Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B

Deyun

Tần Thái khép nửa con mắt không nhúc nhích, cô muốn xem cái chậu rửa mặt kia tính làm gì. Nếu nó chỉ mượn cái tường một chút thì cô cũng không ngại.

Chậu rửa mặt kia không chút tiếng động rơi từ mặt tường xuống đất, chậm rãi lăn đến cái tủ nằm bên phải giường—— Đàm Tiếu ngủ bên phải.

Tần Thái muốn học theo cao nhân trong TV, điện ảnh, cắn ngón trỏ vẽ bùa, nhưng mà cắn hai lần lại không chảy nổi máu—— không dám cắn thật!

Cô nhìn trái phải, à, tuy rằng chỗ này không có bút nhưng lại có Đàm Tiếu.

Cắn Đàm Tiếu thì cô làm được!!

Cô liền nắm lấy ngón trỏ của Đàm Tiếu, hung hăng cắn một cái ở giữa ngón! Đàm Tiếu bật tỉnh, Tần Thái bảo hắn đừng cử động. Cô lấy áo gối, không nói nhiều dùng máu vẽ lên mười cái bùa hàng ma.

Đàm Tiếu thật cạn lời nuốt nước bọt—— tiểu thư à, kỹ thuật vẽ bùa của cô có thể tiến bộ một chút không? Nếu không được thì tôi mua mấy cái bùa hàng ma mẫu về cho cô tập vẽ nhé!!

Cái chậu rửa mặt kia đang mở tủ, Tần Thái thật khiếp sợ —— đầu năm nay, cả yêu ma quỷ quái cũng vào nhà trộm cướp!!

Nhưng chốc lát cô liền hiểu— — thì ra nó đang tìm cuộn da người. Tấm da của chị Hồng đang thở dốc!!

Tần Thái sao có thể trơ mắt nhìn nó trộm đồ của mình, lập tức quăng ra cái bùa làm bằng áo gối, chụp xuống cái mặt kia! nó dùng sức lăn loạn xạ, Tần Thái không buông tay, trói nó vào áo gối.

Đàm Tiếu bật đèn lên.

Ánh đèn rất là chói mắt, Tần Thái chăm chú nhìn, phát hiện bên trong áo gối... lại là một cái gương. Má, hèn chi cái mặt lại to như vậy!!

Đây là cái gương đồng khắc hoa khá cổ, vành ngoài bóng loáng, có thể thấy chủ cũ thường xuyên vuốt ve nó. Cái gương rất sáng, Tần Thái không dám soi vào gương, dù sao thì nó cũng có chút tà, không nên để bị nhiếp hồn không ra được.

Chỉ là rốt cuộc cái gương này có lai lịch như thế nào, vì sao lại đến nơi này tìm cô?

Tần Thái không nghĩ ra, Đàm Tiếu lại nhìn nhìn thăm dò: " là kính Côn Luân, sao lại ở đây?"

Tần Thái hưng phấn: " anh biết? mau nói một chút!"

Đàm Tiếu cách áo gối cầm lấy cái gương, càng xem càng nhăn mặt: "là kính của núi Côn Luân, một vài Địa Tiên thường tặng cho đồ đệ của mình, cũng có đánh dấu người dùng, chắc đằng sau sẽ khắc tên"

Tần Thái lật lật tìm tìm một lát, thấy phía dưới gương khắc hai chữ rất nhỏ—— gx. Hai người suy nghĩ nửa ngày cũng không hiểu nó có nghĩa gì, Tần Thái thử nghĩ: " tôi cảm thấy đây khẳng định là hai chữ viết tắt, chẳng lẽ là chúc mừng?!"

Đàm Tiếu ngậm miệng nhìn cô: "...cô...thật sự là người trong huyền môn?!"

Tần Thái trừng mắt: " đừng có chuyển đề tài, đang nói về cái gương, tự nhiên lại kéo sang việc tôi liên quan gì đến huyền môn!"

Đàm Tiếu thở dài thật sâu: " vậy cô chắc sẽ biết tứ đại thiên sư của Huyền môn là ai chứ?"|

Tần Thái vẻ mặt chân thành: " tôi chỉ biết tứ đại thiên vương!"

Đàm Tiếu thở dài đến lười than thở: " Huyền môn tứ đại thiên sư, là Trương Ngôn Lăng, Hứa Tốn, Tát Thủ Kiên... với Cát Huyền"

" gx...Cát Huyền?!" Tần Thái rốt cuộc có chút hiểu, nhưng cô vẫn không rõ, " cái gương này là của Cát Huyền?"

