Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim

DeYun

Chuyện của Đàm Tiếu đã lan truyền khắp Tinh Tú thính vào hôm sau, bộ Nhân sự truyền tin tức ra ngoài đại ý là trợ lý ra ngoài không xin bảo vệ nên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nhóm người Bạch Cập hiểu rõ, tuy Đàm Tiếu trói gà không chặt, nhưng cũng không phải đồ ngốc, sẽ không đứng tại chỗ mặc người khác đuổi giết. Có thể trong vòng năm phút phá được kết giới bảo vệ do bộ Phán qan sáng chế ra, rốt cuộc là người nơi nào.

Nhằm vào Đàm Tiếu, rốt cuộc là nhất thời nảy lòng tham hay đã chủ mưu trước.

Bạch Cập đưa Tần Thái trở về thành phố Tam Họa. Hai người về Thiên Lư Loan, nơi này thật quá rộng cũng quá quạnh quẽ. Tần Thái ngồi xuống sô pha, Yến Tiểu Phi hơi do dự rồi đem nước ép trái cây ướp lạnh có sẵn trong tủ cho cô. Tần Thái nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh thấu xương, hắn không chịu được mà tránh đi. Bạch Cập ngồi bên cạnh, cho rằng cô sẽ làm loạn trời đất lên, đến Tang Cốt Nê phải nắm chặt kính Côn Luân của mình, nhồi im không nhúc nhích.

Tần Thái nắm ly nước trong nay, giọng nói như giọt mưa tí tách ngoài cửa sổ: "Ngày mai đến Tinh Tú thính, A Tử sẽ giao công việc cho cậu."

Yến Tiểu Phi ngẩn ra, lời này là nói với hắn. Sa Ưng tựa như thở dài nhẹ nhõm, tâm tình Bạch Cập vẫn bất định, trong đôi mắt cô có một sự kiên nhẫn, giống như cây tùng ngạo nghễ giữa tuyết, trăm năm không đổi.

Từng câu từng chữ cô nói bình tĩnh: "Hậu sự của Đàm Tiếu, cậu cùng với nhân sự của Tinh Tú thính lo liệu đi, tôi cũng sẽ tham gia."

Yến Tiểu Phi không biết nên nói gì, một lúc sau mới trả lời: "Được."

Tần Thái đặt ly nước ép lên bàn, độ ấm trong bàn tay đã tan vào thành ly, cô nhìn chăm chú rồi bỗng xoay người rời đi: "Tôi qua bên Ứng Quả Nhi, tối nay không về."

Cho đến khi cô đóng cửa đi ra ngoài, những người trong phòng thở ra một hơi. Sa Ưng nói chuyện tự nhiên với Bạch Cập: "Cô ấy bình tĩnh hơn tôi nghĩ."

"Đã qua thời gian xúc động." Bạch Cập phủi bụi trên áo, duỗi tay cầm ly nướp ép lạnh của Tần Thái lên uống, hương vị không tệ, đáng tiếc về sau không uống được nữa rồi.

Phía bên Tần Thái, Lữ Liệt Thạch đang nổi trận lôi đình: "Ai cho con động đến người họ Đàm kia hả? Hắn là người của Tinh Tú thính đấy, là văn chức cấp cao của Tinh Tú thính Nhân Gian, con động đến hắn không bằng đi bắt một tổ tưởng đi." Huống chi hắn còn là tình nhân của nha đầu kia...

Lữ Liệt Thạch không nói ra, đêm qua nhận được điện thoại của Lữ Dật mới biết Lữ Lương Bạc đi vây bắt một quản lý cấp cao của Nhân Gian. Hôm qua ông ta còn không quan tâm, vì lấy bản lĩnh bây giờ của Lữ Lương Bạc thì ngoại trừ Bạch Cập ra thì tương đối an toàn. Nhưng sau khi nghe tên con mồi mà họ nói, tên là Đàm Tiếu, cả người ông ta nảy lên! Nhân Gian và Trật Tự đối đầu nhau đã lâu, chỉ cần một ngọn nến là đủ để nổi lửa ngươi chết ta sống.

