Chương 160: Khiêu Vũ Sau Cánh Cửa Đóng Kín

- Ngươi sai rồi!

Ưu Lệ Ty nói:

- Ngươi không nên nghĩ tới cái từ "bằng hữu" đó, mà phải nghĩ tới cái từ "đối thủ" mới phải!

Lưu Sâm nghe vậy thì sửng người ra.

Ưu Lệ Ty nói thêm:

- Sự lựa chọn của học viện vẫn chưa phải là kết quả cuối cùng. Lời nói đó của Khắc Ân tiên sinh đã dẫn đến một trường phong ba vượt xa tầm với của Tô Nhĩ Tát Tư học viện. Bất luận Tô Nhĩ Tát Tư học viện có cử bao nhiêu người đi tham tuyển cũng vậy, hoặc bất kể ai là người đại diện cho Tô Nhĩ Tát Tư học viện để đến tham tuyển tại Bạch Ngọc học viện cũng vậy, người đó chưa nhất định là sẽ thành công, bởi vì nhân tài của đại lục nhiều như mây, nơi nào cũng có. Đừng nói đâu xa, chỉ nói Bạch Ngọc học viện thôi, ta biết học viên đã đạt tới cấp đại ma pháp sư của họ rất nhiều. Nếu trong tổ hợp của họ có ma đạo sư, còn tổ hợp của chúng ta lại có Tư Tháp, Cách Tố, và Á Sắt đại diện thì rốt cuộc cũng sẽ không đấu lại người ta.

Lưu Sâm nhíu mày hỏi: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Ý ngươi muốn nói là....ta có thể địch nổi người khác?

Ưu Lệ Ty mỉm cười đầy tinh nghịch:

- Ngươi tất nhiên là khác rồi. Ta muốn mượn lời của Cách Phù để nhắc lại: ngươi giỏi nhất!

Lưu Sâm và Khắc Nại nghe vậy đều bật cười theo.

Ưu Lệ Ty lại nói thêm:

- Nói thật ra.....ta rất có lòng tin với ngươi, nhưng quyết không phải là lòng tin mù quáng! Ngươi có hai thứ mà bọn họ không có, đó là trí tuệ và dũng khí! Trong trường hợp thực lực không bằng người, trí tuệ và dũng khí sẽ có thể mang đến kỳ tích ngoài ý muốn.

Lưu Sâm quay người bước đi.

Ở phía sau lại vang lên tiếng Ưu Lệ Ty hỏi:

- Rốt cuộc ngươi quyết định thế nào?

Lưu Sâm mỉm cười nói:

- Ta nghĩ các ngươi đã thuyết phục ta rồi!

Đúng vậy, nói cho cùng thì Tư Tháp sẽ không có khả năng trở thành kẻ chiến thắng sau cùng, cho dù bây giờ có thể thành công trúng tuyển, nhưng tương lai biết đâu sẽ thất bại ở nơi học viện khác thì sao? Chi bằng đích thân mình ra tay để đảm bảo phần thắng còn hơn!

Nếu như không đi tranh tuyển, có lẽ học viện đã sớm có kết luận rồi.

Ở bụi hoa phía trước chợt xuất hiện một khuôn mặt diễm lệ, chính là Cách Tố. Vừa tiếp xúc với ánh mắt của Lưu Sâm, nàng liền lẩn đi mất. Lưu Sâm mỉm cười nhìn theo, lại có một cuộc "tuyển lựa" khác rồi đây.

Sau lưng Lưu Sâm chợt vang lên tiếng Khắc Nại:

- Hình như vừa rồi là Cách Tố giảng sư thì phải, chẳng lẽ nàng ta thật sự muốn tham gia sao?

- Tất nhiên rồi!

Ưu Lệ Ty cười nói:

- Đáng tiếc là mỹ nữ của chúng ta chưa chắc đã qua được ải anh hùng rồi! A Khắc Lưu Tư, nàng ta có thể qua ải đó được không?

Lưu Sâm trừng mắt nhìn nàng, nói:

- Tất nhiên là có thể rồi! Ngươi cũng đâu phải không biết, ta đây sợ nhất là hai loại người, một trong số đó chính là mỹ nữ đấy!

- Ta biết chứ!

Ưu Lệ Ty lại cười:

- Loại thứ hai là ai thế? Có phải là.....bằng hữu hay không?

Lưu Sâm lắc đầu:

- Không phải! Loại thứ hai là....những người còn lợi hại hơn ta!

- Nói dư thừa!

Lưu Sâm cất tiếng cười ha hả, sau đó thì thân ảnh nhoáng lên rồi chạy đi thật xa. Một lát chợt có tiếng gõ cửa phòng Cách Tố vang lên. Cửa phòng vừa được mở ra, Cách Tố kinh ngạc nhìn Lưu Sâm hỏi:

- Ta không nhìn lầm chứ? Hôm nay ngươi lại gõ cửa tử tế thế à?