Sắc mặt Đàm Tiếu trở nên nghiêm túc—— anh đã nghe Tần Thái nói qua chuyện của cây dâu tinh kia: " Cát Huyền thiên sư tinh thông đạo pháp, vốn không cần dùng đến pháp bảo này"

Tần Thái hơi đau răng: " này mẹ nó... nói cách khác là cái này là của núi Côn Luân, có khả năng là hắn cho đồ đệ. Lúc tôi thấy cái gương này lăn đến, là lúcs cây dâu tinh đã bị thiêu.... vậy cây dâu tinh kia, rất có thể là đồ đệ của Cát Huyền?!"

Thảm, lần này sợ đến Bạch Hà cũng không giúp được.

Nhưng nghĩ lại, Tần Thái thẳng sống lưng: "cứ coi nó là đồ đệ của Cát Huyền thì sao? Nó hút nhân tinh khí, chết cũng không hết tội! thiên tử phạm pháp tội như dân thường, nếu họ Cát kia đúng là thần tiên tốt, cũng phải cảm ơn tôi chứ?!"

Sắc mặt Đàm Tiếu ngưng trọng: "truyền nhân của thiên sư, luôn nhìn vào tâm... theo lý thì không xuất hiện việc của cây dâu tinh. Hoặc cái gương này là do nó giết người cướp của hoặc là... Tần Thái, các cô tận mắt thấy nó hút nhân tinh khí sao?"

Tức khắc Tần Thái nghẹn lời.

Nếu cây dâu tinh kia không phải là hung thủ, mà cô lại mời Bạch Cập đến diệt nó rồi, làm sao bây giờ?

Do dự một lát, Tần Thái rốt cuộc phủi tay: "anh ra ngoài trước đi, tôi nói chuyện với cái gương này xem sao"

Đàm Tiếu biết cái gì không nên hỏi, liền đứng dậy rời đi. Tần Thái thả cái gương ra khỏi áo gối, nó liền dán lên tường, hóa thành màu trắng, may mà có ánh đèn, nếu không thì không thấy được.

Tần Thái bình tĩnh cùng nó nói chuyện: " ngươi tới đây làm gì?"

Đạo hạnh của nó không nhiều, chỉ mới khai linh tính, lúc này nói chuyện còn giận hờn: " ngươi làm hại chủ nhân của ta, ngươi là người xấu!!"

Tần Thái cố gắng giữ mình bình tĩnh: "chủ nhân của ngươi là cây dâu tinh kia?!"

Cái gương trừng mắt lên: " chủ nhân của ta là cây dâu tiên, người muốn thành chính quả!!"

Trong lòng Tần Thái trầm xuống: "thế án mạng trong lò gạch là sao? Ngươi sao lại cũng xuất hiện trên tường của lò gạch?"

Cái gương nói chuyện hùng hồn đầy lý lẽ: "chủ nhân bảo ta tới trị bọn âm hồn làm loạn, người kị nơi có nhiều âm khí, nên ta phải đi!! Nếu không phải ngươi hung hăn trừng ta, thì âm hồn đã không thể hại người!"

Cảm xúc Tần Thái quay cuồng: " nói như vậy... cây dâu tinh kia không phải hút nhân tinh khí mà là đang trấn áp vong hồn?"

Không xong!

Cô lập tức gọi điện thoại cho Bạch Cập: "Sư thúc, cây dâu tinh kia còn sống không?"

Bạch Cập bị đánh thức lúc khuya khoắc, rất không kiên nhẫn: " vô nghĩa, nếu nó còn sống ta đi làm gì?!"

Giọng Tần Thái trở nên nôn nóng: " sư thúc, có thể chúng ta đã lầm rồi, cây dâu tinh nói không chừng không phải là hung thủ giết người. Tả Lực Khôi nói nơi đó từng là chỗ xử lý rất nhiều tội phạm chịu tử hình, chỉ sợ cây dâu tinh này là trấn áp âm hồn!"

Bạch Cập giọng không quan tâm: " nếu ngươi tìm ta để nói mấy chuyện nhàm chán này, thì cước phí nói chuyện một tram rưỡi một phút"

= =

Lòng Tần Thái như có lửa đốt: " sư thúc, con có lụm được một cái gương, Đàm Tiếu nói có thể là Côn Luân kính, trên mặt có khắc dấu hiệu có thể là Cát Huyền thiên sư, nói cách khác, cây dâu tinh kia có khi là đệ tử của của Cát Huyền thiên sư!"