Thời điểm tồn vong sinh tử, chuyện thắng thua không ai nói trước được. Tên Đàm Tiếu kia chỉ là văn chức, chuyện bắt hắn dễ như trở bàn tay, nhưng người sau lưng hắn là Tần Thái. Nha đầu kia nặng nhất là tình cảm, một khi đã động đến binh đao.... Bây giờ chỉ sợ Lữ Lương Bạc đã trở thành địch nhân của cô ta.

Hắn nhanh chóng chạy đến hiện trường, trước tiên là sai người ngụy trang thành Huyền Thuật sư của Nhân Gian. Đàm Tiếu không có căn cơ Huyền thuật, muốn lừa hắn rất dễ. Một mặt cho người đuổi bắt Đàm Tiếu, một mặt kéo Lữ Lương Bạc rời khỏi thôn Thượng Khê. Ngờ đâu chỉ năm phút sau lại gặp phải viện quân từ Phán quan Nhân Gian, ông ta nóng lòng muốn thoát thân nên sau khi giao thủ một chút đã nhanh chóng rời khỏi.

Lữ Lương Bạc cũng không muốn giết Đàm Tiếu, anh chỉ muốn hỏi tin tức của Tần Thái. Lữ Liệt Thạch đưa anh trở về văn phòng, đốt một điếu thuốc rồi cuối cùng hạ quyết tâm: "Sau khi con đi, Yến Trọng Hoan tìm về được Tiên Tri thật sự, trải qua việc xem xét mệnh lý hai người thì phát hiện nha đầu Tần Thái thật sự không phải Tiên Tri của Trật Tự, mà con bé lại có năng lực Tiên Tri. Hiện tượng này chứng minh sự hỗn loạn của Thiên Đạo đã bắt đầu, cho nên Yến Trọng Hoan cùng các vị trưởng lão thương lượng giải quyết con bé, sửa lại Thiên Đạo. Nhưng vì cha niệm tình nó và con có tình cảm, đã cùng với Bạch Hà đưa nó trốn khỏi Trật Tự."

Chuyện ông ta thật giả lẫn lộn, nhưng ít nhất vẫn giữ cốt truyện: "Ai biết rằng tuổi nó còn nhỏ chịu không nổi dụ hoặc mà gia nhập Nhân Gian. Mấy năm nay đã giết hại biết bao nhiêu Tra Xét của Trật Tự, trợ Trụ vi ngược, làm nhiều chuyện xấu. Hơn nữa....sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, Đàm Tiếu mà con muốn bắt là trợ lý trên danh nghĩa, thực tế là tình nhân của cô ta... Con trai, cha biết con thích nha đầu này, mặc kệ là thật lòng hay giả dối đều không sao, bây giờ đã không còn là nha đầu khi xưa nữa. Con lý trí lên một chút, con còn nhiều trọng trách phải gánh vác."

Cách lớp kính râm, ông ta không nhìn rõ biểu tình của con trai mình, Lữ Lương Bạc chỉ im lặng. Bảy năm qua, rốt cuộc đã sai ở đâu?

Hai ngày sau là lễ tang của Đàm Tiếu.

Nửa tháng nay thành phố Tam Họa luôn nắng ấm, nay bỗng đổ cơn mưa phùn. Lục Thiếu Hoài đi cùng Tần Thái với cái bụng lớn từ từ đi vào nghĩa trang, phía sau là hai Phán quan đang che ô. Có Huyền Thuật sư chuyên làm nghi thức siêu độ phía trước, Tần Thái vẫn luôn đeo kính râm, chỉ tháo xuống lúc làm lễ hạ quan. Sa Ưng đứng phía sau Bạch Cập, anh còn nhớ rõ lễ tang của Chu Bích Hoa, cô vì quá đau xót nên không đến, chỉ trốn ở một nơi không người khóc thầm, không có dũng khí đối diện với biệt ly.