Lưu Sâm mỉm cười nói:

- Hôm nay ta đến là để nói chính sự, tất nhiên là phải đi cửa chính rồi!

Cách Tố cười khanh khách nói:

- Cuối cùng ngươi cũng thừa nhận là từ đó giờ vẫn chỉ làm toàn chuyện....xấu không thôi! Thật là hiếm có à nha! Chuyện chính sự gì chứ?

Lưu Sâm thở dài nói:

- Bảo bối yêu dấu, ta và nàng phải tỷ thí với nhau, vậy có muốn tát nước vào tình lang của nàng hay không? Nếu muốn thì để ta tìm món gì đó để đánh đổi nhé!

Cách Tố lắc đầu quầy quậy:

- Không muốn! Bởi vì ta sẽ không tham gia! Tuyệt đối sẽ không tham gia!

Lưu Sâm sửng sốt, hỏi:

- Dường như gia gia của nàng đã quyết định rồi mà, chẳng lẽ ông ta chưa thương lượng với nàng sao?

- Dù có thương lượng thì cũng vô ích thôi!

Cách Tố nói:

- Biết tại sao không? Bởi vì....bởi vì ta muốn ngươi tham gia, mà đã có ngươi tham gia rồi thì ta còn tham gia để làm gì? Tên tiểu bại hoại ngươi, dám sẽ đùa bỡn ta ở trước mắt mọi người lắm. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội đó đâu!

- Tốt lắm!

Lưu Sâm vươn tay ra và chụp được một bên bảo bối tròn trịa, rồi nói tiếp:

- Ta cũng đang nghĩ xem nếu có nàng tham gia, không biết ta nên làm thế nào để nhường nàng, khiến nàng bị thua mà không đến nỗi quá khó coi. Bây giờ thì không cần lo nữa. Lại đây nào, bảo bối, nhè nhẹ chút nhé....

- Ngươi cho rằng ngươi nhất định sẽ thắng ta sao?

Cách Tố hờn dỗi nói:

- Nếu thật sự tỷ đấu, ta khẳng định sẽ thắng ngươi!

- Nàng quên là nàng đã sớm nhận thua rồi sao?

Lưu Sâm thì thầm sát ở bên tai nàng:

- Tại Âm Sơn đó....ừm...quên rồi à?

- Đó là kỹ xảo giết người thôi...ngươi nỡ giết ta sao? Ừm....đừng có nói sát vào tai người ta như thế....nhột mà....

Thế rồi hai người cùng ngã xuống giường.

Sau khi hôn hít triền miên xong, Cách Tố dựa vào lòng Lưu Sâm rồi thỏ thẻ:

- Ái lang, tuy ta không tham gia, nhưng Tư Tháp đã khác xưa rồi, còn Á Sắt thì vẫn có thực lực trên cả Tư Tháp. Trong khi tỷ thí ở học viện, quy định là không được giết người. Chút ít ưu thế của ngươi sẽ không thể phát huy được, chớ nên khinh địch!

Lưu Sâm mỉm cười đầy thần bí. Khác xưa rồi? Ai có thể so được với sự biến hóa to lớn của hắn chứ?

Lưu Sâm ôm chặt lấy Cách Tố rồi hỏi:

- Rốt cuộc thì nàng muốn ai trong chúng ta sẽ thắng lợi?

- Ta muốn....không ai thắng cả!

Cách Tố nói:

- Dù Tư Tháp có thành công ở đây, nhưng khi đến học viện khác thì hắn cũng bị đánh bại thôi. Còn nếu như ngươi thành công thì ta.....ta không thích nhìn cái mặt dương dương đắc ý của ngươi!

- Hiểu rồi! Cách Tố của ta không muốn xa cách với tình lang. Chuyến này ta đi, không biết bao giờ mới trở về. Vậy bây giờ chúng ta hãy tranh thủ thời gian để âu yếm cho thật đã, coi như là bù đắp cho những ngày xa nhau sắp tới.....

Vừa nói xong, hắn liền đưa tay cởi hết y phục của Cách Tố ra.

Cách Tố hơi cọ quậy một chút rồi nói:

- Bù đắp cũng vô dụng thôi...

Lời đó vừa thốt ra, khuôn mặt của nàng liền đỏ bừng lên. Nàng muốn nói là vô dụng, bởi lẽ sau đó thì lại sẽ nóng lòng như lửa đốt, không biết cách mấy ngày nữa thì lại sẽ nhớ nhung đây?

