 Chương 266
266 Chương 267
267 Chương 268
268 Chương 269
269 Chương 270
270 Chương 271
271 Chương 272
272 Chương 273
273 Chương 274
274 Chương 275
275 Chương 276
276 Chương 277
277 Chương 278
278 Chương 279
279 Chương 280
280 Chương 281
281 Chương 282
282 Chương 283
283 Chương 284
284 Chương 285
285 Chương 286
286 Chương 287
287 Chương 288
288 Chương 289
289 Chương 290
290 Chương 291
291 Chương 292
292 Chương 293
293 Chương 294
294 Chương 295
295 Chương 296
296 Chương 297
297 Chương 298
298 Chương 299
299 Chương 300
300 Chương 301
301 Chương 302
302 Chương 303
303 Chương 304
304 Chương 305
305 Chương 306
306 Chương 307
Chapter

Updated 306 Episodes

1
Chương 01
2
Chương 02
3
Chương 03
4
Chương 04
5
Chương 05
6
Chương 06
7
Chương 07
8
Chương 08
9
Chương 09
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137-138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159
159
Chương 160
160
Chương 161
161
Chương 162
162
Chương 163
163
Chương 164
164
Chương 165
165
Chương 166
166
Chương 167
167
Chương 168
168
Chương 169
169
Chương 170
170
Chương 171
171
Chương 172
172
Chương 173
173
Chương 174
174
Chương 175
175
Chương 176
176
Chương 177
177
Chương 178
178
Chương 179
179
Chương 180
180
Chương 181
181
Chương 182
182
Chương 183
183
Chương 184
184
Chương 185
185
Chương 186
186
Chương 187
187
Chương 188
188
Chương 189
189
Chương 190
190
Chương 191
191
Chương 192
192
Chương 193
193
Chương 194
194
Chương 195
195
Chương 196
196
Chương 197
197
Chương 198
198
Chương 199
199
Chương 200
200
Chương 201
201
Chương 202
202
Chương 203
203
Chương 204
204
Chương 205
205
Chương 206
206
Chương 207
207
Chương 208
208
Chương 209
209
Chương 210
210
Chương 211
211
Chương 212
212
Chương 213
213
Chương 214
214
Chương 215
215
Chương 216
216
Chương 217
217
Chương 218
218
Chương 219
219
Chương 220
220
Chương 221
221
Chương 222
222
Chương 223
223
Chương 224
224
Chương 225
225
Chương 226
226
Chương 227
227
Chương 228
228
Chương 229
229
Chương 230
230
Chương 231
231
Chương 232
232
Chương 233
233
Chương 234
234
Chương 235
235
Chương 236
236
Chương 237
237
Chương 238
238
Chương 239
239
Chương 240
240
Chương 241
241
Chương 242
242
Chương 243
243
Chương 244
244
Chương 245
245
Chương 246
246
Chương 247
247
Chương 248
248
Chương 249
249
Chương 250
250
Chương 251
251
Chương 252
252
Chương 253
253
Chương 254
254
Chương 255
255
Chương 256
256
Chương 257
257
Chương 258
258
Chương 259
259
Chương 260
260
Chương 261
261
Chương 262
262
Chương 263
263
Chương 264
264
Chương 265
265
Chương 266
266
Chương 267
267
Chương 268
268
Chương 269
269
Chương 270
270
Chương 271
271
Chương 272
272
Chương 273
273
Chương 274
274
Chương 275
275
Chương 276
276
Chương 277
277
Chương 278
278
Chương 279
279
Chương 280
280
Chương 281
281
Chương 282
282
Chương 283
283
Chương 284
284
Chương 285
285
Chương 286
286
Chương 287
287
Chương 288
288
Chương 289
289
Chương 290
290
Chương 291
291
Chương 292
292
Chương 293
293
Chương 294
294
Chương 295
295
Chương 296
296
Chương 297
297
Chương 298
298
Chương 299
299
Chương 300
300
Chương 301
301
Chương 302
302
Chương 303
303
Chương 304
304
Chương 305
305
Chương 306
306
Chương 307
footer(); ?>