Mà nay Đàm Tiếu đã rời đi, dù đau như vậy nhưng cô vẫn đứng trước lễ tang của anh, để lộ vết thương giữa sương gió. Với tư thái bình tĩnh, đối mặt với tổn thương.

Thế gian này có một kiểu người, càng sống càng an nhàn, vì thế ngày càng nhát gan lo được lo mất quá nhiều. Mà kiểu người khác, bước đi trên lưỡi đao, vết thương càng chồng chất thì càng mạnh mẽ.

Ngày hôm sau, bộ Phán quan gọi đến dò hỏi có nên chiêu hồn cho trợ lý Đàm hay không. Nếu chiêu hồn thì có khả năng làm anh ấy sống lại, nhưng Tần Thái từ chối.

Lúc Đàm Tiếu chết cô không nhìn thấy được, có thể bởi vì chuyện này không nằm trong quỹ đạo vận hành của Thiên Đạo, cũng có thể là duyên phận hai người đã hết. Nhưng dù thế nào, chỉ cần anh có thể luân hồi, một lần nữa đi vào Thiên Đạo, năng lực Tiên Tri nhất định sẽ cảm nhận được anh.

Bi kịch của Chu Bích Hoa không thể lại tái diễn.

Đàm Tiếu, tôi yêu anh. Cũng bởi vì yêu anh nên không muốn trái ý trời. Chỉ có thuận theo thiên mệnh, chờ đợi gặp lại nhau.

Tuy Đàm Tiếu ở Nhân Gian, nhưng dù sao chỉ là văn chức nên tội nghiệt không sâu nặng. Tần Thái lấy danh nghĩa của anh lập quỹ tu sửa đường xá trường học, cũng ngày ngày thắp hương cầu khẩn, cuối cùng đến một buổi tối cô mơ thấy mình đang ở một sơn thôn nhỏ. Con đường quốc lộ thẳng tắp hướng về phía chân trời, xung quanh trồng đầy bạch dương. Cô đi giữa đường, cứ đi mãi không biết đến bao lâu, bỗng thấy một ngôi nhà bằng gạch xanh biếc. Cô vừa định đến gần thì đã bị chuông điện thoại đánh thức

Ứng Quả Nhi gọi điện thoại cho cô, bảo là muốn ăn quả măng cụt. Tần Thái chỉ đành khoác áo đi mua. Mua xong thì đã vừa vặn là 3 giờ sáng, dù sao cũng không ngủ được, cô dựa vào ký ức tìm cái quốc lộ kia, nhưng không tìm được một đoạn nào. Lái xe chạy tới chạy lui chục lần, bỗng phía trước xuất hiện một con chó đen.

Tần Thái nhìn thẳng vào nó, nó lắc lắc cái đuôi, bốn chân rảo chạy về phía trước. Tần Thái xuống xe chạy nhanh theo nó. Sương mù rất dày và nặng khiến mọi thứ không nhìn rõ. Nó chạy mãi chạy mãi rồi mơ hồ biến mất, còn để lại một câu cuối cùng: "Trái bốn, phải tám."

Tần Thái ngừng lại ở nơi nó biến mất, cô đã hiểu. Cẩu thuộc Thổ, vậy đây chính là Thổ địa hiển linh. Đạo hạnh của cô tuy thấp nhưng tu vi đã vượt mức Địa Tiên. Mấy thứ này rất có linh tính, sẽ chủ động giúp cho cô.

Chỉ là trái bốn, phải tám nghĩa là gì?

Tần Thái nhìn đường, bên trái có con đường nhỏ mọc đầy cỏ, nhưng nhìn kĩ có thể thấy được dấu vết bị người dẫm qua. Cô đi theo dấu đó tầm bốn km, sau đó thấy một con đường đất phía bên phải, đi tám km vừa lúc đến một ngôi nhà nhỏ bằng gạch xanh. Sắc trời tuy đã hơi hừng lên, đèn bên cửa sổ vẫn còn sáng.