Đêm đã khuya, Lưu Sâm đứng trước cửa sổ của mình. Trước mắt chỉ là cuộc tuyển chọn của học viện, bản thân mình không có chút áp lực nào, chỉ cần bỏ xuống cái bao phục "bằng hữu" kia thì tất cả đều có thể bỏ xuống được hết. Nhưng một khi rời khỏi học viện rồi sẽ thế nào? Tất cả những tinh anh dưới ba mươi tuổi của đại lục sẽ quy tụ về một nơi, chẳng những thế, trong số đó không chỉ giới hạn ở trong các học viên mà thôi, mà còn có không biết bao nhiêu ma đạo và kiếm thánh nữa? Bạch Ngọc học viện dẫn dầu tất cả các học viện khác, nghe nói họ có không ít học viên đã đạt tới cấp ma đạo, nhưng dù không kể tới Bạch Ngọc học viện, theo Lưu Sâm biết thì trên toàn thể đại lục còn có mấy đại gia tộc tuy rất ít đi lại trên giang hồ, nhưng những truyền kỳ của họ vẫn được đồn đãi khắp nơi. Không biết chuyến này họ có phái người đến tham dự hay không?

Nếu phải đối mặt với ma đạo hoặc kiếm thánh, hắn khả dĩ có thể dùng ma pháp của bản thân mà đấu ngang ngửa với họ, nhưng nếu phải đối mặt với đẳng cấp cao nhất thì thế nào? Toàn Phong chùy là tuyệt kỹ tất sát của hắn, không thể sử dụng dễ dàng được, mà trong khi tỷ thí công bằng thì không cần phải đấu tới một sống một chết nên lại càng không thể dùng tới nó được. Nếu không thể dùng tới Toàn Phong chùy với toàn lực, vậy thì ưu thế còn lại của mình không còn gì nữa. Trừ phi trong lúc này có thể đề thăng thực lực thêm một lần nữa. Nếu những người khác muốn đề thăng công lực chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi thì tất nhiên là không thể nào, nhưng đối với Lưu Sâm thì không có gì là không được cả. Nếu muốn cho ma pháp của hắn được đề thăng thì có nghĩa là cần phải hấp thu thêm vài viên Long tinh nữa, hoặc giả vài chục viên ma tinh của những loại ma thú thuộc Phong hệ khác là được.

Ma tinh? Ở đâu có ma tinh tốt đây? Tất nhiên là rừng ma thú rồi.

Có lẽ ngày mai hắn sẽ đi thi tham tuyển trước, sau khi thành công thì sẽ xâm nhập rừng ma thú một phen. Trước khi khởi hành thì phải chuẩn bị vũ trang cho mình đã.

Lúc này bỗng nhiên Lưu Sâm nghe được tiếng róc rách của nước vang lên. Tiếng nước róc rách đó thật rất lạ lùng, thanh âm tắm rửa mà cũng có thể nghe êm tai tới như vậy. Cô hàng xóm này thật rất đáng quan tâm đây! Thế rồi thân ảnh của hắn khẽ động, nó lập tức biến mất, và sau đó thì trên bức màn cửa sổ của Á Na đã thấy một cái đầu ló ra. Nhìn nữ hài tắm cũng không phải là đại sự gì, đối với Lưu Sâm thì đúng là chẳng đáng vào đâu; hơn nữa hắn còn một lý do khác: hắn muốn nhìn xem đóa Thủy Tiên của nàng trông có giống với Khánh Ước hay không.

Bức rèm thật là dầy! Nó là do đích thân hắn đã treo lên đây.

Nhưng một khi Lưu Sâm đã muốn nhìn gì đó, dù bức màn có dầy tới đâu thì cũng vô dụng mà thôi.

Thế rồi chợt có một cơn gió thổi qua phía trước cửa sổ, bức rèm dường như có một bàn tay vô hình được vén lên rất chậm vậy. Nó vén lên từ từ, chậm đến nỗi hầu như không ai có thể phát hiện được, và rốt cuộc cũng để lộ ra một khe hở. Lưu Sâm ghé sát đầu vào bức tường, ánh mắt nhìn xuyên qua khe hở của bức rèm. Vừa nhìn vào trong thì hắn lập tức sửng người ra.

Không có ai đang tắm cả!

Chỉ có người đang khiêu vũ! Nàng đặc biệt dùng bức màn dầy che cửa lại không phải là vì sợ người ta nhìn lén mình tắm, mà là sợ người ta nhìn lén mình luyện công. Tiếc rằng, dù có sợ vì lí do nào thì cũng vẫn có người đi nhìn lén nàng. Bất luận là loại nào, Lưu Sâm đều muốn nhìn xem cho rõ.

Khi người ta tắm thì có thể phát ra tiếng nước, đó cũng là chuyện thường tình, nhưng nếu khiêu vũ mà có thể phát ra tiếng nước thì đó mới là chuyện lạ. Vậy mà chuyện lạ lại đang xảy ra ngay trước mắt hắn đây.

Á Na đang khiêu vũ. Lúc mới nhìn thì có thể nhận ra được là nàng đang đạp theo vũ bộ, là Ngư Long vũ! Theo vũ bộ của nàng, bọt nước bay lên tứ tung trong không gian, khắp nơi đều là bọt nước, phảng phất như chúng cũng đang khiêu vũ vậy. Theo mỗi một chuyển động của nàng, nhưng bọt nước kia lại vũ động theo một loại vận luật. Lưu Sâm thấy vậy thì trong lòng khẽ động, trong đầu hắn liền hiện ra một trường cảnh khác: ở trên một hòn đảo giống như tiên cảnh, một nàng mỹ nhân ngư đang vũ động trong nước. Khắp không gian đều có bọt nước nhảy múa theo vũ điệu của nàng, ngoài ra còn có thêm cả Giao ngư trăm năm và những tinh linh ở trong những bọt nước đó nữa....