Lúc này Bạch Cập mới trầm ngâm một lát: " nó đang ở chỗ nào?"

Tần Thái mặc quần áo: " ở chỗ con!"

Bạch Cập bình tĩnh nói: " mang đến cho ta nhìn"

Tần Thái mặc xong quần áo, cái gương núi Côn Luân kia lại không muốn đi cùng cô: " ngươi là người xấu đáng chết, mau thả ta ra!"

Tần Thái đành phải lại dùng cái áo gối bao nó lại: " ta mang người đi gặp một người, hắn có lẽ sẽ cứu được chủ nhân của ngươi!"

Cái gương nửa tin nửa ngờ: " thật sao?!"

Tần Thái gật đầu, gương có chút ngượng ngùng, từ màu trắng chuyển sang màu đỏ: " chủ nhân của ta là yêu quái tốt. Người định ăn ngươi vì ngươi chặt rễ của người, làm nguời không trấn áp được âm hồn bên dưới. Ngươi đừng hại chủ nhân!"

Tần Thái gật đầu liên tục: " đi nhanh thôi, ta sợ để lâu thì đến sư thúc cũng không có biện pháp"

Buổi tối ra vào không tiện, thành ra Đàm Tiếu phải lái xe. Cái mặt gương kia lại nói nhiều chết người: " hừ, nhớ trước đây ta đi theo Cát thiên sư lên trời xuống đất..."

Nó nói nước miếng bay tứ tung, Tần Thái nghe thấy được kính sợ không thôi, Đàm Tiếu lại nhịn không được cười: " đừng khoác lác, chỉ với cái dấu hiệu gx kia, người có thể ra lò được bao lâu!"

Gương bị chọc trúng chỗ đau, ngay lập tức thẹn quá hóa giận: " Ta như thế nào thì cũng coi như là một Côn Luân kính?! Còn chưa đủ oách à?"

Lúc này Tần Thái cũng bị chọc cười: " Côn Luân kính dù sao cũng là Thần Khí, nếu ngươi thực có bản lĩnh... thì sao bây giờ ngươi lại ở nhân gian này?"

" a a a a!" gương gấp đến độ la loạn lên: " nhân loại ngu xuẩn, đến ngươi mà cũng dám khinh thường ta!!"

(deyun: nhân loại ngu xuẩn, ta tự nhiên nhớ đến Hoang Hoang)

Tần Thái với Đàm Tiếu ôm bụng cười to, cứ đùa giỡn như vậy đến sắc trời dần sáng, mới đến được chỗ ở của Bạch Cập. Tần Thái bảo Đàm Tiếu chờ ở bên ngoài, chính mình đi vào tiểu khu, rất nhanh đến được tầng lầu mà Bạch Cập đã nói.

Bạch Cập đang mở cửa đợi cô, vừa thấy mặt liền hỏi: " gương đâu?"

Tần Thái đêm cái gương bọc trong áo gối đưa cho hắn, hắn không muốn cầm áo gối, trực tiếp đem gương mặt hoa kia xách lên: " ngươi nói chủ nhân của người là đệ tử của Cát Huyền? vậy ngươi chắc chắn đã gặp qua Cát Huyền? biết hắn trông như thế nào không?"

Bạch Cập từng tí từng tí, hỏi cực kỳ kỹ càng. Gương cho rằng hắn muốn cứu chủ nhân, cho nên rất phối hợp trả lời đầy đủ các câu hỏi.

Bạch Cập hỏi hơn mười phút, cơ bản đều đã rõ ràng. Cây dâu tinh vốn chỉ là cây cối bình thường, vì hấp thu được linh khí của thi thể nên bắt đầu có linh thức. sau này vẫn luôn trấn áp khí âm cùng vong hồn.

Cát thiên sư vô tình đi ngang qua, cảm động vì tâm hướng thiện của nó, thu làm đệ tử, tặng cho một cái Côn Luân kính, giúp nó thu phục vong hồn.

Bình thường cây dâu tinh không thể di chuyển, nó chỉ dựa vào Côn Luân kính hấp dẫn vong hồn xung quang về dưới chân để trấn áp. Mà lần trước vong hồn tràn ra, gương tìm không thấy, nên nó mới có thể hại mạng người.