Tần Thái nhẹ nhàng gõ cửa, chỉ lát sau đã có người lên tiếng: "Ai vậy, đã trễ thế này?"

Một người đàn ông tầm 27, 28 tuổi khoác áo bông ra mở cửa, thấy trước cửa là một cô gái trẻ lại xinh đẹp, anh phất tay: "Chờ chút chờ chút, tôi nhốt chó lại đã, nhóc này hay cắn người lắm."

Nhưng vừa đến ổ chó, anh phát hiện con chó săn ngày thường rất hung hãn nay lại sợ tới mức cuộn người lại, run bần bật như một con thỏ đang sợ hãi. Anh đá nhẹ nó một cái, mắng một câu rồi xích nó lại cho chắc ăn, mới đi ra mở cửa.

Tần Thái đi qua con đường nhỏ một thời gian dài, từ trên xuống bị sương nhuộm ướt đẫm. Bề ngoài tóc trắng, tuy rằng có quái dị nhưng lại rất khí chất cao quý khiến cô không giống người trong thôn. Người đàn ông đánh giá cô một lúc mới nói: "Có chuyện gì sao?"

Tần Thái đáp lời rất hiền: "Tôi bị lạc đường, đại ca có thể cho chén nước không?"

Là một cô gái nhỏ lại một mình, anh không quá sợ đưa cô vào nhà: "Vào đi, trời tối mà một cô nương nhỏ đi đâu vậy chứ"

"Quốc Lương, ai thế anh?" Trong phòng truyền ra tiếng người phụ nữ, nghe giọng có vẻ không lớn lắm. Người đàn ông tên là Quốc Lương đưa Tần Thái vào phòng khách, ngôi nhà này tuy rằng hơi cổ nhưng bên trong được bố trí ấm áp. Sàn nhà bằng gỗ màu vàng bưởi, bàn trà màu trắng, TV siêu mỏng 50 inch, xem ra nhà này khá giàu có.

"Là một cô gái, bị lạc đường nên xin chén nước." Người đàn ông vừa đáp vừa rót cho cô chén nước lớn, còn bỏ thêm đường đỏ: "Vợ tôi vừa sinh được một thằng nhóc béo mập, xem như là khách quý." Nhìn ra được tâm tình anh ra rất tốt, người phụ nữ lại nói: "Quốc Lương, đã trễ thế này, anh nấu cho cô ấy quả trứng gà chần ăn đi cho ấm. Trời sáng hơn rồi hẵn đi."

Người đàn ông đáp lại, đứng dậy đi vào phòng bếp nhóm lửa: "Cô cứ ngồi đi, vừa lúc tôi cũng muốn ăn chút gì đó."

Tần Thái nói cảm ơn, chờ đến lúc Quốc Lương xuống nhà bếp bận rộn, cô đẩy mành cửa trước buồng trong đi vào. Người phụ nữ đang nằm trên chiếc giường lớn, bên cạnh là một đứa trẻ được bọc kín mít.

Nhìn thấy cô, người phụ nữ cười hiền lành: "Vừa mới sinh thôi, cha mẹ chồng tôi đi mời bác sỹ, chưa về thì tôi đã sinh bé. Tôi không đứng dậy được, cô cứ ngồi đi, nếu không thì tìm cho cô cái đệm làm giường ngủ nhé?"

Tần Thái lắc đầu: "Không cần, tôi chỉ đến nhìn thôi."

Nửa câu sau cô nói quá nhỏ, người phụ nữ nghe không rõ, nhưng cô ấy không ngại. Vì đang vui sướng được làm mẹ, không còn bận tâm chuyện khác.

"Tên đứa nhỏ là gì?" Cô hỏi, người phụ nữ vỗ về đứa bé nằm bên cạnh, cười tươi: "Nhà tôi họ An, đã sớm chọn tên cho con, nếu là con trai thì tên An Thành, con gái là An Bối."