Vũ điệu của nàng lúc bấy giờ trông có vẻ rất quen thuộc. Giờ nhìn lại vũ điệu của Á Na thì rõ ràng giữa hai người đều có uyên nguyên với nhau. Ngư Long biến kỳ thuật xuất thân từ Thiên Cảnh thánh nữ, mà Ngư Long vũ của Á Na và vũ điệu của mỹ nhân ngư lại khá giống nhau; còn hoa Thủy Tiên của Khánh Ước thì cũng có liên quan tới Thiên Cảnh thánh nữ, mà Á Na cũng có hoa Thủy Tiên giống thế. Vậy ba nàng mỹ nữ rốt cuộc có quan hệ với nhau thế nào? Ba người vốn không có dây mơ rễ má gì với nhau, vậy mà chỉ vì Thiên Cảnh thánh nữ mà họ lại có liên quan với nhau...

Rèm cửa sổ chợt được gạt mạnh ra, tiếp theo đó là một thanh Băng kiếm chỉa vào cổ họng của Lưu Sâm. Kiếm phong lạnh lẽo ập tới khiến cho Lưu Sâm kinh hãi. Hắn chỉ khẽ chớp động thân hình thì lập tức biến mất ngay. Hắn vừa về đến phòng thì cửa sổ của hắn lại đã được một vòi nước trong vén mạnh rèm cửa lên. Sau khi vòi nước được thu lại thì đã thấy một mỹ nữ xuất hiện ngay giữa phòng của hắn, trên mặt nàng lộ vẻ phẫn nộ, thanh Băng kiếm vẫn chỉa vào cổ họng của Lưu Sâm. Á Na trầm giọng nạt:

- A Khắc Lưu Tư, ngươi thật quá đáng!

- Ngươi thì cũng quá hẹp hòi rồi!

Lưu Sâm cười khổ, nói:

- Nếu có khiêu vũ thì cũng nên cho người ta xem với chứ, ta rất thích xem ngươi khiêu vũ. Theo đáng lẽ thì ngươi....phải cảm thấy cao hứng mới đúng!

Á Na tức giận đến run người:

- Trên đời này mà cũng có hạng khán giả như ngươi sao? Chuyên leo cửa sổ phòng của người khác giới....

Lưu Sâm từ tốn giải thích:

- Ngươi nghĩ sai rồi, ở bên ngoài cửa sổ xem thì không thể xem là nhảy cửa sổ đột nhập phòng của người khác giới, mà người nhảy cửa sổ chính là ngươi kia kìa. Ta không trách ngươi, lại đây nào, ngồi xuống đi. Uống chút gì không? Hay là chúng ta tâm sự chút nhé?

Á Na nhìn mặt Lưu Sâm, xong lại nhìn ra cửa sổ ở sau lưng mình. Trên mặt nàng tỏ ra thần tình khá kỳ quái. Quả thật nàng đã nhảy cửa sổ mà đột nhập vào phòng của hắn, chỉ sợ vừa rồi vì quá tức giận mà quên khuấy mất.