Đêm thứ hai nó đang ôm cây đợi thỏ, mà Tả Lực Khôi gọi Tần Thái lại đây giúp đỡ. Nó cùng Tần Thái đối mặt, nhưng vẫn không dám xung đột chính diện vì thế lăn về dưới chân cây dâu tinh.

Tần Thái thấp thỏm bất an: " sư thúc, chúng ta nhanh đến chỗ cây dâu tinh kia cứu nó đi. Tuy rằng nó muốn ăn con, nhưng cuối cùng vẫn là muốn tránh việc vong hồn hại người. nó chỉ là có ý tốt"

Bạch Cập nhìn cô một cái, tay trái cầm một cái chai, tay phải xách cái gương lên đi tới bồn nước trong bếp, không nói hia lời liền hất nước trong chai lên mặt kính.

Gương kêu thảm thiết lên một tiếng, đột nhiên toát ra một làn khói trắng. Tần Thái ngẩn ra một lúc mới phản ứng lại: "sư thúc!!"

Nước trong chai kia là máu chó đen, nó là thứ có uế khí nặng nhất, giống như phân người vậy, là vật phá hư pháp vật và hủy linh khí hữu hiệu nhất.

Tần Thái đoạt lấy gương đồng, vội vàng chà lau, nhưng nó đã trở thành gương đồng bình thường, không còn thấy được hơi thở linh lực nữa.

Giọng nói Bạch Cập đạm mạc: " chỗ lò gạch kia là nơi nhiều âm khí, một cây tinh không trấn nổi âm hồn, ắt có sự, không kỳ quái"

Tần Thái trừng lớn đôi mắt, không thể tin được: " sư thúc, người còn không rõ sao? Nó căn bản không phải..."

Bạch Cập nhìn thẳng vào cô, ngữ khí kiên định trầm tĩnh: " không phải cái gì? Không lẽ ngươi muốn đi báo cáo Cát Huyền rằng ngươi đã giết đệ tử của ông ta, vì nó đền mạng?"

Tần Thái không có nghĩ như vậy, như cô vẫn lắc đầu —— một cây yêu biết trấn thủ bảo vệ một phương, không nên có kết cục như vậy.

Bạch Cập lạnh băng: " làm việc gì cũng nên có đầu óc chút"

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51 Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170: Đêm hôm trước
171 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172 Chương 172: Như đã trải qua một đời
173 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174 Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176 Chương 176: Sai càng thêm sai
177 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182 Chương 182: Dũng cảm là gì?
183 Chương 183: Thành công của cô
184 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186 Chương 186: Ngày giỗ
187 Chương 187: Thay đổi
188 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189 Chương 189: Yêu đan
190 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191 Chương 191: Sự thật là gì?
192 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194 Chương 194: Có gì khác biệt
195 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198 Chương 198: Nhị phu nhân
199 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200 Chương 200: Sự nghi ngờ
201 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204 Chương 204: Mượn dao giết người
205 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208 Chương 208: Chỉ còn một bước
209 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214 Chương 214: Ân trọng như núi
215 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216 Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217 Chương 218: Chó nhà có tang
218 Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219 Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220 Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221 Chương 222: Tôn chủ
222 Chương 223: Thiên thư
223 Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224 Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225 Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226 Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227 Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228 Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229 Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230 Chương 231: Kết thúc
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51
Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170: Đêm hôm trước
171
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172
Chương 172: Như đã trải qua một đời
173
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174
Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176
Chương 176: Sai càng thêm sai
177
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182
Chương 182: Dũng cảm là gì?
183
Chương 183: Thành công của cô
184
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186
Chương 186: Ngày giỗ
187
Chương 187: Thay đổi
188
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189
Chương 189: Yêu đan
190
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191
Chương 191: Sự thật là gì?
192
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194
Chương 194: Có gì khác biệt
195
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198
Chương 198: Nhị phu nhân
199
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200
Chương 200: Sự nghi ngờ
201
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204
Chương 204: Mượn dao giết người
205
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208
Chương 208: Chỉ còn một bước
209
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214
Chương 214: Ân trọng như núi
215
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216
Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217
Chương 218: Chó nhà có tang
218
Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219
Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220
Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221
Chương 222: Tôn chủ
222
Chương 223: Thiên thư
223
Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224
Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225
Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226
Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227
Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228
Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229
Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230
Chương 231: Kết thúc
footer(); ?>