Tần Thái gật đầu: "Trong mệnh của đứa nhỏ thiếu thổ, tên Thành không tệ."

Người phụ nữ kinh ngạc, cô gái này nhìn nhỏ như vậy mà hiểu thứ này sao?

An Quốc Lương nấu xong trứng gà, lúc bê vào phòng thì phát hiện cô gái kia đã đi rồi. Anh kì quái nhìn thoáng qua, đành ăn hết quả trứng, rồi chăm sóc cho con trai bú no sữa. Thẳng đến khi trời sáng, lúc đi ra cửa thì anh phát hiện sự kì lạ, lúc mời cô gái kia vào rõ ràng anh đã khóa cổng, nhưng sau khi cô ấy đi ra ngoài rồi thì làm sao cổng vẫn khóa như vậy được?

Sợ dọa vợ và cha mẹ nên anh giấu việc này đi.

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51 Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170: Đêm hôm trước
171 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172 Chương 172: Như đã trải qua một đời
173 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174 Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176 Chương 176: Sai càng thêm sai
177 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182 Chương 182: Dũng cảm là gì?
183 Chương 183: Thành công của cô
184 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186 Chương 186: Ngày giỗ
187 Chương 187: Thay đổi
188 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189 Chương 189: Yêu đan
190 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191 Chương 191: Sự thật là gì?
192 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194 Chương 194: Có gì khác biệt
195 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198 Chương 198: Nhị phu nhân
199 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200 Chương 200: Sự nghi ngờ
201 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204 Chương 204: Mượn dao giết người
205 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208 Chương 208: Chỉ còn một bước
209 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214 Chương 214: Ân trọng như núi
215 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216 Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217 Chương 218: Chó nhà có tang
218 Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219 Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220 Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221 Chương 222: Tôn chủ
222 Chương 223: Thiên thư
223 Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224 Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225 Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226 Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227 Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228 Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229 Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230 Chương 231: Kết thúc
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49: Ngày mùng 8 tháng 4 B bản
51
Chương 50: Ngày mùng 9 tháng 4 A chương
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
110
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
111
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
112
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
113
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166: Tôi lại suýt đến muộn
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170: Đêm hôm trước
171
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
172
Chương 172: Như đã trải qua một đời
173
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
174
Chương 174: A A A A, tôi lại bị muộn rồi!!
175
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
176
Chương 176: Sai càng thêm sai
177
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
178
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
179
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
180
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
181
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây?
182
Chương 182: Dũng cảm là gì?
183
Chương 183: Thành công của cô
184
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
185
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
186
Chương 186: Ngày giỗ
187
Chương 187: Thay đổi
188
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
189
Chương 189: Yêu đan
190
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
191
Chương 191: Sự thật là gì?
192
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
193
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
194
Chương 194: Có gì khác biệt
195
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
196
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
197
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
198
Chương 198: Nhị phu nhân
199
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
200
Chương 200: Sự nghi ngờ
201
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
202
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
203
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
204
Chương 204: Mượn dao giết người
205
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
206
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
207
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
208
Chương 208: Chỉ còn một bước
209
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
210
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
211
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
212
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
213
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
214
Chương 214: Ân trọng như núi
215
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
216
Chương 217: Giang Vĩ Trúc
217
Chương 218: Chó nhà có tang
218
Chương 219: Bị dọa cho sợ mất mật
219
Chương 220: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
220
Chương 221: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
221
Chương 222: Tôn chủ
222
Chương 223: Thiên thư
223
Chương 224: Cái chết của Giang Tử Hằng
224
Chương 225: Sau chia ly, cố nhân trở lại
225
Chương 226: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
226
Chương 227: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
227
Chương 228: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
228
Chương 229: Ký ức cũ đã gieo sâu
229
Chương 230: Kết thúc tất cả đi
230
Chương 231: Kết thúc
footer(); ?>