Chapter
1 Chương 1: Mưu Sát
2 Chương 2: Lễ Vật Đáng Sợ
3 Chương 3: Mình Hình Như Chẳng Phải Loại Tốt Đẹp Gì
4 Chương 4: Thị Nữ Bối Ty
5 Chương 5: Vô Tự Bi, Hỏa Diễm Vũ
6 Chương 6: Mỹ Nhân Ngư
7 Chương 7: Huyết Thủ
8 Chương 8: Diệu Kế
9 Chương 9: Ý Thức Nguy Cơ
10 Chương 10: Cha Con Gặp Mặt
11 Chương 11: Công Phu
12 Chương 12: Long Quy Bảo Giáp
13 Chương 13: Chạy Trốn Trên Biển
14 Chương 14: Ma Pháp Quái Tài
15 Chương 15: Diệu Thủ Sơ Hiện
16 Chương 16: Mưu Đồ Gây Rối
17 Chương 17: Diệu Ngữ Kinh Nhân
18 Chương 18: Làm Chính Mình
19 Chương 19: Đoạt Tiền
20 Chương 20: Viện Trưởng Lên Sân Khấu
21 Chương 21: Phân Cấp Ma Pháp
22 Chương 22: Mục Tiêu Thứ Nhất
23 Chương 23: Đạo Sư Lập Uy
24 Chương 24: Tranh Ma Trượng
25 Chương 25: Bằng Hữu
26 Chương 26: Mỹ Nữ Giảng Sư
27 Chương 27: Ma Pháp Phụ
28 Chương 28: Bảo Bối Cao Ngất
29 Chương 29: Cuộc Huấn Luyện Ly Kỳ
30 Chương 30: Trò Đùa Dai
31 Chương 31: Tám Bức Thư Tình
32 Chương 32: Oán Độc
33 Chương 33: Mỹ Nữ Tới Cửa
34 Chương 34: Tính Toán
35 Chương 35: Chiến Đấu Kiểu Cách Lạp
36 Chương 36: Nghịch Chuyển
37 Chương 37: Xú Danh Khắp Học Viện
38 Chương 38: Huấn Luyện Dã Ngoại
39 Chương 39: Sát Nhân Phong
40 Chương 40: Đột Phá Giới Tuyến
41 Chương 41: Cuộc Đấu Đầy Hương Diễm
42 Chương 42: Mỹ Nữ Thất Thân
43 Chương 43: Cao Trào
44 Chương 44: Trở Về Thành Đôi
45 Chương 45: Đạo Sư Ngu Ngốc
46 Chương 46: Cùng Chung Mục Tiêu
47 Chương 47: Bị Tập Kích
48 Chương 48: Thất Thân Chỉ Vì Không Cẩn Thận
49 Chương 49: Kế Trong Kế
50 Chương 50: Bằng Hữu Của Phụ Thân
51 Chương 51: Hơi Lộ Lưu Luyến
52 Chương 52: Nữ Hài Nghe Truyện Cổ Tích
53 Chương 53: Nam Nhân Tốt Nhất
54 Chương 54: Tuyển Lựa Thi Đấu
55 Chương 55: Người Dự Thi Bất Ngờ
56 Chương 56: Tỷ Thí Ma Pháp Phụ
57 Chương 57: Toàn Phong Tiễn
58 Chương 58: Vét Hết Cát Sẽ Thấy Vàng
59 Chương 59: Đọ Sức
60 Chương 60: Tam Đại Cự Đầu
61 Chương 61: Tôn Nữ Của Viện Trưởng
62 Chương 62: Hai Người Tranh Bá
63 Chương 63: Kiếm Hệ Hoàng Kim Tổ
64 Chương 64: Huyễn Ảnh Và Hư Ảnh
65 Chương 65: Phỏng Theo Cố Sự
66 Chương 66: Ngươi Thiếu Ta Một Chầu Rượu
67 Chương 67: Một Lựa Chọn
68 Chương 68: Chứng Minh Ngươi Là Người Tốt!
69 Chương 69: Cách Lạp Lạp, Ráng Lên!
70 Chương 70: Quy Luật Của Thạch Động
71 Chương 71: Kỳ Thật, Ta Không Dâm Đãng!
72 Chương 72: Qua Âm Sơn
73 Chương 73: Kiếm Thánh Đạo Tặc
74 Chương 74: Phong Nhận Thần Kỳ Chuyển Bại Thành Thắng
75 Chương 75: Quy Tắc Mới Của Thi Đấu
76 Chương 76: Thiên Sứ
77 Chương 77: Nội Loạn Trong Đội
78 Chương 78: Ma Ly
79 Chương 79: Lãnh Địa Của Rồng
80 Chương 80: Giết Rồng
81 Chương 81: Đại Nghịch Chuyển
82 Chương 82: Phong Phạm Đại Tướng
83 Chương 83: Một Chấn Động Lớn
84 Chương 84: Khiêu Chiến
85 Chương 85: Mê Tâm Thuật Giết Được Ai?
86 Chương 86: Phong Quang Vô Hạn
87 Chương 87: Xú Nữ Phong Vân
88 Chương 88: Đội Ngũ Long Xà Hỗn Tạ
89 Chương 89: Thì Ra Không Phải Mình Biết Ma Pháp
90 Chương 90: Ta Giúp Ngươi Giặt Ra Giường
91 Chương 91: Hung Sát Trong Học Viện
92 Chương 92: Thất Thân Làm Chứng
93 Chương 93: Lần Thứ Hai Chảy Máu
94 Chương 94: Mỹ Nữ Khắc Mã
95 Chương 95: Nữ Ái Mộ
96 Chương 96: Đạo Sư Đi Tìm Chết
97 Chương 97: Hãy Chiếm Hữu Ta Trước Khi Giết Ta
98 Chương 98: Một Đêm Cuồng Say
99 Chương 99: Giải Quyết Tận Gốc
100 Chương 100: Đóa Hoa Lài Cắm Trên Bãi Phân Trâu
101 Chương 101: Con Tin
102 Chương 102: Sát Thủ Trong Rừng Tùng
103 Chương 103: Đại Kế Giết Địch Đầy Hương Diễm
104 Chương 104: Thả Người
105 Chương 105: Lời Thề Với Ma Tôn
106 Chương 106: Mối Họa Diệt Tộc
107 Chương 107: Lập Kế Giết Hai Cao Thủ
108 Chương 108: Cung Tên Tiết Lộ Huyền Cơ
109 Chương 109: Đại Tiểu Thư Khác Thường
110 Chương 110: Sinh Nhi Tử Mệt Chết Ngươi
111 Chương 111: Nhân Họa
112 Chương 112: Tự Sáng Chế Kỳ Công
113 Chương 113: Kế Ly Gián
114 Chương 114: Khen Thưởng Nhỏ
115 Chương 115: Cho Hắn Đùa Giỡn Để Báo Đáp Hắn
116 Chương 116: Thánh Bia Bị Nứt
117 Chương 117: Phong Kiếm
118 Chương 118: Tin Tức Động Trời
119 Chương 119: Huynh Đệ Quyết Liệt
120 Chương 120: Trục Xuất
121 Chương 121: Hạnh Phúc Rất Đơn Giản
122 Chương 122: Tiểu Mỹ Nhân Cát Tường
123 Chương 123: Bão Tố
124 Chương 124: Tiên Cảnh Ở Trên Biển
125 Chương 125: Thánh Địa
126 Chương 126: Dây Lụa Đỏ
127 Chương 127: Sự Vô Tình Của Phụ Thân Và Câu Chuyện Của Mẫu Thân
128 Chương 128: Hỏi Nữ Hài Quá Chén Vài Câu
129 Chương 129: Gian Tế Thuần Khiết
130 Chương 130: Vệ Sĩ Khách Mời
131 Chương 131: Từng Bước Nguy Cơ
132 Chương 132: Lưỡng Nữ Đồng Hành
133 Chương 133: Dòng Sông Tràn Ngập Nguy Cơ
134 Chương 134: Thử Nghiệm Tiểu Phong Tác
135 Chương 135: Thổ Hệ Hoàng Kim Nhân
136 Chương 136: Kinh Sợ Khi Gặp Lại Bạn Học
137 Chương 137: Bảo Đảm An Toàn
138 Chương 138: Địa Thiết Tinh Chủy
139 Chương 139: Lừa Thưởng
140 Chương 140: Thần Lực Hoàn
141 Chương 141: Mười Ngày Tiêu Hồn
142 Chương 142: Trọng Hình Vũ Khí Hạng Trung Cấp
143 Chương 143: Phân Công Rõ Ràng
144 Chương 144: Tin Dữ Của Bằng Hữu
145 Chương 145: Thần Kỳ Hay Thần Bỏ?
146 Chương 146: Thần Tinh
147 Chương 147: Thâm Nhập Thú Nhân Cốc
148 Chương 148: Phong Động
149 Chương 149: Hấp Tinh Đại Pháp
150 Chương 150: U Minh Cốc
151 Chương 151: Phong Thần Tái Hiện
152 Chương 152: Lời Thề Như Chó Rắm
153 Chương 153: Hoa Thủy Tiên Kiều Diễm
154 Chương 154: Lưu Lại 5 Ngày, Ta Cần Ngươi
155 Chương 155: Chìa Khóa Của Thiên Cảnh
156 Chương 156: Nửa Đêm Bị Dã Thú Tấn Công
157 Chương 157: Ước Hẹn Một Năm
158 Chương 158: Gió Lan Học Viện
159 Chương 159: Mê Hoặc Kinh Người
160 Chương 160: Khiêu Vũ Sau Cánh Cửa Đóng Kín
161 Chương 161: Sự Huyền Bí Của Ngư Long Vũ
162 Chương 162: Không Chiến Mà Thắng
163 Chương 163: Ngư Long Vũ Dường Như Lăng Ba
164 Chương 164: Tự Làm Tự Chịu
165 Chương 165: Ma Tinh Ẩn Hình
166 Chương 166: Không Gian Ma Pháp
167 Chương 167: Nữ Lưu Manh Siêu Cấp
168 Chương 168: Tinh Linh Đáng Ghét
169 Chương 169: Tửu Khách Trong Đêm Khuya
170 Chương 170: Đấu Rượu
171 Chương 171: Rồng Bay Vào Biển
172 Chương 172: Ba Câu Hỏi
173 Chương 173: Sự Mê Hoặc Của Công Chúa
174 Chương 174: Chúng Thần Chi Luân
175 Chương 175: Bị Vây Công, Dùng Ẩn Thân Thuật Thoát Thân
176 Chương 176: Thụ Thương
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: Mưu Sát
2
Chương 2: Lễ Vật Đáng Sợ
3
Chương 3: Mình Hình Như Chẳng Phải Loại Tốt Đẹp Gì
4
Chương 4: Thị Nữ Bối Ty
5
Chương 5: Vô Tự Bi, Hỏa Diễm Vũ
6
Chương 6: Mỹ Nhân Ngư
7
Chương 7: Huyết Thủ
8
Chương 8: Diệu Kế
9
Chương 9: Ý Thức Nguy Cơ
10
Chương 10: Cha Con Gặp Mặt
11
Chương 11: Công Phu
12
Chương 12: Long Quy Bảo Giáp
13
Chương 13: Chạy Trốn Trên Biển
14
Chương 14: Ma Pháp Quái Tài
15
Chương 15: Diệu Thủ Sơ Hiện
16
Chương 16: Mưu Đồ Gây Rối
17
Chương 17: Diệu Ngữ Kinh Nhân
18
Chương 18: Làm Chính Mình
19
Chương 19: Đoạt Tiền
20
Chương 20: Viện Trưởng Lên Sân Khấu
21
Chương 21: Phân Cấp Ma Pháp
22
Chương 22: Mục Tiêu Thứ Nhất
23
Chương 23: Đạo Sư Lập Uy
24
Chương 24: Tranh Ma Trượng
25
Chương 25: Bằng Hữu
26
Chương 26: Mỹ Nữ Giảng Sư
27
Chương 27: Ma Pháp Phụ
28
Chương 28: Bảo Bối Cao Ngất
29
Chương 29: Cuộc Huấn Luyện Ly Kỳ
30
Chương 30: Trò Đùa Dai
31
Chương 31: Tám Bức Thư Tình
32
Chương 32: Oán Độc
33
Chương 33: Mỹ Nữ Tới Cửa
34
Chương 34: Tính Toán
35
Chương 35: Chiến Đấu Kiểu Cách Lạp
36
Chương 36: Nghịch Chuyển
37
Chương 37: Xú Danh Khắp Học Viện
38
Chương 38: Huấn Luyện Dã Ngoại
39
Chương 39: Sát Nhân Phong
40
Chương 40: Đột Phá Giới Tuyến
41
Chương 41: Cuộc Đấu Đầy Hương Diễm
42
Chương 42: Mỹ Nữ Thất Thân
43
Chương 43: Cao Trào
44
Chương 44: Trở Về Thành Đôi
45
Chương 45: Đạo Sư Ngu Ngốc
46
Chương 46: Cùng Chung Mục Tiêu
47
Chương 47: Bị Tập Kích
48
Chương 48: Thất Thân Chỉ Vì Không Cẩn Thận
49
Chương 49: Kế Trong Kế
50
Chương 50: Bằng Hữu Của Phụ Thân
51
Chương 51: Hơi Lộ Lưu Luyến
52
Chương 52: Nữ Hài Nghe Truyện Cổ Tích
53
Chương 53: Nam Nhân Tốt Nhất
54
Chương 54: Tuyển Lựa Thi Đấu
55
Chương 55: Người Dự Thi Bất Ngờ
56
Chương 56: Tỷ Thí Ma Pháp Phụ
57
Chương 57: Toàn Phong Tiễn
58
Chương 58: Vét Hết Cát Sẽ Thấy Vàng
59
Chương 59: Đọ Sức
60
Chương 60: Tam Đại Cự Đầu
61
Chương 61: Tôn Nữ Của Viện Trưởng
62
Chương 62: Hai Người Tranh Bá
63
Chương 63: Kiếm Hệ Hoàng Kim Tổ
64
Chương 64: Huyễn Ảnh Và Hư Ảnh
65
Chương 65: Phỏng Theo Cố Sự
66
Chương 66: Ngươi Thiếu Ta Một Chầu Rượu
67
Chương 67: Một Lựa Chọn
68
Chương 68: Chứng Minh Ngươi Là Người Tốt!
69
Chương 69: Cách Lạp Lạp, Ráng Lên!
70
Chương 70: Quy Luật Của Thạch Động
71
Chương 71: Kỳ Thật, Ta Không Dâm Đãng!
72
Chương 72: Qua Âm Sơn
73
Chương 73: Kiếm Thánh Đạo Tặc
74
Chương 74: Phong Nhận Thần Kỳ Chuyển Bại Thành Thắng
75
Chương 75: Quy Tắc Mới Của Thi Đấu
76
Chương 76: Thiên Sứ
77
Chương 77: Nội Loạn Trong Đội
78
Chương 78: Ma Ly
79
Chương 79: Lãnh Địa Của Rồng
80
Chương 80: Giết Rồng
81
Chương 81: Đại Nghịch Chuyển
82
Chương 82: Phong Phạm Đại Tướng
83
Chương 83: Một Chấn Động Lớn
84
Chương 84: Khiêu Chiến
85
Chương 85: Mê Tâm Thuật Giết Được Ai?
86
Chương 86: Phong Quang Vô Hạn
87
Chương 87: Xú Nữ Phong Vân
88
Chương 88: Đội Ngũ Long Xà Hỗn Tạ
89
Chương 89: Thì Ra Không Phải Mình Biết Ma Pháp
90
Chương 90: Ta Giúp Ngươi Giặt Ra Giường
91
Chương 91: Hung Sát Trong Học Viện
92
Chương 92: Thất Thân Làm Chứng
93
Chương 93: Lần Thứ Hai Chảy Máu
94
Chương 94: Mỹ Nữ Khắc Mã
95
Chương 95: Nữ Ái Mộ
96
Chương 96: Đạo Sư Đi Tìm Chết
97
Chương 97: Hãy Chiếm Hữu Ta Trước Khi Giết Ta
98
Chương 98: Một Đêm Cuồng Say
99
Chương 99: Giải Quyết Tận Gốc
100
Chương 100: Đóa Hoa Lài Cắm Trên Bãi Phân Trâu
101
Chương 101: Con Tin
102
Chương 102: Sát Thủ Trong Rừng Tùng
103
Chương 103: Đại Kế Giết Địch Đầy Hương Diễm
104
Chương 104: Thả Người
105
Chương 105: Lời Thề Với Ma Tôn
106
Chương 106: Mối Họa Diệt Tộc
107
Chương 107: Lập Kế Giết Hai Cao Thủ
108
Chương 108: Cung Tên Tiết Lộ Huyền Cơ
109
Chương 109: Đại Tiểu Thư Khác Thường
110
Chương 110: Sinh Nhi Tử Mệt Chết Ngươi
111
Chương 111: Nhân Họa
112
Chương 112: Tự Sáng Chế Kỳ Công
113
Chương 113: Kế Ly Gián
114
Chương 114: Khen Thưởng Nhỏ
115
Chương 115: Cho Hắn Đùa Giỡn Để Báo Đáp Hắn
116
Chương 116: Thánh Bia Bị Nứt
117
Chương 117: Phong Kiếm
118
Chương 118: Tin Tức Động Trời
119
Chương 119: Huynh Đệ Quyết Liệt
120
Chương 120: Trục Xuất
121
Chương 121: Hạnh Phúc Rất Đơn Giản
122
Chương 122: Tiểu Mỹ Nhân Cát Tường
123
Chương 123: Bão Tố
124
Chương 124: Tiên Cảnh Ở Trên Biển
125
Chương 125: Thánh Địa
126
Chương 126: Dây Lụa Đỏ
127
Chương 127: Sự Vô Tình Của Phụ Thân Và Câu Chuyện Của Mẫu Thân
128
Chương 128: Hỏi Nữ Hài Quá Chén Vài Câu
129
Chương 129: Gian Tế Thuần Khiết
130
Chương 130: Vệ Sĩ Khách Mời
131
Chương 131: Từng Bước Nguy Cơ
132
Chương 132: Lưỡng Nữ Đồng Hành
133
Chương 133: Dòng Sông Tràn Ngập Nguy Cơ
134
Chương 134: Thử Nghiệm Tiểu Phong Tác
135
Chương 135: Thổ Hệ Hoàng Kim Nhân
136
Chương 136: Kinh Sợ Khi Gặp Lại Bạn Học
137
Chương 137: Bảo Đảm An Toàn
138
Chương 138: Địa Thiết Tinh Chủy
139
Chương 139: Lừa Thưởng
140
Chương 140: Thần Lực Hoàn
141
Chương 141: Mười Ngày Tiêu Hồn
142
Chương 142: Trọng Hình Vũ Khí Hạng Trung Cấp
143
Chương 143: Phân Công Rõ Ràng
144
Chương 144: Tin Dữ Của Bằng Hữu
145
Chương 145: Thần Kỳ Hay Thần Bỏ?
146
Chương 146: Thần Tinh
147
Chương 147: Thâm Nhập Thú Nhân Cốc
148
Chương 148: Phong Động
149
Chương 149: Hấp Tinh Đại Pháp
150
Chương 150: U Minh Cốc
151
Chương 151: Phong Thần Tái Hiện
152
Chương 152: Lời Thề Như Chó Rắm
153
Chương 153: Hoa Thủy Tiên Kiều Diễm
154
Chương 154: Lưu Lại 5 Ngày, Ta Cần Ngươi
155
Chương 155: Chìa Khóa Của Thiên Cảnh
156
Chương 156: Nửa Đêm Bị Dã Thú Tấn Công
157
Chương 157: Ước Hẹn Một Năm
158
Chương 158: Gió Lan Học Viện
159
Chương 159: Mê Hoặc Kinh Người
160
Chương 160: Khiêu Vũ Sau Cánh Cửa Đóng Kín
161
Chương 161: Sự Huyền Bí Của Ngư Long Vũ
162
Chương 162: Không Chiến Mà Thắng
163
Chương 163: Ngư Long Vũ Dường Như Lăng Ba
164
Chương 164: Tự Làm Tự Chịu
165
Chương 165: Ma Tinh Ẩn Hình
166
Chương 166: Không Gian Ma Pháp
167
Chương 167: Nữ Lưu Manh Siêu Cấp
168
Chương 168: Tinh Linh Đáng Ghét
169
Chương 169: Tửu Khách Trong Đêm Khuya
170
Chương 170: Đấu Rượu
171
Chương 171: Rồng Bay Vào Biển
172
Chương 172: Ba Câu Hỏi
173
Chương 173: Sự Mê Hoặc Của Công Chúa
174
Chương 174: Chúng Thần Chi Luân
175
Chương 175: Bị Vây Công, Dùng Ẩn Thân Thuật Thoát Thân
176
Chương 176: Thụ Thương
footer(); ?>